Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 109: Bát Đoàn Cẩm (length: 8097)

Ông nội Tiền tắm rửa xong thay quần áo, lại mượn dao cạo râu ria, đi tới trông nhẹ nhõm khoan khoái hơn nhiều.
Tiền Tiểu Tiểu cũng thu dọn xong xuôi, nàng nhìn Lục Gia Hinh từ trên xuống dưới, dưới sự ra hiệu của ông nội Tiền nói: "Sao mặt mũi tái nhợt thế này? Ngươi ngày thường có phải tứ chi lạnh buốt, cả ngày nắng cũng vậy, thi thoảng còn thấy chóng mặt hoa mắt?"
"Sao ngươi biết?"
Tiền Tiểu Tiểu thành thật nói: "Khí huyết hao tổn nghiêm trọng thì sẽ có những triệu chứng ta vừa nói. Tập võ cường độ cao, thân thể ngươi không chịu được, sẽ ngất xỉu."
Lục Gia Hinh rất kinh ngạc: "Ngươi còn biết y thuật?"
Tiền Tiểu Tiểu cho biết mình chỉ học được chút dược lý đơn giản, không biết y thuật: "Ta có thể dạy ngươi Bát Đoạn Cẩm, cái này rất tốt cho việc tăng cường sức khỏe."
Lục Gia Hinh vừa cười vừa nói: "Ta nghe nói thái cực quyền cũng tốt cho sức khỏe."
Tiền Tiểu Tiểu gãi đầu, không biết nên nói sao.
Ông nội Tiền thấy cháu gái mình quá kém cỏi, bèn tiến lên giải thích: "Bát Đoạn Cẩm là một loại khí công lấy điều tâm, điều khí, điều thân làm chủ yếu, công hiệu chính là kiện thân, dưỡng sinh. Thái cực quyền là nội gia quyền, thông qua phối hợp tay, mắt, thân, pháp, bước, đạt tới hiệu quả công thủ."
Lục Gia Hinh nghe xong thấy hiện tại Bát Đoạn Cẩm là phù hợp nhất với nàng: "Vậy ta học Bát Đoạn Cẩm trước, chờ thân thể khỏe hơn có thể học Thái cực quyền không?"
Ông nội Tiền vừa cười vừa nói: "Cháu gái ta học Vịnh Xuân Quyền. Nếu ngươi học võ để phòng thân, đề phòng kẻ xâm nhập, thì Vịnh Xuân Quyền là tốt nhất. Nhưng tập võ rất vất vả, cháu gái ta lúc mới học khóc suốt ngày."
Tiền Tiểu Tiểu đỏ mặt kêu lên: "Ông nội. . ."
Lục Gia Hinh cười nói: "Ông nội Tiền, chỉ cần học được bản lĩnh ta không sợ khổ. Trên đời này, chẳng có gì từ trên trời rơi xuống cả."
Kiếp trước nàng học kickboxing, lúc mới bắt đầu người đầy vết bầm tím, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng. Có bỏ ra ắt có hồi báo, khi còn ở nhà thuê chung cư, vì là phụ nữ độc thân nên có lần bị một kẻ lang thang bám theo, bị nàng phát hiện liền đánh cho hắn gần chết.
Lời này rất hợp ý ông nội Tiền, thấy Cổ Văn Phong lần này không lừa hắn, cô gái này thật sự không tệ. Hắn tuổi đã cao, đang muốn tranh thủ lúc còn khỏe kiếm thêm chút tiền làm của hồi môn cho cháu gái, sau đó để dành dưỡng lão. Bây giờ, hắn thấy có thể để cháu gái đi theo Lục Gia Hinh luôn, mình chỉ cần kiếm tiền dưỡng lão là được.
Tiết Mậu nói: "Chị, cơm ngon."
Lục Gia Hinh biết người tập võ ăn nhiều, cơm nấu chắc chắn là ít, bèn bảo Tiết Mậu nấu thêm một nồi mì và xào thêm hai món. Đúng như nàng dự đoán, cơm của năm người bị hai ông cháu họ ăn hết sạch.
Mã Lệ Lệ cau mày, ăn khỏe thế này. Muốn giữ hai người này lại, mỗi tháng tiền ăn cũng là một khoản kha khá.
Tiền Tiểu Tiểu ăn xong ợ một cái, nhìn Tiết Mậu khen ngợi: "Em trai, em nấu ăn ngon thật đấy, sau này đều là em nấu cơm à?"
Đã có tiền lệ của Cổ Văn Phong và Triệu Đại Quân, Tiết Mậu thấy lượng cơm của hai người này cũng chẳng là gì: "Bình thường là em nấu, nhưng nếu em bận thì chị Ngũ nấu."
Thấy sắc mặt Mã Lệ Lệ không vui, Tiền Tiểu Tiểu thức thời im lặng.
Lục Gia Hinh thấy nàng ta bày ra sắc mặt liền không vui. Nhà là của nàng, ông cháu nội Tiền ăn nhiều cũng là ăn của nàng, sao lại có thể bất lịch sự với khách của mình như thế.
Ông nội Tiền nói: "Lục Gia Hinh, chúng ta vào nhà nói chuyện."
Tai hắn thính, vừa rồi Mã Lệ Lệ và Lục Gia Hinh nói gì hắn đều nghe thấy, nên hắn cần phải làm rõ xem chỗ này ai là người quản lý.
Vào phòng, Tiền sư phụ lại hỏi: "Ta nghe Tiểu Cổ nói ngươi cùng ngươi đệ ở cùng nhau, sao bây giờ lại nhiều người thế này?"
Lục Gia Hinh giải thích: "Đây là ta Ngũ đường tẩu, nguyên bản cả nhà ở tại nhà mẹ đẻ, dạo trước cùng người nhà mẹ đẻ xảy ra mâu thuẫn nên tạm thời ở nhờ nhà ta. Nàng đang chuẩn bị mua nhà, vẫn đang tìm, khi nào tìm được nhà ưng ý sẽ dọn ra ngoài."
"Nàng có tiền mua nhà sao?"
Lục Gia Hinh vừa cười vừa nói: "Có, chỉ là nhà ưng ý không phải nói mua là mua được ngay. Nhưng mà chuyện này ta làm chủ, chậm nhất trước năm mới bọn họ sẽ dọn đi."
Có lời này, Tiền sư phụ cũng yên tâm: "Tiểu Cổ nói cho ngươi rồi chứ? Ta người này lười quen rồi, không thích hợp giúp người trông nhà hộ viện, cháu gái của ta hiện tại đã có sáu bảy phần công lực của ta. Nếu ngươi không chê thì để nàng ở lại bảo vệ ngươi, dạy võ công cho ngươi."
"Được." Lục Gia Hinh nói. Những lời này Cổ Văn Phong đã nói rồi, nàng hiện tại chủ yếu là đề phòng Đinh Tĩnh. Dù cảm thấy người đàn bà này không dám mua hung giết người, nhưng cẩn tắc vô áy náy.
Tiền sư phụ thấy nàng nói chuyện dễ nghe như vậy, bèn hào sảng nói: "Nàng ăn uống khá nhiều, ngươi lo cho nàng ăn no là được, tiền công thì không cần trả."
Lục Gia Hinh suy nghĩ một chút rồi nói: "Ăn mặc ở ta lo hết, lại mỗi tháng cho nàng ba mươi sáu đồng, ngươi thấy được không? Chờ sau này ta phải đi xa, lúc đó lại tăng tiền công."
Tiền sư phụ rất hài lòng. Hắn nói không trả tiền công là đang thăm dò, nếu thật sự một xu cũng không cho, keo kiệt như thế hắn có thể không vui mà để cháu gái ở lại. Đương nhiên, hắn đồng ý để Tiền Tiểu Tiểu ở lại cũng là vì gia thế Lục Gia Hinh trong sạch, không có kẻ thù, cháu gái đi theo nàng sẽ không gặp nguy hiểm. Còn mụ dì ghẻ độc ác kia, không đáng để lo.
Hôm sau sáu giờ Lục Gia Hinh đúng giờ thức dậy, rửa mặt xong ra khỏi phòng liền bị Tiền sư phụ đang tập quyền gọi lại: "Lại đây, ta dạy cho ngươi Bát Đoàn Cẩm."
Tiền Tiểu Tiểu một thân bản lĩnh đều do hắn dạy, vậy chắc chắn Tiền sư phụ lợi hại hơn, bây giờ hắn nguyện ý dạy, cầu còn không được.
Động tác Bát Đoàn Cẩm cũng không khó, nhưng Lục Gia Hinh tập theo được một lúc liền thở hổn hển. Tiền sư phụ dạy nàng điều chỉnh hơi thở, còn làm chậm động tác lại.
"Được rồi."
Nghe vậy, Lục Gia Hinh lau mồ hôi trán rồi ngồi phịch xuống ghế.
Tiền sư phụ nhìn rồi nói: "Ghế đá lạnh lẽo, thân thể ngươi yếu ớt sau này đừng ngồi. Coi như muốn ngồi, trên đó cũng phải lót cái đệm mới được."
Lục Gia Hinh vội vàng đứng dậy, nói sau này mình sẽ chú ý. Nghỉ ngơi một lúc, mồ hôi trên người khô đi, Lục Gia Hinh liền chạy vào tắm.
Tiết Mậu cùng Tiểu Thu bày hàng đi bán, bữa sáng là do Mã Lệ Lệ làm, hôm nay làm bánh trứng gà kèm bát cháo, làm xong liền gọi Lục Gia Hinh vào ăn.
Lục Gia Hinh nhìn bữa sáng nàng làm, nụ cười trên mặt lập tức biến mất. Chỉ là con nít vẫn còn ở đó, nàng uyển chuyển nói: "Ngũ tẩu, sau này ngươi làm bữa sáng cho các ngươi là được, bữa sáng của ta không cần làm phiền ngươi."
Nàng đã nói Tiền sư phụ tổ tôn dạy nàng võ công, có thể giúp nàng nhanh chóng hồi phục, còn làm như vậy rõ ràng là đang làm nàng mất mặt.
Mã Lệ Lệ mặt mày cứng đờ, giải thích: "Ta đang vội, nên làm hơi ít."
Đang vội đưa con đi học không thể nướng nhiều bánh trứng gà, điều này có thể hiểu được. Lục Gia Hinh cũng cân nhắc đến điểm này, còn cố ý dặn Tiểu Thu để lại màn thầu và bánh bột mì, bởi vì đều đã làm xong chỉ cần bỏ vào nồi hấp là được, không mất công gì. Nói cho cùng, chính là không muốn làm bữa sáng cho Tiền sư phụ tổ tôn.
Lục Gia Hinh gượng cười, nói: "Ta biết. Ngươi ăn nhanh đi, lát nữa còn phải đưa Cường Cường cùng Tiểu Phượng đi học nữa!"
Mã Lệ Lệ nhìn nụ cười của nàng, toàn thân không được tự nhiên, nghĩ thầm vẫn là phải nhanh chóng tìm nhà dọn ra ngoài.
Không phải nhà mình, làm gì cũng phải nhìn sắc mặt người khác. 109.
Bạn cần đăng nhập để bình luận