Nho Đạo Chí Thượng? Ta Tại Dị Giới Cõng Thơ Đường!

Chương 1053: Đại hôn bắt đầu, ma tộc thế hệ tuổi trẻ, chỉ thường thôi (1)

Chương 1053: Đại hôn bắt đầu, thế hệ trẻ ma tộc cũng thường thôi (1)
“Việc này cứ giao cho ta đi, thân phận Thánh tử hiện tại vẫn là hữu dụng.”
Lời của Từ Tống vừa dứt, chỉ thấy tộc trưởng Hoang tộc Đệ Nhất Huyền Thiên xuất hiện ở phía trước quảng trường Hoang Thần Điện.
“Hoan nghênh chư vị đến tham gia hôn sự của tộc tử tộc ta, Đệ Nhất Thanh Niệp,”
Tộc trưởng Hoang tộc Đệ Nhất Huyền Thiên giọng nói vang dội, ánh mắt quét qua đại biểu các tộc có mặt, vẻ mặt trầm ổn mà trang trọng, “hôm nay chính là ngày đại hỉ, lại đúng dịp khảo nghiệm truyền thống của tộc ta, mong rằng chư vị tuân theo quy củ, đừng để chuyện vui này nhuốm màu phân tranh không cần thiết.”
“Đại hôn lập tức bắt đầu, hạng mục thứ nhất, tân nương đón tân lang!”
Tộc trưởng Hoang tộc Đệ Nhất Huyền Thiên vừa dứt lời, một hồi tiếng cổ nhạc du dương mà nồng nhiệt bỗng nhiên vang lên.
Giờ phút này, một đội thiếu nữ Hoang tộc thân mặc phục sức hoa lệ từ sâu trong thần điện chậm rãi bước ra. Các nàng cầm hoa tươi cùng dải lụa màu trong tay, trên mặt tràn đầy nụ cười thanh xuân và vui sướng.
Phục sức của các nàng lấy màu đỏ làm chủ đạo, phía trên dùng chỉ vàng bạc tinh tế thêu đồ án Phi Long tinh xảo, váy tung bay theo bước chân nhẹ nhàng, dường như một đàn bướm đang nhẹ nhàng nhảy múa.
Ngay sau đó, một cỗ kiệu hoa do bốn tráng hán Hoang tộc khiêng, dưới sự vây quanh của mọi người chậm rãi hiện thân. Xung quanh kiệu hoa khảm nạm các loại bảo thạch trân quý, dưới ánh tử nhật chiếu rọi lóe ra quang mang kỳ lạ, trông phá lệ lộng lẫy.
Phía trước kiệu hoa, Đệ Nhất Thanh Niệp thân mặc một bộ hồng trang càng thêm diễm lệ, đầu đội mũ phượng, vai khoác khăn choàng, trang điểm tinh xảo, đẹp đến rung động lòng người. Nàng bước sen nhẹ nhàng, mỗi một bước đều toát lên khí chất hiên ngang và ưu nhã bẩm sinh.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, đội thiếu nữ Hoang tộc mặc hoa phục kia cùng khẽ kêu lên, vận chuyển hỗn độn chi khí trong cơ thể, trực tiếp đánh nát không gian trước mặt các nàng. Chỉ thấy quang mang chói mắt hiện lên, bên trong vết nứt không gian mơ hồ lộ ra hình dáng của một thế giới khác.
Khe hở không gian kia kết nối chính là Thiên Điện nơi Đoan Mộc Kình Thương đang ở. Bên trong Thiên Điện, trang trí giản lược mà không mất đi sự trang nhã, một mùi thơm ngát thoang thoảng tràn ngập không khí.
Đoan Mộc Kình Thương đang ở Thiên Điện cũng hơi sững sờ, không ngờ Hoang tộc lại dùng phương thức kỳ lạ như vậy để mở màn cho khâu đón tân lang.
“Tân nương tiếp tân lang.”
Tộc trưởng Hoang tộc Đệ Nhất Huyền Thiên mặt mỉm cười, cao giọng tuyên bố.
Phương thức đón tân lang khác người này cũng là truyền thống đặc biệt của Hoang tộc.
Đệ Nhất Thanh Niệp bước sen nhẹ nhàng, chậm rãi đi về phía khe hở không gian kia.
Nàng dáng người thướt tha nhưng khí thế mười phần, áo cưới màu đỏ nhẹ nhàng tung bay trong gió nhẹ, tựa như một đóa hoa lửa đang nở rộ. Khi nàng bước vào vết nứt không gian, hỗn độn chi khí xung quanh hơi phun trào, phảng phất đang nhường đường cho nàng tiến lên.
Đoan Mộc Kình Thương ở bên trong Thiên Điện, nhìn Đệ Nhất Thanh Niệp chậm rãi đi ra từ khe hở không gian kia, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm.
“Kình Thương, đi theo ta.” Đệ Nhất Thanh Niệp nhẹ giọng nói, thanh âm dịu dàng nhưng lại kiên định.
Đoan Mộc Kình Thương khẽ gật đầu, nắm tay Đệ Nhất Thanh Niệp, hai người cùng nhau xuyên qua khe hở không gian, trở lại trung tâm quảng trường trước Hoang Thần Điện.
“Hạng mục thứ hai, tân lang tân nương, bái Khổng Thánh!”
Tiếng nói Đệ Nhất Huyền Thiên vừa dứt, không gian tại quảng trường xảy ra vặn vẹo, chỉ thấy một pho tượng vĩ ngạn xuất hiện từ hư không.
Pho tượng kia cao đến trăm trượng, chính là hình tượng Khổng Thánh. Ngài có khuôn mặt hiền lành, ánh mắt thâm thúy dường như đang quan sát vạn vật thế gian, một bộ trường bào tung bay theo gió, tay cầm một quyển thẻ tre, toàn thân tản ra một luồng hạo nhiên chính khí, khiến mọi người tại đây không khỏi kính sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận