Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 528: Cao lãnh nữ tổng giám đốc (length: 8165)

Về đến nhà, Nhiếp Trạm cầm thuốc ngâm cho Lục Gia Hinh uống, còn không cho nàng nói chuyện. Sau đó, người hầu và bảo tiêu của Lục gia đại trạch đều cảm thấy ngày hôm nay yên tĩnh quá mức, có chút không quen.
Hai người sau bữa ăn đi tản bộ trong hoa viên, Nhiếp Trạm nắm tay Lục Gia Hinh vừa đi vừa nói: "Ngươi là lão bản, để các nàng đưa ra phương án, ngươi quyết định là được, không cần phải nói nhiều như vậy."
Giống như hắn mỗi ngày phải xử lý nhiều chuyện như vậy, muốn giống như Lục Gia Hinh suốt ngày nói không ngừng thì cổ họng cũng không chịu nổi.
Lục Gia Hinh gật đầu cười.
Nhiếp Trạm còn nói thêm: "Hai ngày này cứ ở nhà nghỉ ngơi, đừng đi làm."
Lục Gia Hinh lắc đầu, biểu thị mình mấy ngày kế tiếp sẽ cố gắng không nói lời nào.
Nghe được giọng nói khàn khàn của nàng, Nhiếp Trạm có chút khó chịu. Sớm biết nàng liều mạng như vậy, hắn đã không thúc giục nàng sớm đi làm, làm gì cũng phải chờ sau khi tốt nghiệp đại học rồi tính.
Ngày thứ hai, Lục Gia Hinh vẫn đi làm như thường lệ, nhưng mà một ngày này chỉ bàn công việc với Tô San và Hứa Duyệt. Toàn bộ quá trình cơ bản là hai người kia nói, nàng chỉ lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng mới xen vào một đôi lời.
Nuôi ba ngày, cổ họng mới tốt, có thể nói chuyện bình thường, nhưng mà có chuyện của ngày thứ nhất, nàng hiện tại đã biết tiết kiệm lời nói. Đương nhiên, không chỉ là bảo vệ cổ họng, mà còn tỏ ra cao lãnh, không dễ nói chuyện.
Thứ sáu tuần này, vào buổi chiều, Tông Thi Mộng gọi điện thoại đến mời nàng uống trà chiều.
Lục Gia Hinh đi làm một tuần cũng muốn thư giãn một chút, nàng không muốn đi uống trà chiều, mời Tông Thi Mộng đi cưỡi ngựa. Nàng đã học được cưỡi ngựa, nhưng mà huấn luyện viên nói nên luyện tập thêm một chút. Yêu cầu của Lục Gia Hinh là có thể chạy được, không cầu phải thúc ngựa lao nhanh.
Tông Thi Mộng cũng biết cưỡi ngựa, kỹ thuật cưỡi ngựa còn rất tốt: "Được, lần này ngoài Tâm Ngữ và Mỹ Đồng, ta sẽ rủ cả Tuệ Tuệ đi cùng. Nàng ấy rất thích cưỡi ngựa, còn nuôi một con ngựa câu."
"Được a!"
Cuối tuần, Hồ Chí Phong, Đào Dũng, Tô Hạc Nguyên cũng đều tới. Lo lắng lại xảy ra chuyện như lần trước, lần tụ hội này Nhiếp Trạm nói thẳng không gọi Phù Diệp. Mọi người khó được có dịp nghỉ ngơi, muốn ra ngoài thư giãn, nếu lại gặp phải chuyện mất hứng mà về, chẳng phải lãng phí cả một ngày nghỉ hay sao.
Hồ Chí Phong cũng không hài lòng với hành vi lần trước của Phù Diệp. Chuyện tình cảm cá nhân không ai có quyền đánh giá, nhưng biết rõ vị hôn thê của mình rất hay làm loạn mà còn dẫn đến, đó là lỗi của anh.
Lục Gia Hinh các nàng đến trường đua, cưỡi vài vòng cho nóng người, trước kia bọn họ đều trò chuyện về kiểu thời trang mới và châu báu, đồ trang sức, sau đó sẽ còn nói về chuyện đầu tư, bất quá lần này có chút khác biệt so với những lần trước.
Khi Mỹ Đồng vừa ngồi xuống liền nói: "Gia Hinh, công ty hiện tại cũng đang đồn, nói ngươi rất nghiêm khắc, yêu cầu phi thường cao, nhân viên của Sâm Lâm Xanh đều sợ ngươi. Mọi người vì bảo vệ công việc mà đều cố gắng hết mình, không ai dám lười biếng nữa."
Tông Thi Mộng nói đùa: "Nha, không nghĩ tới Gia Hinh ngươi ở công ty lợi hại như vậy. Trước kia ta còn lo lắng cho ngươi, sợ cái bộ dáng non nớt này không trấn áp được người phía dưới!"
Sư Tâm Ngữ cười nói: "Gia Hinh, thật sự không thể tưởng tượng nổi khi ngươi xụ mặt sẽ ra sao? Hay là ngươi thử cho chúng ta xem một chút đi."
Lục Gia Hinh đương nhiên sẽ không biểu hiện cho các nàng nhìn, cười nói: "Là A Trạm bảo ta học theo hắn, nói như vậy mọi người sẽ sợ ta, không ai dám coi thường ta vì ta còn nhỏ tuổi nữa, không xem ta ra gì."
Nàng không ngờ rằng, bởi vì chính mình xụ mặt mà nhân viên không còn dám lười biếng trong giờ làm việc. Giờ khắc này nàng quyết định, về sau sẽ theo hình tượng nữ tổng giám đốc cao lãnh.
Tông Thi Mộng cười đến không nhịn được: "Ta nói ngươi ngày thường đều vui vẻ, làm sao đến công ty liền xụ mặt, hóa ra là học theo Nhiếp Trạm!"
"Lần đầu tiên ta nhìn thấy Nhiếp Trạm, liền phát hiện hắn rất ít nói, cũng không thích cười. Về đến nhà hỏi Chí Phong mới biết được, hóa ra hắn là người trời sinh không thích nói chuyện. Có lẽ người của công ty không biết, nhìn thấy bộ dáng hắn luôn xụ mặt nên đều cảm thấy khó gần."
"Khi hắn tiếp quản Vạn Sinh địa sản, có mấy lão nhân viên cậy già lên mặt, không ngờ hắn không hề nể nang, trực tiếp sa thải những người đó. Chuyện này nháo đến chỗ Nhiếp lão gia tử nhưng đáng tiếc không có tác dụng, Nhiếp Trạm vẫn kiên trì muốn sa thải. Về sau, nề nếp ở Vạn Sinh địa sản đã tốt hơn nhiều."
Lục Gia Hinh cười nói: "Lần đầu ta gặp hắn, hắn mang bộ dáng người sống chớ gần, nhìn có chút đáng sợ. Về sau quen biết rồi mới biết được, tất cả đều là giả tượng, người này kỳ thật lại rất lắm lời."
Tông Thi Mộng buồn cười nói: "Lắm lời cái gì, hắn cũng chỉ nói chuyện không dứt với ngươi, còn với bọn ta thì kiệm lời như vàng. Có lần Chí Phong còn nói với ta, tính tình này cũng không biết cô gái nào chịu được."
Bởi vì Nhiếp Trạm cái gì cũng nghe theo Lục Gia Hinh, Hồ Chí Phong lén nói với nàng, mình trước kia đã nhìn lầm, gia hỏa này khi yêu đương cứ như biến thành người khác.
Lục Gia Hinh cười chuyển chủ đề: "Thi Mộng tỷ, cổ phiếu của tỷ hẳn là tăng không ít a?"
Sau đợt sụt giảm lớn, nàng có hỏi thăm Lục Gia Hinh, sau khi nghe theo đề nghị của nàng, dưới mức 2200 điểm, Tông Thi Mộng đã mua vào 15 triệu đô la Hồng Kông cổ phiếu.
Tông Thi Mộng vui mừng ra mặt, nói: "Con nào tăng nhiều nhất là hơn 50%, con nào kém nhất cũng tăng 18%. Gia Hinh, còn may mà có ngươi, bằng không ta không dám mua."
Ban đầu nhìn thị trường chứng khoán giảm mạnh như vậy, nàng không dám mạo hiểm, nhưng quan sát lại, sợ bỏ lỡ cơ hội, thế là nhân lúc cùng Gia Hinh ăn cơm, mới hàn huyên về chủ đề này. Nghe được Gia Hinh chuẩn bị vào sân, sau khi trở về, nàng liền để người quản lý cổ phiếu mua vào. Chỉ hơn bốn tháng, đã kiếm lời hơn 3 triệu.
Hồ Tuệ Tuệ không có mua cổ phiếu, nàng cảm thấy quá rủi ro, nên mua bất động sản cho an tâm, ý tưởng này của nàng trùng hợp với Mỹ Đồng. Sư Tâm Ngữ thì còn hai phần ba cổ phiếu chưa bán, đến bây giờ vẫn chưa gỡ ra được, chủ đề này khiến cho nàng rất phiền muộn.
Nghỉ ngơi một lát, năm người lại đi cưỡi ngựa. Lần này Tông Thi Mộng, Hồ Tuệ Tuệ và Sư Tâm Ngữ tranh tài, Lục Gia Hinh cùng Mỹ Đồng cưỡi ngựa chậm rãi đi theo phía sau.
Mỹ Đồng nói: "Gia Hinh, Nhiếp tiên sinh đem công ty châu báu giao cho ngươi quản lý, sao thời gian dài như vậy rồi mà ngươi vẫn chưa tới công ty?"
Lục Gia Hinh cười nói: "Ngũ Phúc châu báu, ta chỉ tham dự vào việc phát triển chiến lược và phương hướng của công ty, còn việc kinh doanh cụ thể, ta sẽ không nhúng tay vào."
Mảng thời trang là lĩnh vực nàng am hiểu, hơn nữa việc sáng lập thương hiệu riêng là giấc mộng từ đời trước, cho nên nàng mới toàn quyền tiếp nhận. Châu báu mới là mảng chuyên nghiệp, hơn nữa hai năm nay, Ngũ Phúc châu báu dưới sự quản lý của hắn phát triển rất tốt, không cần thiết phải can thiệp vào.
Mỹ Đồng nghe nói như thế, hơi xúc động: "Gia Hinh, công ty trong một tuần này không được ổn định, rất nhiều người cảm thấy ngươi sẽ tiếp quản công ty, tước quyền của Lương tổng. Nhưng trước giờ ngươi chưa từng tiếp xúc với mảng châu báu, mọi người đều rất lo lắng cho tương lai của công ty."
Nói xong, nàng giơ ngón tay cái lên: "Gia Hinh, cách cục của ngươi, Ngũ Phúc châu báu về sau nhất định sẽ ngày càng tốt, không lâu nữa có thể đuổi kịp Chu Đại Phúc."
Lục Gia Hinh vừa cười vừa nói: "Mục tiêu của ta là kiếm tiền, không phải là vượt qua ai. Lương tổng am hiểu mảng châu báu hơn ta, giao cho hắn quản lý là tốt nhất."
Có người giúp mình kiếm tiền, là một chuyện tốt, sao phải tự mình làm mọi việc cho mệt! Nhiếp Trạm trông coi nhiều công ty, trước đó còn phải lo việc của Nhiếp gia nên rất bận rộn, hiện tại cũng đã dễ dàng hơn một chút. Bất quá hôm qua, Nhiếp Trạm nói với nàng chính phủ có một khu nhà ở thôn quê lớn muốn mời thầu, hắn chuẩn bị đấu thầu. Loại dự án khu nhà ở thôn quê cỡ lớn này cần đầu tư vài tỷ, một nhà là không thể kham nổi, cần phải hợp tác với các công ty khác. Một khi đấu thầu, Nhiếp Trạm sẽ lại phải bận rộn, nhưng mà bận rộn là tốt, biểu thị công việc làm ăn phát đạt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận