Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 148: Cố Tú Tú đến kinh (length: 7835)

Sợ cha con hai người náo đến mức không thể vãn hồi, Lục Gia Quang rời khỏi Quang Minh đường liền đi tìm Lục Hồng Quân bàn chuyện này, hy vọng hắn có thể ủng hộ Lục Gia Hinh đi Cảng Thành.
Lục Gia Quang nói: "Tam thúc, Gia Hinh nói nàng muốn thi Cảng đại học viện thương mại. Ta vừa cũng tìm người nghe ngóng, Cảng đại rất khó thi, mà học viện thương mại thì càng khó thi hơn. Nhưng mà có thể học cái học viện này đều là tinh anh, sau khi tốt nghiệp đại bộ phận đều phát triển rất tốt. Gia Hinh nếu thi đậu, đối với sự phát triển tương lai của nàng rất có lợi."
Hắn cũng đã nhìn ra, nha đầu này về sau là chuẩn bị làm ăn, vậy đi Cảng Thành học viện thương mại là thích hợp nhất. Một là có thể kết giao nhân mạch mở mang tầm mắt, hai là có thể thu nạp nhân tài.
Lục Hồng Quân muốn để Lục Gia Hinh thi Tứ Cửu thành đại học, về sau ở lại chỗ này làm việc.
Lục Gia Quang thần sắc dừng lại một chút: "Ngươi muốn cho nàng lưu lại Tứ Cửu thành, sau đó lại làm cho nàng gả vào vọng tộc?"
Lục Hồng Quân đúng là tính toán như vậy: "Gia Hinh thông minh có tài năng, dáng dấp cũng đẹp mắt, gả một người có tiền đồ con cháu đại viện không phải việc khó."
Lục Gia Quang phá vỡ ảo tưởng của hắn: "Tam thúc, Gia Hinh không thích bị người trông coi, ngươi quy hoạch con đường này là tốt nhưng không thích hợp nàng. Nàng muốn đi Cảng Thành, coi như ngươi vận dụng quan hệ nhiều nhất vây khốn nàng hai năm. Chờ hai năm sau nàng trưởng thành, nàng đi chỗ đó ngươi cũng không ngăn cản được."
Lục Hồng Quân mặt âm trầm nói: "Nàng muốn đi Cảng Thành, về sau không về nữa, ta không phải đợi tại nuôi không à?"
Lục Gia Quang nhẫn nại tính tình khuyên nhủ: "Tam thúc, đứa bé lớn phải bay, cứ buông tay cho nàng bay đi! Mệt mỏi mệt mỏi sẽ biết về nhà. Ngươi nếu dùng thủ đoạn đưa nàng lưu lại, muội muội dưới cơn thịnh nộ đăng báo đoạn tuyệt quan hệ, qua hai năm chạy nước ngoài đi định cư, ngươi muốn gặp nàng một lần cũng khó khăn."
Nếu là lúc trước Lục Hồng Quân có thể không sợ, nhưng hôm nay Lục Gia Hinh không chỉ đối với hắn sắc mặt không chút thay đổi, còn để nha đầu kia đuổi hắn ra. Chọc giận nàng, thật sự sẽ làm ra đăng báo đoạn tuyệt quan hệ loại chuyện này, đến lúc đó hắn sẽ thành trò cười cho Tứ Cửu thành.
Trung tuần tháng sáu, Cố Tú Tú thân thể dưỡng tốt liền đến thăm Lục Gia Hinh. Mặc dù tuổi gần bảy mươi, nhưng dáng người thon thả, thần thái nhàn nhã, cho người ta một loại vẻ đẹp yên tĩnh trải qua năm tháng lắng đọng.
Cố Tú Tú nhìn nàng, tự lẩm bẩm: "Giống, thật sự rất giống."
Lục Gia Hinh nghe xong liền biết nàng đang nói người nào: "Dì bà, mẹ ta trước kia nói mặt mày của nàng giống người nhà họ Đinh nhiều hơn một ít, mà ta dáng dấp càng giống bà ngoại."
Lục mẫu nhìn con gái dung mạo xinh đẹp lo nhiều hơn vui. Từ xưa hồng nhan bạc phận, con gái dáng dấp thật xinh đẹp cũng không phải là chuyện gì tốt.
Cố Tú Tú gật đầu nói: "Ừ, mặt mày của ngươi cùng bà ngoại ngươi giống nhau như đúc."
Lục Gia Hinh mời người vào nhà chính, sau khi ngồi xuống pha cho nàng trà Thanh Minh: "Dì bà, thân thể dì mới vừa khỏe lại một chút sao có thể đi đường dài như vậy?"
Đợi nàng nhận được điện thoại của Cố Tú Tú, người đã đến Dương Thành, muốn ngăn cản cũng không kịp. Cũng là bởi vì tới quá đột ngột, Lục Gia Hinh không chuẩn bị gì cả.
Cố Tú Tú cười nói: "Ta biết thân thể mình thế nào, ngươi không cần lo lắng. Nha đầu, ta lần này trở về chủ yếu là về nhà nhìn một cái, cho bà ngoại ngươi và bà cố ngoại ngươi thắp một nén nhang."
Bởi vì nàng bị bán nên căm hận cha mẹ, dù về sau thời gian tốt đẹp cũng không có trở về tìm. Nhưng mà khi tra xét lai lịch của Lục Gia Hinh cũng biết mẫu thân cùng đệ đệ muội muội đều bị súc sinh kia bán, mẫu thân không cam chịu bị bán, đêm đó liền tự sát, muội muội không đến ba mươi tuổi liền qua đời, nhị đệ chết yểu, tam đệ tử trận.
Mà việc để lại người nối dõi hương khói cho Đại đệ vẫn còn, lại con cháu đầy đàn, đúng như lão súc sinh mong muốn.
Lục Gia Hinh do dự một chút vẫn nói: "Di bà, thuốc của ta không thể ngắt quãng nên không đi được. Chờ thân thể ta khỏi hẳn, lúc đó sẽ đi cho bà ngoại và mẹ dâng hương tế lễ."
Cố Tú Tú khẽ gật đầu: "Như con vậy là đúng, thân thể là quan trọng nhất, bà ngoại và mẹ con biết sẽ rất vui mừng."
Lục Gia Hinh thích chủ động, sẽ không thụ động nhận quà. Nói chuyện một hồi lâu, nàng nói: "Di bà, con muốn nhờ bà một việc."
Cố Tú Tú có chút bất ngờ: "Việc gì, con nói đi."
Lúc nuôi dưỡng Hình Ngọc Quân, mua đồ cho nha đầu kia đều khiến nó kinh sợ rồi cảm động đến rơi nước mắt. Không giống cô gái này, tặng nàng thứ gì cũng sẽ đáp lễ, bây giờ vừa gặp mặt lại đưa ra yêu cầu.
Lục Gia Hinh nói: "Di bà, con muốn có hộ khẩu Cảng Thành. Như vậy con có thể đến Cảng Thành học, năm sau thi vào đại học thương mại Cảng Thành."
Yêu cầu này nằm ngoài dự liệu của Cố Tú Tú: "Con muốn thi đại học thương mại Cảng Thành? Con biết Cảng Thành dạy học dùng tiếng Việt và tiếng Anh sao? Con cảm thấy đến đó con có thể theo kịp không?"
Lục Gia Hinh dùng tiếng Việt nói nàng muốn thi vào đại học thương mại Cảng Thành, sau đó lại đổi sang tiếng Anh nói lại một lần. Nàng cảm thấy mình có năng khiếu ngôn ngữ, ở Bằng Thành chưa đến hai năm đã nói tiếng Việt rất trôi chảy, tiếng Anh qua một thời gian học tập có thể đi làm phiên dịch.
Cố Tú Tú lập tức ngồi thẳng người, hai tay khoanh lại đặt trên hai chân. Ai quen nàng đều biết, mỗi lần đối mặt với chuyện quan trọng bà sẽ như vậy: "Tiếng Anh của con ai dạy?"
Lục Gia Hinh nói: "Trước tiên học theo máy ghi âm, sau đó mỗi ngày kiên trì nghe đài phát thanh tiếng Anh, lại thuê gia sư kèm cặp, bây giờ nói tương đối trôi chảy. Còn tiếng Việt, cô con ở Dương Thành, hè đến đó mấy lần là biết."
Cô gái này còn ưu tú hơn mình tưởng. Trong đầu bà đột nhiên hiện ra khuôn mặt non nớt của em gái, hốc mắt bà bỗng đỏ hoe.
Lục Gia Hinh thấy bà như vậy, cẩn thận hỏi: "Di bà, bà sao vậy?"
Cố Tú Tú có chút xúc động nói: "Bà ngoại con khi nhỏ rất thông minh lanh lợi, học gì cũng nhanh, ta còn nói bà ấy sẽ là người đầu tiên trong nhà học đại học. Đáng tiếc gặp phải biến cố, nếu không bà ấy nhất định sẽ là một nhân tài ưu tú."
Việc này không thể tránh khỏi, lúc đó quân phiệt hỗn loạn, lại thêm nạn đói, dân chúng lầm than, ai cũng bị cuốn vào vòng xoáy của thời đại. Có thể sống sót trong cơn lũ đã là may mắn, rất nhiều người đều bỏ mạng.
Cố Tú Tú nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói: "Ba con hiện tại là người giám hộ, ta muốn cho con định cư ở Cảng Thành cần phải có sự đồng ý của ông ấy."
Lục Gia Hinh không nói những lời ngốc nghếch như không cần sự đồng ý của ông ta, coi như hai người trở mặt chuyển hộ khẩu đi, trên pháp luật Lục Hồng Quân vẫn là người giám hộ của nàng. Nếu ông ta không đồng ý, nhỡ đâu tố cáo di bà buôn người, nàng hai năm nay sẽ không được đi Cảng Thành: "Di bà yên tâm, ông ấy sẽ không cản."
Qua trận náo loạn mấy hôm trước, Đại ca nhất định sẽ thuyết phục ông ấy đồng ý. Mọi người đều nghĩ huyết thống tình thâm, chỉ cần Lục Hồng Quân không còn thiên vị mẹ con Đinh Tĩnh, qua vài năm đợi nàng nguôi giận thì cha con sẽ hòa hảo. Vì vậy, sẽ không để cho quan hệ của họ tiếp tục xấu đi.
Cố Tú Tú gật đầu nói: "Ta sẽ nhanh chóng sắp xếp người lo liệu việc này cho con."
Cảng Thành không giống như nội địa, nơi đó là thiên đường của người giàu. Chỉ cần có quyền thế, cho người nhà một cái hộ khẩu là chuyện rất dễ dàng.
148.
Bạn cần đăng nhập để bình luận