Nho Đạo Chí Thượng? Ta Tại Dị Giới Cõng Thơ Đường!

Chương 200: kỳ quái thí luyện, đây rốt cuộc có ý nghĩa gì?

Chương 200: Thí luyện kỳ quái, đây rốt cuộc có ý nghĩa gì? Trường bào thanh niên tựa hồ cũng nhìn ra nghi ngờ của bọn hắn, nói tiếp: “Chư vị đừng xem thường cửa khảo nghiệm này, ta đã từng chứng kiến vô số thiên kiêu gục ngã tại đây. Các ngươi nhìn thấy mỗi một tòa Tiên Nhân tháp, đều là một đạo phong ấn, chỉ có mở ra phong ấn, mới có thể thu được cơ duyên trong tháp.” Vừa nói, trường bào thanh niên vung tay lên, một vệt kim quang vẩy về phía mặt hồ, lập tức mặt hồ tạo nên từng đợt sóng gợn, còn lá sen trong hồ thì bắt đầu từ từ nổi lên. “Những lá sen bên trên Tiên Nhân tháp này, chính là đạo cơ duyên thứ nhất ta cho các ngươi. Bất quá, muốn thu hoạch cơ duyên, liền cần dựa vào lực lượng của chính mình để lấy lá sen xuống.” “Nhớ kỹ, sau một nén nhang, học sinh nào còn chưa mò được lá sen mang theo Tiên Nhân tháp, sẽ bị đào thải loại bỏ.” Trường bào thanh niên nhắc nhở thêm lần nữa. Nói xong, thân ảnh hắn lóe lên, liền biến mất ở chỗ cũ. Ngay sau đó, đám học sinh ở đây nhao nhao nhìn về phía bên hồ, trước mắt lá sen đã lên tới độ cao ngang bằng bọn họ, mà tòa mô hình nhỏ Tiên Nhân tháp kia dưới ánh mặt trời, tản mát ra hào quang chói lọi, khiến người ta lóa mắt. “Tiểu Lân, cửa thứ nhất này khảo nghiệm, ngươi chuẩn bị ứng phó như thế nào?” Tăng Tường Đằng truyền âm hỏi, giờ phút này hắn cũng không có tùy tiện hành động, bởi vì hắn biết nơi này tuyệt đối không phải Tiên Nhân tháp đơn giản như bọn họ vẫn nghĩ. “Ta thấy vẫn là nên quan sát một phen rồi quyết định.” Mặc Lân truyền âm cho Tăng Tường Đằng. “Cũng được, chúng ta cứ xem trước những người khác hành động.” Tăng Tường Đằng gật đầu, hắn cảm thấy đề nghị của Mặc Lân hết sức đúng trọng tâm. Đám học sinh ở đây cũng bắt đầu hành động, khi bọn họ chạm vào những lá sen kia thì lại ngạc nhiên phát hiện, những lá sen này vậy mà cứng rắn như sắt, bọn họ căn bản không thể lay động được dù chỉ một chút. Lúc này, các học sinh đều có chút tròn mắt, bọn họ dù thế nào cũng hái không xuống được những lá sen này. “Chư vị, mức độ cứng cáp của lá sen này, có liên quan trực tiếp đến tu vi của các ngươi, nói cách khác, các ngươi chỉ có phát huy ra lực lượng vượt xa tu vi bản thân, mới có thể lấy lá sen xuống.” Đúng lúc này, thanh âm của trường bào thanh niên lại vang lên, hắn nhìn mọi người và nói: “Đây là nội dung khảo hạch cửa thứ nhất.” Nói xong, thanh âm trường bào thanh niên lần nữa im lặng. “Thì ra là như vậy, vậy cửa thứ nhất này đối với ta mà nói, cũng không có gì khó khăn.” Từ Tống trong lòng lẩm bẩm một câu, ngay sau đó đi lên phía trước, tới bên hồ chỗ một lá sen, nhàn nhạt lôi quang màu vàng tụ lại trong tay, sau đó đấm ra một quyền, chỉ thấy lá sen kia trong nháy mắt bị một đạo lôi quang màu vàng xuyên thủng. Toàn bộ lá sen trong nháy mắt rớt xuống, mà tòa Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ kia cũng theo lá sen rơi xuống, rơi vào trong tay hắn. “Trang sư đệ, thủ đoạn cao cường!” Tăng Tường Đằng thấy vậy, không khỏi tán thưởng một tiếng, trước đó ở Phượng Vẫn chi địa, hắn đã được chứng kiến thủ đoạn của vị “Trang sư đệ” này, nên việc hắn có thể lấy lá sen xuống nằm trong dự liệu của Tăng Tường Đằng. Còn những học sinh khác thì nhao nhao nhìn về phía Từ Tống, trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ, bọn họ không ngờ rằng vị đạo gia đệ tử tướng mạo bình thường, ăn mặc lôi thôi này mà lại dễ dàng tháo lá sen xuống như vậy. Thế là, tất cả học sinh ở đây nhao nhao thể hiện ra thực lực mạnh nhất của bản thân, không ngừng oanh kích lá sen trên hồ. Tăng Tường Đằng và Mặc Lân liếc nhau, Mặc Lân cười cười, sau đó vỗ vai Tăng Tường Đằng, nói: “Vậy ta sẽ đánh cho ngươi xem.” Mặc Lân chậm rãi đi đến bên hồ, hít sâu một hơi, hai tay bắt quyết, lập tức toàn thân khói đen mờ mịt tuôn ra, hóa thành từng đạo xiềng xích màu đen, quấn quanh một chiếc lá sen. Sau đó hắn đột ngột kéo mạnh một phát, chỉ thấy lá sen kia trong nháy mắt bị kéo xuống. Mà tòa Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ kia cũng theo lá sen rơi xuống, đã nằm trong tay Mặc Lân. “Đến lượt ngươi.” Mặc Lân cười nói với Tăng Tường Đằng. Tăng Tường Đằng gật đầu, lập tức phóng thích tài hoa bản thân, tài hoa màu đỏ rực như liệt diễm ngưng tụ trong tay hắn, chỉ nghe một tiếng phượng hót, một chiếc trường cung màu đỏ rực xuất hiện trong tay hắn, hắn kéo cung, một mũi tên màu đỏ rực trong nháy mắt ngưng tụ thành hình, đầu mũi tên ngưng tụ một đoàn lửa cực nóng. Tăng Tường Đằng nhắm vào lá sen kia, mũi tên trong nháy mắt bắn ra, lửa cực nóng phá tan hư không, mang theo một vệt đuôi lửa thật dài. Chỉ nghe một tiếng nổ vang, lá sen kia trong nháy mắt bị mũi tên lửa xuyên thủng, toàn bộ lá sen trong nháy mắt rớt xuống, còn tòa Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ kia cũng theo lá sen rơi xuống, đã nằm trong tay Tăng Tường Đằng. “Xem ra cũng không khó khăn lắm.” Tăng Tường Đằng nhìn chiếc Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ trong tay và lẩm bẩm. “Thật sự không tính là khó.” Mặc Lân cười cười, sau đó quay đầu nói với những đệ tử Mặc gia khác: “Các huynh đệ, đến lượt các ngươi, nếu ai bị đào thải ngay ở cửa thứ nhất thì sau khi về sẽ bị phạt cấm túc một tháng.” Mười bốn vị đệ tử Mặc gia khác khẽ gật đầu, sau đó nhao nhao đi ra bên hồ, bọn họ đều là dòng chính của Mặc gia, sinh ra đã là mặc khách, đồng thời chiến lực của họ vốn dĩ cao hơn một chút so với đệ tử của các môn phái bình thường, cho nên loại thí luyện khó khăn này căn bản không làm khó được bọn họ. Rất nhanh lá sen nhao nhao rụng xuống, mười lăm đệ tử Mặc gia nhao nhao nhặt những chiếc Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ rơi trên mặt đất, trên mặt bọn họ đều nở nụ cười, bởi vì họ đều rất rõ ràng, cửa này bọn họ đã thuận lợi thông qua. Mà những đệ tử của các môn phái khác thì nhìn nhau, bọn họ nhìn các đệ tử Mặc gia dễ dàng thuận lợi thông qua như thế, trong lòng không khỏi có chút kinh hãi. Bất quá rất nhanh, đại bộ phận học sinh ở đây cũng đều có được Tiên Nhân tháp, dù sao có thể đến được nơi này, phần lớn thực lực đều vượt qua tu vi của chính mình, đương nhiên, cũng có một bộ phận nhỏ học sinh còn đang cố gắng chịu đựng. Thời gian một nén nhang trôi qua rất nhanh, thân ảnh trường bào thanh niên lóe lên, xuất hiện trở lại trước mặt mọi người, hắn quét mắt nhìn mọi người một lượt, sau đó mở miệng nói: “Cửa khảo nghiệm thứ nhất kết thúc, những học sinh nào chưa có được Tiên Nhân tháp thì có thể rời sân.” Nói xong, trường bào thanh niên vung phất trần trong tay, chỉ thấy những học sinh chưa có được Tiên Nhân tháp kia, thân thể trong nháy mắt cứng đờ, sau đó hóa thành một làn khói xanh, hoàn toàn biến mất không thấy. “Tiếp theo, các ngươi cần để Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ trong tay vào trong hồ, thì mới có thể tiến vào cửa khảo hạch thứ hai.” Nói rồi, đám học sinh ở đây nhao nhao đặt Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ trong tay vào trong hồ, chỉ thấy những Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ này trôi nổi trên mặt hồ, hình thành một vòng tròn. Ngay sau đó, những Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ này bắt đầu chậm rãi chìm xuống, còn lá sen trên mặt hồ cũng bắt đầu từ từ hạ xuống. “Chư vị, tiếp theo các ngươi cần nhảy xuống hồ, ở trong hồ tìm Tiên Nhân tháp cỡ nhỏ của mình, sau đó mang nó đi.” Thanh âm của trường bào thanh niên lại vang lên: “Nhớ kỹ, thời gian của các ngươi chỉ có nửa canh giờ, nếu sau nửa canh giờ vẫn chưa lên thuyền thì sẽ bị đào thải loại bỏ.” Nói xong, thân ảnh trường bào thanh niên lóe lên, lần nữa biến mất tại chỗ. Nghe được thanh âm của trường bào thanh niên, các học sinh ở đây đều có chút tròn mắt, bởi vì bọn họ căn bản không ngờ rằng cửa thứ hai của khảo nghiệm lại là nhảy xuống hồ vớt tháp. Ngay cả Từ Tống cũng ngơ ngác: “Tình huống gì vậy, thí luyện này có phải là quá kỳ quái không, rốt cuộc là có ý nghĩa gì vậy chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận