Nho Đạo Chí Thượng? Ta Tại Dị Giới Cõng Thơ Đường!

Chương 1086: Trảm thần, phá trận, thời gian ba cái hô hấp (1)

Chương 1086: Trảm thần, phá trận, thời gian ba hơi thở (1)
Bên trong đại trận, các vị thánh mở to hai mắt nhìn, mặt mày tràn đầy vẻ khó tin.
Theo nhận thức của bọn hắn, Văn Hào dù có thể triệu hoán hư ảnh thánh nhân, nhưng việc đồng thời khống chế được một đạo đã là không dễ dàng. Dù sao, mỗi một đạo hư ảnh thánh nhân đều ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, đòi hỏi rất cao đối với tinh thần lực và năng lực khống chế của bản thân Văn Hào. Thông thường, nhiều nhất cũng chỉ là dung hợp lực lượng của thánh nhân khác vào trong một đạo hư ảnh thánh nhân mà thôi.
Vậy mà Từ Tống giờ phút này lại có thể đồng thời triệu hồi ra hai đạo, điều này thực sự lật đổ nhận thức của bọn hắn.
“Tương truyền Văn Vận Bảo Châu có thể đồng thời triệu hồi ra nhiều hư ảnh thánh nhân trợ chiến. Năm đó Từ Lăng Bạch chính là dựa vào Văn Vận Bảo Châu, đánh tan mười sáu đạo họa tiên cảnh giới Bán Thánh mà Trần Tiên Sư lưu lại tại Thiên Ngoại Thiên năm xưa.“
Một vị Á Thánh biết được rất nhiều bí ẩn sắc mặt trắng bệch nói, giọng nói mang theo sự sợ hãi và chấn kinh khó mà che giấu. Trận chiến năm đó của Từ Lăng Bạch, chính hắn đã tận mắt chứng kiến. Thời điểm đó, hắn còn chưa tiếp nhận “triều thánh chúc phúc”, vẫn chỉ là một Văn Hào trong điện tiên sư.
Trận chiến đó, Từ Lăng Bạch đã triệu hoán chín đạo hư ảnh thánh nhân, mỗi một đạo đều tỏa hào quang vạn trượng, uy thế ngập trời.
Chín đạo hư ảnh thánh nhân đồng loạt ra tay, lực lượng được thể hiện ra đã khiến cho cả Thiên Ngoại Thiên vì đó rung động.
Nếu không phải mười sáu đạo họa tiên cảnh giới Bán Thánh do Trần Tiên Sư lưu lại đã làm hao hết tài hoa của Từ Lăng Bạch, chỉ sợ Tiên Sư Điện chỉ có thể mời nhóm Á Thánh đang ngủ say bên trong ba mươi sáu cung đến đối phó Từ Lăng Bạch.
Lúc này, hai đạo hư ảnh thánh nhân ngưng tụ thành thực thể sau lưng Từ Tống.
Hư ảnh Nhiễm Thu tiên sinh quanh thân lấp lóe kim quang, hạo nhiên chính khí như thủy triều hữu hình, từng lớp từng lớp khuếch tán ra bên ngoài. Nơi nó đi qua, cả vùng trời đất đều được luồng chính khí này gột rửa trở nên càng thêm trong sáng.
"Một thân chinh chiến ba ngàn dặm, một kiếm từng địch trăm vạn quân."
“Quân tử kiếm, nhân giả, vô địch.”
Theo tiếng nói của Từ Tống vang lên, hạo nhiên chính khí của Nhiễm Thu tiên sinh lại cường thịnh thêm mấy phần. Hào quang màu vàng óng đó như một vầng mặt trời rực rỡ, chiếu rọi không gian xung quanh sáng như ban ngày.
Luồng hạo nhiên chính khí này không chỉ gột rửa không gian, mà dường như còn sở hữu một loại lực lượng vô hình, áp chế sĩ khí của nhóm Á Thánh và Bán Thánh, khiến nỗi sợ hãi trong lòng bọn hắn càng thêm nồng đậm.
Khoảnh khắc sau, hư ảnh của Nhiễm Thu và Thận Long đồng thời dung nhập vào cơ thể Từ Tống. Thanh Thắng Tà kiếm vốn đang tỏa ánh sáng hoàng kim giờ đây trở nên càng thêm chói lòa rực rỡ. Trên thân kiếm, ánh sáng màu vàng, màu tím và màu đỏ đan xen vào nhau, lưu chuyển, tạo thành một cảnh tượng vừa như mơ như ảo nhưng lại tràn ngập khí tức hủy diệt.
“Hôm nay, kẻ nào ngăn ta, chết.”
Giọng nói của Từ Tống kiên định và lạnh như băng, tựa như lời tuyên bố đến từ thời viễn cổ.
Dứt lời, hắn giơ cao thanh Thắng Tà kiếm, với tư thế đại khai đại hợp, chém xuống một đạo kiếm khí kinh thế về phía nhóm Á Thánh và Bán Thánh bên dưới.
Kiếm khí như một dải ngân hà trải ngang trời đất, trong nháy mắt lao về phía các vị thánh. Không gian xuất hiện vô số nếp gấp vặn vẹo, ngay sau đó liền vỡ vụn thành từng mảng hư không đen kịt.
Nhóm Á Thánh và Bán Thánh nhìn đạo kiếm khí đang đập thẳng vào mặt, nỗi sợ hãi trong lòng đạt đến đỉnh điểm.
“Liều mạng!”
Á Thánh cầm đầu nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt hắn trở nên đỏ rực, đốt cháy lực lượng bản nguyên của bản thân, khí tức toàn thân trong nháy mắt tăng vọt đến cực hạn.
Các Á Thánh và Bán Thánh khác cũng nhao nhao làm theo, đem toàn bộ tài hoa của bản thân dung nhập vào bên trong đại trận. Chỉ thấy hư ảnh chiến thần vạn trượng, dưới sự liều mạng rót lực lượng của mọi người, lại một lần nữa tỏa ra hào quang chói lọi.
Thân thể nó vốn hơi hư ảo do trận chiến trước đó, giờ phút này lại một lần nữa ngưng tụ thành thực thể, cây trường thương màu vàng trong tay tỏa ánh sáng rực rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận