Sau Khi Trọng Sinh Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 216

Cứ như là biến thành một người khác vậy. Nàng thở dài một hơi thật sâu: “Thôi vậy, mặc kệ sau này các ngươi ai quán xuyến việc nhà, nếu Tiểu Cảnh ngươi đã chọn được người bầu bạn cả đời, mụ mụ chúc phúc ngươi.”
Hứa Du Cảnh ngơ ngác một chút, rồi đáp: “Cảm ơn.”
Đường Thư Hạ thật ra cũng không quan tâm bọn họ có đồng ý hay không. Nếu Hứa Kinh Quốc và Khương Như Tâm đồng ý thì tốt nhất, bớt đi được rất nhiều phiền phức. Nếu như không đồng ý cũng chẳng sao cả, sau này nàng và Hứa Du Cảnh sẽ sống trong căn nhà nhỏ của mình, ít khi gặp người nhà họ Hứa, trừ phi Hứa Du Cảnh gây gổ đòi gặp phụ mẫu với nàng... Nhưng khả năng này không cao. Bởi vì nàng phát hiện tình cảm của Hứa Du Cảnh đối với Hứa Kinh Quốc và Khương Như Tâm có chút kỳ lạ, không giống như là đặc biệt mong đợi gặp họ. Nếu không cần thiết, nàng chưa từng nghe Hứa Du Cảnh nhắc đến chuyện của hai người này. Việc không muốn nhắc tới đã nói rõ rất nhiều vấn đề. Hứa Kinh Quốc chỉ vào Khương Như Tâm: “Ngươi đồng ý thì có là gì, ngươi làm chủ được nàng chắc? Ta kiên quyết không đồng ý.”
Ngược lại, hắn lại nghiêm nghị nói với Hứa Du Cảnh: “Ngươi ở cùng nữ nhân này sẽ không nhận được bất cứ thứ gì từ Hứa Gia, Tiểu Cảnh, ngươi suy nghĩ cho kỹ vào.”
Hứa Du Cảnh siết nhẹ tay Đường Thư Hạ: “Phụ thân, nếu người không thể chấp nhận chuyện con ở bên Đường Đường, sau này con sẽ cố gắng ít về Hứa Gia, hoặc là không về nữa.”
Đường Thư Hạ yên lặng giơ ngón cái, không hổ là lão bà nàng nhìn trúng: “Hứa Du Cảnh, ngươi yên tâm, ta sẽ nuôi ngươi, nuôi ngươi trắng trẻo mập mạp.”
Hứa Du Cảnh vốn còn đang có chút cảm giác tổn thương, nhưng hoàn toàn bị giọng nói bên tai phá vỡ không khí, khóe miệng nàng khẽ nhếch lên: “Ừm.”
Hứa Kinh Quốc bật mạnh dậy: “Ngươi, ngươi nói cái gì? Ngươi vì một nữ nhân mà ngay cả nhà mình cũng không cần? Ngươi có coi ta, phụ thân ngươi, ra gì không hả? Hứa Du Cảnh, ngươi nhất định sẽ hối hận!”
Hứa Du Cảnh lắc đầu, nàng sẽ không hối hận: “Phụ thân, nếu con không coi trọng người, hôm nay đã không mang nàng đến đây.”
Nàng hoàn toàn có thể nói với Đường Thư Hạ rằng không cần cầu hôn, bản thân nàng có thể tự quyết định. Nhưng các nàng vẫn chọn con đường phiền phức này, biết rõ Hứa Gia khó chấp nhận như vậy, nàng vẫn mang người về, chẳng qua là hy vọng một ngày nào đó, người nhà có thể ủng hộ quyết định của nàng, tôn trọng lựa chọn của nàng một lần. Nhưng thật khó quá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận