Nho Đạo Chí Thượng? Ta Tại Dị Giới Cõng Thơ Đường!

Chương 569 tiên sư điện quy định, đem chiến trường triệt để chia cắt, Mặc Vân Kỳ Lân

Chương 569 quy định của Tiên Sư Điện, phân chia triệt để chiến trường, Mặc Vân Kỳ Lân“Thần Long, Tiên Sư Điện có phương pháp đặc thù nào, có thể xuyên thấu qua thần khí, nhìn thấy văn vận bảo châu và ngọc tỷ truyền quốc ẩn nấp bên trong không?” Từ Tống hỏi Thần Long.
Vừa dứt lời, giọng Thần Long lại vang lên trong tai Từ Tống: “Trừ khi Thánh Nhân đích thân đến, nếu không không ai xem thấu được. Dù là Trần Tâm Đồng thi triển Thánh Nhân Chi Đồng cũng vô phương dò xét sự tồn tại của cả hai.” “Tốt, đã vậy thì cứ làm thôi.” Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Thần Long, nỗi lo trong lòng Từ Tống tan biến. Hắn ngẩng đầu nhìn Doanh Thiên, hỏi: “Chúng ta khi nào xuất phát?” Doanh Thiên nghe vậy, mặt tươi cười, đáp lại: “Thúc thúc nói, hắn và Minh Tâm tướng quân sẽ trong bảy ngày đánh đến quốc đô Hàn Quốc, biến nơi đó thành chiến trường của văn nhân, nên năm ngày sau xuất phát là được.” “Bảy ngày đánh tới quốc đô Hàn Quốc? Có phải có chút khinh thường không, văn đạo của Hàn Quốc so với Đại Lương chỉ có hơn chứ không kém. Dù kỵ binh thiết giáp của Đại Lương có một không hai thiên hạ, nhưng đối mặt với bọn họ cũng không thể coi thường được.” Từ Tống nêu lên nghi ngờ, lúc trước hắn du lịch Hàn Quốc đã từng chứng kiến văn đạo nơi đây hưng thịnh đến mức nào. Nếu tập kết văn đạo lực lượng Hàn Quốc vào chiến trường, đó là một sức mạnh vô cùng kinh khủng, đây cũng là lý do vì sao Hàn Quốc chỉ chiếm một nơi nhỏ bé mà vẫn có thể tồn tại, giáp giới Đại Lương và Tây Sở.
“Lần này quốc chiến khác với trước kia. Trước kia giao chiến, phàm là văn nhân tu vi dưới tiến sĩ có thể tham gia chiến trường thế tục, cùng quân đội chém giết. Nhưng lần này, khi chúng ta từ bí cảnh Đại Chu trở về, Tiên Sư Điện đã ra lệnh cho vương thất các nước, quy định những ai mang thân phận văn nhân thì không được nhúng tay vào giao chiến thế tục, kẻ trái lệnh Tiên Sư Điện sẽ ra tay thanh trừng. Nếu văn nhân muốn vì nước chinh chiến, chỉ được tham gia chiến trường văn đạo, cùng văn nhân nước khác giao thủ.” “Lệnh này vừa ban ra đã phân chia văn nhân và quân đội. Đối với Đại Lương chúng ta mà nói thì là một chuyện tốt.” Nụ cười trên mặt Doanh Thiên càng rạng rỡ.
“Thì ra là vậy, thật không ngờ Tiên Sư Điện lại chủ động can thiệp vào quốc chiến thế tục. Như vậy cũng tốt, ít nhất giảm bớt được thương vong cho quân đội.” Từ Tống gật đầu, sau đó hỏi tiếp: “Nhưng nếu một bên thế tục chiến thắng, một bên văn nhân chiến thắng thì sao?” “Đơn giản thôi, hai bên còn lại sẽ tử chiến đến cùng. Ai trụ lại cuối cùng thì bên đó thắng.” Mặc Tri ở bên cạnh nói thêm.
“Ta đại khái hiểu rồi.” Từ Tống đáp.
Doanh Thiên hàn huyên cùng Từ Tống về những hạng mục cần chú ý trong chiến trường văn nhân lần này. Sau đó, Từ Tống và Mặc Tri cùng nhau rời khỏi vương cung.
Trên đường phía đông thành, Từ Tống và Mặc Tri sánh bước. Cả hai vừa nói chuyện vừa đi bộ về phía tây thành.
“Anh vợ, có phải việc tu luyện của ngươi gặp vấn đề gì không? Sao ta cảm thấy mới tức giận của ngươi không ổn định, thậm chí có lúc tài hoa của ngươi lại không tự chủ trào ra ngoài. Chuyện gì thế?” Từ Tống hỏi Mặc Tri. Từ khi hắn đột phá Hàn Lâm, khả năng nhận biết mới tức giận tăng lên rất nhiều. Ban đầu, khi hắn phát hiện tài hoa của Mặc Tri bất thường, hắn cho rằng do đi đường quá nhanh khiến tài hoa không ổn định. Hắn cũng từng gặp trường hợp này, rất bình thường.
Nhưng từ phủ tướng quân đến vương cung rồi từ vương cung đến giờ, tài hoa của Mặc Tri vẫn không ổn định. Điều này cho thấy hắn đã gặp vấn đề trong tu luyện.
Mặc Tri nghe Từ Tống hỏi thì không hề giấu diếm, nói ngay: “Là có vấn đề. Ta ở bí cảnh Đại Chu có được một chút cơ duyên, giúp ta đột phá đến cảnh giới tiến sĩ. Cũng không biết tại sao, sau khi ta đột phá vào sĩ, tiêu hao mới tức giận trở nên khác thường. Dù ta không sử dụng tài hoa, nó vẫn không ngừng trào ra. Hiện tại ta không dám vận dụng quá nhiều mới khí, tránh cho tài hoa tiêu hao quá mức, dẫn đến vấn đề nghiêm trọng hơn.” “Anh vợ, ta cũng biết một chút y thuật, đặc biệt là đối với tu luyện văn đạo thì có hiểu biết, không biết có thể để ta kiểm tra thân thể ngươi được không?” Mặc Tri hơi ngạc nhiên nhìn Từ Tống, “Ngươi còn hiểu y thuật sao?” “Hiểu sơ sơ thôi. Tuy không chắc giải quyết được vấn đề, nhưng tìm ra nguyên nhân bệnh thì không có vấn đề gì.” Từ Tống trả lời.
“Vậy thì phiền muội phu.” Mặc Tri nói, đưa tay về phía Từ Tống, xòe bàn tay đặt trước mặt Từ Tống.
Từ Tống cũng làm bộ bắt mạch cho Mặc Tri, đưa một tia tài hoa vào người Mặc Tri. Hắn làm sao biết y thuật gì, tự nhiên không dò xét được gì, nhưng trong đan điền hắn có thần long tàn hồn kiến thức uyên thâm. Giải quyết một vấn đề tu luyện của tiến sĩ thì chắc chắn không khó khăn gì.
“Thần Long, Mặc Tri bị làm sao?” Từ Tống hỏi Thần Long.
“Tê, đây là, khí tức của Mặc Vân Kỳ Lân?” Thần Long cảm nhận được trong người Mặc Tri có một luồng khí tức vô cùng đặc thù. Nó quá quen thuộc khí tức đó, chính là khí tức của Mặc Vân Kỳ Lân. Năm xưa nó đã thôn phệ Mặc Vân Kỳ Lân mới hoàn toàn phá vỡ gông xiềng của huyết mạch Thần Long, có được tư cách đột phá Thánh Nhân.
“Mặc Vân Kỳ Lân? Đó là cái gì?” Từ Tống hỏi.
“Mặc Vân Kỳ Lân cũng giống ta, đều sinh ra từ bí cảnh Đại Chu, nhưng Mặc Vân Kỳ Lân là thần thú thực sự, là thần thú Tiên giới, còn Thần Long tộc chỉ là sau khi Đại Chu bí cảnh sụp đổ thiên nguyên, mới giành được quyền nhập chủ. Về bản chất, tộc ta chẳng qua chỉ là yêu thú man hoang, không khác gì những thiên địa sinh linh kia.” “Đến thời ta ra đời, cơ duyên trong bí cảnh Đại Chu cũng đã bị văn nhân phân chia. Thần Long tộc và Mặc Vân Kỳ Lân đều suy yếu. Ta và nó đều muốn thôn phệ đối phương để đoạt lấy lực lượng. Sau đó ta thắng.” Thần Long chậm rãi nói, có vẻ hoài niệm về chuyện năm xưa.
“Trên người người này có khí tức đậm đặc của Mặc Vân Kỳ Lân, nhưng trong người hắn lại không có tàn hồn Kỳ Lân, có lẽ là do nhận được truyền thừa của Mặc Vân Kỳ Lân. Người này phúc duyên thật sâu dày. Năm đó ta đã tìm khắp bí cảnh Đại Chu cũng không tìm thấy truyền thừa của nó, không ngờ lại bị một tên nhóc vắt mũi chưa sạch đạt được.” “Về thân thể hắn, cũng không phải là vấn đề lớn gì, chỉ là hắn đột phá cảnh giới quá nhanh. Ta cảm nhận rõ ràng, người này chỉ mất hai năm đã từ tú tài đột phá lên tiến sĩ. Thân thể hắn không thể thích ứng ảnh hưởng tài hoa do đột phá mang lại, cho nên mới có tình trạng tài hoa không ổn định, trào ra ngoài.” “Cách giải quyết cũng rất đơn giản, chỉ cần để hắn luyện thêm thể là được. Hắn thiếu chính là sự thích ứng thân thể với mới tức giận chứ không phải bản thân tài hoa.” Thần Long đáp.
“Có biện pháp giải quyết nhanh không? Bây giờ luyện thể thì có phải là hơi muộn rồi không? Mấy ngày nữa chúng ta phải lên chiến trường rồi.” Từ Tống hỏi.
“Có. Cách giải quyết cũng đơn giản thôi, chỉ cần phong bế một bộ phận tài hoa của hắn, để hắn tạm thời không vận dụng được phần tài hoa bị phong bế. Như vậy, tài hoa của hắn sẽ ở trạng thái bình ổn, ít nhất cũng phát huy được thực lực tiến sĩ. Nhưng làm như vậy tuy giải quyết được vấn đề trước mắt nhưng không phải là giải pháp tối ưu. Giải pháp tối ưu chính là giống ngươi, cả ngày mặc đoán cốt khải, cả ngày để thân thể ở trong trạng thái chịu tải.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận