Nho Đạo Chí Thượng? Ta Tại Dị Giới Cõng Thơ Đường!

Chương 484 không sai, tứ đại quỷ tổ một trong, Phong Quỷ Tổ chết tại trong tay của ta.

Chương 484: Không sai, một trong tứ đại quỷ tổ, Phong Quỷ Tổ chết trong tay ta. Nhan Chính vừa hỏi, trực tiếp hướng mũi nhọn về phía Trọng Bác và Đoan Mộc Vệ Lê, nhưng Đoan Mộc Vệ Lê đã rời đi, giờ chỉ còn lại một mình Trọng Bác, mọi người ở đây đều chuyển ánh mắt nhìn về phía Trọng Bác. Trọng Bác thấy vậy, khẽ thở dài, nói: “Con trai, đây là trách nhiệm của cha. Chịu khổ cực, dù trách móc hay oán hận, cha luôn đặt điều lo lắng ở trước, niềm vui ở sau. Trước khi đến, Trọng Sảng đã dặn cha nói giúp Bạch Dạ vài lời.” “Vậy sao? Vậy ta thật sự phải cảm ơn Trọng Sảng thay Bạch Dạ rồi.” Trong giọng Nhan Chính không có chút tình cảm nào, nhưng Trọng Bác lại cảm nhận rõ ràng, Nhan Chính nói câu này, tựa như đang kìm nén một cảm xúc đặc biệt nào đó. “Viện trưởng Nhan, lời này của ngài có phải hơi quá không? Nếu không có sư huynh Trọng Sảng giúp đỡ, liệu cả đoàn chúng ta có thể trở về an toàn không, còn chưa biết được.” Một giọng nói vang lên, mọi người nhìn về phía phát ra giọng nói, thấy một thiếu niên xuất hiện trên lầu các. Thiếu niên mặc y phục lụa trắng muốt, gương mặt như bạch ngọc, mang theo nụ cười nhàn nhạt, khiến cho người khác cảm thấy như không vướng bụi trần. “Ngươi là ai?” Khổng Phương nhìn rõ mặt thiếu niên, hỏi một câu. “Tại hạ là học sinh của Nhan Thánh Thư Viện, đệ tử thân truyền của Ninh Bình An, Từ Tống.” Nghe vậy, Khổng Phương nhìn Từ Tống từ trên xuống dưới, sau đó nói: “Ngươi là con trai của Từ Khởi Bạch, Từ Tống?” Lời này vừa thốt ra, sắc mặt các vị quan chủ viện trưởng ở đây đều trở nên đặc sắc. Chuyện Từ Khởi Bạch gây náo loạn trên thiên quan năm đó, phần lớn người ở đây đều chứng kiến, chuyện tự ý xông vào thiên quan, nhập Hỗn Độn giới, thậm chí còn mang về một nữ tử dị tộc, tội trạng so với Bạch Dạ còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. Chỉ là năm đó Từ Khởi Bạch kiêu ngạo bất tuân, không có chút ăn năn, thậm chí không thừa nhận tội của mình, sau đó hắn còn ra tay đánh nhau với các quan chủ, thậm chí còn giao đấu mấy chiêu với Khổng Phương lão tiên sinh. Tuy năm đó Từ Khởi Bạch còn trẻ, chỉ vừa mới bước vào tuổi 30, nhưng thực lực đã đạt đến mức gần như Bán Thánh. Cuối cùng, Từ Khởi Bạch và nhóm bạn bị đuổi khỏi thiên quan, đồng thời có quy định trong vòng 30 năm không được đặt chân đến thiên quan. Tính ra, thời hạn 30 năm chỉ còn khoảng hai ba năm, con trai Từ Khởi Bạch xuất hiện, quả thực khiến cho mọi người cảm thấy suy nghĩ lung tung. “Từ Tống, nơi này không phải thư viện, những người ở đây tu vi thấp nhất cũng đều là chân chính văn hào, thân phận đều rất tôn quý, cho nên lời nào nên nói, không nên nói, mong ngươi hiểu rõ.” Nhan Chính mở miệng nhắc nhở Từ Tống, giọng điệu không rõ ý gì. “Đa tạ viện trưởng nhắc nhở, Từ Tống hiểu rõ.” Từ Tống chắp tay hành lễ với mọi người ở đây, nói: “Gặp qua các vị tiền bối, tiểu tử mạo muội đến đây là vì chuyện của sư huynh Bạch Dạ, mong các tiền bối thông cảm.” “Ngươi ngược lại là lễ phép hơn cha ngươi. Phù Phong đâu? Hắn đi đâu?” Khổng Phương mang nụ cười nhàn nhạt, có vẻ rất hứng thú với Từ Tống. “Phụ thân đi gặp lão sư, ông ấy nhờ tiểu tử đến đây, là để chứng minh sư huynh Bạch Dạ vô tội.” Từ Tống trả lời không kiêu ngạo, không tự ti. “Thật sao? Phù Phong đến giờ vẫn chưa tìm được lý do xác đáng để chứng minh Bạch Dạ vô tội. Lão phu ngược lại rất hứng thú, ngươi sẽ lấy gì để thuyết phục mọi người?” Khổng Phương nhìn Từ Tống, có chút hứng thú hỏi. “Chỉ bằng chuyến đi này, sư huynh Bạch Dạ đã chém giết một tân tấn Quỷ Vương và một Quỷ Tổ trong Quỷ Vực.” “Cái gì?” Sắc mặt mọi người thay đổi, Quỷ Tổ là tồn tại như thế nào, toàn bộ Quỷ Vực hiện tại chỉ có tứ đại Quỷ Tổ, mà mỗi một vị đều có thực lực siêu phàm, dù không bằng Á Thánh, nhưng cũng không phải Bán Thánh bình thường có thể đối phó, làm sao bọn họ có thể giết được Quỷ Tổ? Nghe vậy, Khổng Phương nhìn Từ Tống, nói: “Hình như lão sư của ngươi nói, sau khi các ngươi chém giết Quỷ Vương thì Quỷ Tổ xuất hiện, cả đoàn đã phải trả giá bằng một sự mất mát đau thương, thậm chí mất một kiện Á Thánh Chí Bảo, mới có thể thoát khỏi Quỷ Vực trở về Thiên Quan.” “Lời của hai người dường như có chút mâu thuẫn?” “Không có gì mâu thuẫn cả, chắc là lão sư đã kể hết chuyện tiểu tử một mình ở lại chặn hậu cho tiền bối rồi.” Từ Tống đáp. “Đúng vậy, lão phu sau khi biết chuyện này, còn cảm khái đôi chút. Giờ gặp ngươi trở về an toàn, lẽ nào nói ngươi lấy cảnh giới đại nho, chém giết được quỷ tổ?” Khổng Phương trêu chọc hỏi Từ Tống. “Không sai, một trong tứ đại quỷ tổ, Phong Quỷ Tổ đã chết trong tay ta.” Câu này vừa nói ra, cả phòng rơi vào một sự tĩnh lặng kỳ dị, chỉ còn lại tiếng thở của mọi người. “Sao vậy, các vị không tin tại hạ có thể chém giết quỷ tổ sao?” Từ Tống chủ động phá vỡ sự tĩnh lặng. Anh hiểu rằng nếu mình không lên tiếng, có lẽ sẽ bị xem là kẻ điên mà đuổi đi. “Không phải là không tin, mà là ngươi đã dùng cách gì, thủ đoạn gì để chém giết Phong Quỷ Tổ? Ai cũng biết Quỷ Tổ không phải Bán Thánh bình thường có thể đối phó được, dù là chúng ta muốn chiến thắng Quỷ Tổ, cũng e rằng vô cùng khó khăn, nói gì đến việc chém giết.” Một lão Quan Chủ lên tiếng nói. Ông ta đại diện cho thái độ của mọi người ở đây, vì lời nói của Từ Tống quá sức hoang đường. Nói thẳng ra, tu vi thật sự của Từ Tống cũng chỉ là một tiến sĩ, hắn đạt được đại nho cảnh giới cũng là nhờ thiên quan gia trì, mà hôm nay hắn lại nói đã giết một quỷ tổ, những lời này đối với bọn họ giống như kiến giẫm chết voi, hơn nữa là con kiến mới nở, giẫm chết một con voi, thật nực cười. Nếu không phải Từ Tống là con trai của Từ Khởi Bạch, e rằng đã bị xem là kẻ điên mà ném ra ngoài rồi. “Nếu tiểu tử không chém giết Phong Quỷ Tổ, thì giờ phút này, phụ thân đã không để tại hạ đến đây, đừng nói chi đến việc làm trong sạch cho sư huynh Bạch Dạ.” Từ Tống tiếp tục nói. “Không phải lão phu không tin, mà là lời nói này của ngươi có chút quá mức ly kỳ. Lão phu là Bán Thánh mà chưa bao giờ nghĩ mình có thể chém giết được quỷ tổ. Ngươi tuổi còn trẻ, làm thế nào được?” Khổng Phương cười hỏi, giọng điệu mang chút trêu chọc, không có ý chế giễu. “Nếu là quỷ tổ ở trạng thái toàn thịnh, gặp phải chắc chắn tiểu tử phải co cẳng mà chạy. Nhưng Phong Quỷ Tổ thì khác, hắn không ở trạng thái toàn thịnh, mà đã bị thương nặng, thực lực mười không còn một, cho nên tiểu tử mới có thể chém giết được.” “Chuyện này cũng may nhờ sư huynh Trọng Sảng, nếu không có hắn lấy Trạm Thanh Bút, lại để cho lão sư kích hoạt, Phong Quỷ Tổ không bị thương nặng đến vậy, cũng không chết ở Quỷ Vực. Cho nên chuyện này, Trọng Sảng cũng là một mắt xích cực kỳ quan trọng, nói hơi quá một chút thì, chín thành công lao chém giết Quỷ Tổ là của Trọng Sảng.” Mọi người ở đây đều biết chuyện Trọng Sảng đã đưa ra Á Thánh Chí Bảo, sau khi nghe được tin tức này, bọn họ đều kinh ngạc trước hành động của Trọng Sảng, dù sao Á Thánh Chí Bảo đại diện cho sự thừa kế Á Thánh, đừng nói là Trọng Sảng, mà ngay cả ở thiên quan thì Á Thánh Trạm Thanh Bút vẫn là một bảo vật cực kỳ trân quý. “Cho dù là quỷ tổ bị thương nặng, cũng không phải là một đại nho có thể đối phó, ngươi có chứng cứ gì có thể chứng minh là ngươi giết Quỷ Tổ? Trong tay ngươi có hồn phách của Quỷ Tổ, để chứng minh ngươi thật sự đã giết chết Quỷ Tổ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận