Nho Đạo Chí Thượng? Ta Tại Dị Giới Cõng Thơ Đường!

Chương 1046: Dự định, trở về hỗn độn Tiên điện (1)

Nghe được yêu cầu thẳng thắn như vậy của Yêu Thiên, Từ Tống lập tức sững sờ tại chỗ, biểu cảm trên mặt đông cứng lại ngay tức khắc, hắn không thể nào ngờ Yêu Thiên sẽ đưa ra thỉnh cầu như thế này.
“Yêu… Yêu Thiên tiền bối, ngài… Ngài đùa thế này có hơi quá rồi.” Từ Tống lắp bắp nói, khuôn mặt đầy vẻ xấu hổ.
Yêu Thiên lại có vẻ mặt rất nghiêm túc, trong ánh mắt lộ ra một sự bướng bỉnh, “Ai nói đùa với ngươi, ta là nghiêm túc. Thánh tử ưu tú như vậy, nếu sinh hạ hài tử với ta thì nhất định sẽ thiên phú dị bẩm, tương lai chắc chắn có thể tạo dựng được sự nghiệp lẫy lừng tại hỗn độn giới này.”
Linh Diên ở bên cạnh đầu tiên là sững sờ, sau đó không nhịn được “phụt” một tiếng bật cười, “Thiên di, ý tưởng này của ngài thật đúng là có một phong cách riêng a.”
“Có điều Thánh tử điện hạ lúc này mới hai mươi mấy tuổi, tuổi của ngài đủ để làm Thái tổ của Thánh tử điện hạ rồi, chuyện này mà nói ra, không sợ bị người ta cười đến rụng răng sao.” Linh Diên cố nén nụ cười, nói tiếp.
Yêu Thiên nghe xong lời này của Linh Diên, lập tức dựng mày lên, “Linh Diên, ngươi cô gái nhỏ này thì biết cái gì! Tại Yêu Tộc chúng ta, chỉ cần thực lực đủ mạnh, tuổi tác căn bản không phải vấn đề. Hơn nữa, ta có thuật trú nhan, nhìn qua cũng tương đương với tuổi của Thánh tử, có gì không ổn chứ?”
Từ Tống lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn hai vị này, vội vàng hoà giải: “Yêu Thiên tiền bối, Linh Diên cô nương, chúng ta vẫn là đừng nên bận tâm đến chuyện này nữa. Hiện tại chuyện của Nhiễm Thu đã là lửa sém lông mày, nếu không thể mau chóng tra ra chân tướng, hỗn độn giới e rằng sẽ rơi vào nguy cơ lớn hơn.”
Yêu Thiên hừ nhẹ một tiếng, xem như tạm thời bỏ qua chủ đề này, nhưng vẫn không cam lòng nhìn Từ Tống một cái, “Hừ, tạm thời không nhắc tới việc này, chờ giải quyết xong chuyện của Nhiễm Thu, chúng ta sẽ nói chuyện kỹ lại sau.”
“Thật không hổ là Thánh tử điện hạ, vậy mà có thể khiến Thiên di chủ động hiến thân. Nào, ta kính Thánh tử điện hạ một chén!”
Linh Diên cười nâng chén rượu của mình lên, trong mắt tràn đầy vẻ trêu tức. Từ Tống cười khổ cầm lấy chén rượu của mình, nhẹ nhàng cụng ly với Linh Diên xong liền uống một hơi cạn sạch.
“Linh Diên cô nương, cũng đừng trêu ghẹo ta nữa. Chuyện này… thật sự khiến người ta dở khóc dở cười.” Từ Tống bất đắc dĩ lắc đầu.
Yêu Thiên ở một bên giả vờ tức giận nói: “Linh Diên, ngươi cô gái nhỏ này, còn dám trêu ghẹo ta, cẩn thận ta quay lại xử lý ngươi.”
Nhưng trong mắt nàng lại chẳng hề có chút phẫn nộ, ngược lại còn mang theo ý cười.
Loại rượu mà bọn họ đang uống chính là được làm từ linh quả do Linh Tộc trồng, khi uống vào có vị ngọt dịu, mang theo hương trái cây tươi mát, lại ẩn chứa linh lực nồng đậm, có thể khiến người ta trong lúc ngà ngà say bất tri bất giác tăng lên một chút tu vi.
“Linh quả rượu này quả thực còn ngon hơn cả Thiên Nguyên rượu ngon.” Từ Tống nhẹ nhàng lắc chén rượu, cảm nhận được linh lực lưu chuyển bên trong, không khỏi tán thưởng nói.
Linh Diên mỉm cười đáp: “Đó là tự nhiên, linh quả rượu này ở Linh Tộc cũng là cực kỳ trân quý, nếu không phải ta dùng đến thân phận ngọc bài, chúng ta thật sự không uống được loại rượu này đâu.”
Yêu Thiên cũng nâng chén rượu lên, nhấp một ngụm nhỏ, “Ừm, quả thật không tệ, tay nghề nấu rượu của Linh Tộc càng thêm tinh xảo.”
Ba người ngắn ngủi tận hưởng sự hài lòng mà rượu ngon mang lại, rất nhanh lại đưa chủ đề quay về chuyện chính.
“Thánh tử điện hạ, vậy tiếp theo ngài chuẩn bị đi đâu? Tiếp tục ở lại Linh Cảnh dạo chơi, hay là đến Yêu Thần Cốc của ta?”
Yêu Thiên nâng chén rượu, trong ánh mắt mang theo vẻ mong đợi nhìn về phía Từ Tống.
“Chỗ nào cũng không đi, ta chuẩn bị về Hỗn Độn Tiên Điện một chuyến trước.”
Từ Tống lắc đầu, từ chối lời mời của Yêu Thiên, sau đó hắn từ trong ngọc bội lấy ra miếng U Minh Quỷ Ngọc không hoàn chỉnh, đặt nó lên bàn.
“Thánh tử điện hạ, đây là cái gì… A?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận