Nho Đạo Chí Thượng? Ta Tại Dị Giới Cõng Thơ Đường!

Chương 1043: Hai người nhận nhau, thiên di, nhẹ bại linh tộc thanh niên (2)

Chỉ thấy Linh phong, thanh niên Linh tộc cầm kiếm lúc trước từng giao thủ với nữ tử Yêu tộc, đã lên đài đấu với Từ Tống. Trên toàn bộ đài cao, bóng kiếm lớp lớp chồng lên nhau, từng luồng kiếm khí sắc bén giăng ngang dọc, chém không gian thành vô số mảnh vỡ.
Rất rõ ràng, Linh phong cũng nắm giữ pháp tắc thần thông của Hoang tộc. Kiếm trong tay Linh phong tựa như du long linh động, chiêu thức biến ảo khôn lường, khi thì tấn công mạnh mẽ như gió táp mưa rào, khi lại quanh co xảo diệu như Hành Vân Lưu Thủy.
Từ Tống tay cầm Thủy Hàn kiếm, vẻ mặt trấn tĩnh, thong dong ứng phó. Kiếm pháp của hắn đại khai đại hợp, mỗi đường kiếm đều ẩn chứa hàn ý mạnh mẽ. Nơi kiếm đi qua, không khí tức khắc ngưng tụ thành băng, từng đạo Băng Lăng theo luồng kiếm khí cuốn đi, bay về phía Linh phong.
Thân hình Linh phong nhanh như tia chớp, xuyên qua giữa Băng Lăng và kiếm khí một cách tự nhiên.
Hắn nhắm chuẩn thời cơ, đột nhiên lắc mình áp sát, kiếm trong tay đâm thẳng vào cổ họng Từ Tống. Ánh mắt Từ Tống khẽ động, lập tức giơ kiếm lên đỡ, một tiếng “keng” vang lớn, hai thanh kiếm va chạm, tóe lên những tia lửa chói mắt.
“Linh ảnh Huyễn sát kiếm!” Linh phong khẽ quát, trường kiếm trong tay múa lên liên tiếp kiếm hoa, thân hình trong nháy mắt hóa thành mấy đạo tàn ảnh, từ các phương hướng khác nhau công kích về phía Từ Tống.
Mỗi đạo tàn ảnh đều mang theo kiếm khí sắc bén, phảng phất muốn nhấn chìm hoàn toàn Từ Tống vào trong biển kiếm này.
Linh ảnh Huyễn sát kiếm này chính là kiếm thuật cực kỳ cao thâm của Linh Tộc, chủ trương dùng tốc độ để chiến thắng, dùng ảo ảnh để làm mê hoặc địch thủ. Một khi thi triển, kẻ địch thường sẽ bị lạc phương hướng giữa những bóng kiếm loang loáng làm hoa mắt, từ đó lộ ra sơ hở.
Đối mặt với biển kiếm khí trước mắt, Từ Tống sắc mặt không đổi, tay trái ngưng tụ ra một thanh trường kiếm bằng tài hoa, được hắn nắm chặt trong tay.
“Tung hoành, tương hợp!” Tài hoa màu vàng kim rực rỡ hóa thành hai luồng khói, một đen một trắng, lần lượt được phóng ra từ tay trái và tay phải của Từ Tống. Trường kiếm tài hoa và Thủy Hàn kiếm, dưới sự bao phủ của hai màu đen trắng, hóa thành hai con cự long, một trắng một đen, quấn lấy nhau lao thẳng về phía những bóng kiếm của Linh phong.
Hai luồng khói đen trắng này ẩn chứa khí tức đặc biệt, nơi chúng đi qua, không gian dường như nổi lên từng gợn sóng lăn tăn.
Cự long màu đen tỏa ra khí tức thần bí và sâu thẳm, tựa như màn đêm buông xuống, mang theo cảm giác áp bức vô tận. Còn cự long màu trắng thì tỏa hào quang chói mắt, như ánh rạng đông, tràn đầy sức mạnh tịnh hóa và hủy diệt.
Hai con rồng hỗ trợ lẫn nhau, lấy thế bài sơn đảo hải đón đỡ công kích của Linh phong.
Song long đen trắng cùng các bóng kiếm quấn lấy nhau giao tranh, không ngừng có kiếm khí bị vảy rồng của cự long đánh bật ra, mà các bóng kiếm cũng liên tục chém vào thân thể cự long. Thế nhưng, ánh sáng trên mình song long đen trắng lại càng thêm cường thịnh, vảy rồng lóe lên thứ ánh sáng lộng lẫy kì dị.
Đột nhiên, hai con cự long cùng rống vang, đột ngột phát lực, đánh tan tành những bóng kiếm xung quanh. Linh phong chỉ cảm thấy một luồng lực phản chấn mạnh mẽ truyền tới, trường kiếm trong tay suýt nữa văng khỏi tay, cả người cũng không kìm được mà bay ngược về phía sau.
“Phụt!” Giữa không trung, Linh phong phun ra một ngụm máu tươi, rồi nặng nề rơi xuống mép lôi đài. Hắn gắng sức giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng lại cảm thấy toàn thân mềm nhũn không còn chút sức lực, linh lực trong người cũng hỗn loạn cực độ.
“Huynh đài, ta thắng.” Hai con cự long lần nữa hóa thành song kiếm, bay về trong tay Từ Tống.
“Là Linh phong tài nghệ không bằng người, Linh phong bội phục.” Linh phong rõ ràng cảm nhận được chênh lệch giữa mình và Từ Tống, hắn khẽ gật đầu với Từ Tống, rồi đi xuống lôi đài.
“Hôm nay có thể giao thủ cùng thanh niên tài tuấn của hai tộc, quả là may mắn. Tại hạ hiện giờ thể lực đã cạn, không thể tiếp tục chiến đấu, xin mời các tài tuấn khác lên đài.” Dứt lời, Từ Tống cũng chậm rãi bước xuống lôi đài. Mọi ánh mắt dưới đài đều đổ dồn theo hắn, trong đó vừa có sự kính nể, lại vừa có sự hiếu kỳ.
......
Bạn cần đăng nhập để bình luận