Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 298: Bị ép hoà giải (length: 7814)

Hà Minh Châu sau khi xem xong điều kiện yêu cầu, đó chính là đem video quay lại copy cho nàng một phần, văn kiện cũng cho nàng sao chép một phần.
Lục Gia Hinh đáp ứng: "Ta vốn không định hòa giải, nhưng Mai cô cô đến khuyên ta. Muốn để ta hòa giải cũng được, nhưng mà có hai điều kiện."
"Ngươi nói."
Lục Gia Hinh đưa ra điều kiện, sau đó thái độ kiên quyết nói: "Thứ nhất, chờ ta tròn mười tám tuổi, di bà và Hải Phàm quyền giám hộ nhất định phải chuyển sang cho ta; thứ hai, Cố trạch chuyển sang tên ta và Hải Phàm; thứ ba, một lần duy nhất chuyển toàn bộ năm năm tiền sinh hoạt phí vào thẻ của ta. Đồng ý ba điều kiện này ta liền rút đơn kiện, nếu không ta sẽ tiếp tục chống án, mãi cho đến khi ta mười tám tuổi mới thôi."
Nàng bây giờ mới biết, kiện cáo thừa kế tài sản của hào môn rất phức tạp, cần rất nhiều thời gian, thời gian xử lý nửa năm đã được coi là nhanh.
Hà Minh Châu cảm thấy điều kiện của nàng cũng không khắc nghiệt, bày tỏ sẽ về nhà thuyết phục Hà Trụ Lương đồng ý.
Lục Gia Hinh lạnh lùng nói: "Hắn không đồng ý, vậy thì chờ lệnh của tòa án đi!"
Vợ chồng đồng lòng, Hà thái thái cũng tức giận vì bị Lục Gia Hinh áp chế, nhưng trong lòng bà rất rõ ràng, thời điểm đặc biệt này bà chỉ có thể thỏa hiệp.
Giá cổ phiếu đều tăng, điều này nằm trong dự đoán của Lục Gia Hinh. Dù sao ba mươi, bốn mươi năm cuối vẫn là thời kỳ bùng nổ, chỉ cần không có biến động lớn thì giá cổ phiếu sẽ tiếp tục tăng." Lục Gia Hinh nói: "Ta sẽ bán hết cổ phiếu trước khi bắt đầu khóa học."
Có nhiều đối thủ cạnh tranh, mấy năm nay đồ trang sức của Hà Thị lại không có sản phẩm mới mẻ nào. Đương nhiên, vấn đề của tập đoàn Hà Thị nằm ở nhiều mặt, không phải hoàn toàn do các nhà thiết kế.
Hà Minh Châu do dự một chút rồi hỏi: "Gia Hinh, ngươi biết thiết kế trang sức sao?"
Hà Minh Châu nhìn sắc mặt hai vợ chồng, nói: "Cha, Mummy, năm đó có một đại gia họ Trần tên Phú Thương, ông ta cùng Nhiếp Mạn Lâm có chuyện riêng tư, rất không may bị Nhiếp Trạm nghe được. Sau đó công ty của người đàn ông họ Trần bị tấn công, một tháng sau ông ta bị đá ra khỏi hội đồng quản trị, nghe nói sau này phá sản phải lái taxi kiếm sống."
Hà Minh Châu chuyển chủ đề, hỏi: "Ta nghe nói cổ đông lớn của công ty Kỳ Thụy là Green, chính là ngươi. Gia Hinh, việc này có đúng không?"
Gần đây thị trường đã ổn định, thỉnh thoảng biến động là chuyện bình thường, vậy nên lý do duy nhất chính là Lục tiểu thư có hạng mục đầu tư tốt.
Thấy hai người không nói gì, Hà Minh Châu nói thẳng: "Nhiếp Trạm hiện tại đang theo đuổi Lục Gia Hinh, nếu nàng xảy ra chuyện gì, vạn nhất hắn nổi giận nhắm vào công ty của chúng ta. . ."
"Được."
Chỉ cần Tô Hạc Nguyên làm theo kế hoạch của nàng, Kỳ Thụy nhất định sẽ ngày càng lớn mạnh, sau này sẽ trở thành 'Kiều Sở' của ngành thời trang Cảng Thành. Công ty lớn mạnh, hắn là cổ đông lớn không chỉ kiếm tiền mà còn nổi tiếng, cưới con gái nhà giàu cũng không phải vấn đề. Còn nàng bằng lòng chia sẻ lợi nhuận cũng là vì hai năm nay Tô Hạc Nguyên và Tô Hạc Minh rất quan tâm đến nàng.
Hà Trụ Lương hừ lạnh một tiếng. Đợi công ty vượt qua cơn nguy cơ này, ông ta sẽ tính sổ với con bé đó. Nếu không, tin tức truyền ra ngoài, ông ta không có động tĩnh gì sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
Bà ấy biết Lục Gia Hinh là Green thì rất ngưỡng mộ, cũng có chút tiếc nuối vì không sớm phát hiện tài năng của nàng, nếu không thì đã có thể hợp tác rồi. Chuyện đã qua không thể níu kéo, hiện tại chỉ mong cha mẹ đừng ghi hận, bà ấy không muốn một cô gái trẻ tài năng như vậy lại sớm 'hương tiêu ngọc vẫn'. Vấn đề là Nhiếp Mạn Lâm căn bản không hẹn hò với người đó, tất cả đều do anh ta bịa đặt. Trong tình huống này, làm sao Nhiếp Trạm có thể bỏ qua cho đối phương.
Mặc dù hắn và Nhiếp Mạn Lâm quan hệ không tốt, cũng không thích nàng vì đàn ông muốn sống muốn chết, nhưng cũng không đến lượt người khác bịa đặt vu oan Nhiếp Mạn Lâm.
Tôn Vô Song nhẹ nhàng nói với Lục Gia Hinh, nàng mua cổ phiếu tất cả đều tăng, cao nhất một mã tăng 38%, thấp nhất một mã tăng 12%.
Lục Gia Hinh lắc đầu nói: "Không phải may mắn. Tôi muốn đi học không có thời gian quản lý công ty, chúng ta coi như là cùng có lợi."
Hà Trụ Lương nói: "Những điều kiện này ta có thể đáp ứng. Nhưng mà nàng nhất định phải ký một văn bản từ bỏ thừa kế tài sản của dì tư."
Tôn Vô Song giật mình, đột nhiên bán đi toàn bộ cổ phiếu, đây là nhận được tin tức bất lợi gì sao? Không đến mức, gần đây thị trường rất tốt.
Nguyện ý tiếp nhận hòa giải, không phải tự nguyện mà là bị ép, nàng sợ Hà Trụ Lương ra tay với mình nên đành nhượng bộ. Nhưng chuyện lần này khiến nàng rõ ràng, Hà gia không ngã thì nàng không có ngày tháng yên ổn.
Hà Minh Châu về đến nhà, kể lại các điều kiện của Lục Gia Hinh cho Hà Trụ Lương và Hà thái thái: "Cha, Mummy, Lục Gia Hinh nói nếu chúng ta không đáp ứng điều kiện của nàng, nàng sẽ không rút đơn kiện."
Lục Gia Hinh không muốn nói chuyện với nàng ta nữa. Bà nội còn luôn nói Hà Minh Châu rất tốt, bây giờ xem ra đều là cùng một giuộc. Nàng và Hà gia đã trở mặt, vậy mà còn hỏi mình thiết kế trang sức, thật nực cười: "Hà tiểu thư, tôi còn có việc, xin phép không tiếp."
Tiễn người xong, Lục Gia Hinh gọi điện cho Tôn Vô Song, hỏi tình hình mấy cổ phiếu của mình. Nàng biết cổ phiếu của mình tăng, nhưng cụ thể tăng bao nhiêu thì không rõ.
"Tô Hạc Nguyên cũng rất may mắn."
Hà Minh Châu trước kia còn thấy Tô Hạc Nguyên quá ân cần với Lục Gia Hinh, dù Lục mẫu là ân nhân cứu mạng của em họ hắn, cũng không cần quan tâm chu đáo đến vậy. Bây giờ nàng ta mới hiểu, thì ra Kỳ Thụy có thể kiếm tiền như thế, Lục Gia Hinh công lao rất lớn.
Lục Gia Hinh kiếp trước chưa từng thiết kế trang sức, nhưng đứng trên vai người khổng lồ, thiết kế ra những trang sức mới lạ hấp dẫn cũng không phải việc khó. Tuy nhiên, nàng không thể nào thiết kế váy cưới cho người khác nữa, Hà gia thì càng không cần nghĩ.
Hà Trụ Lương đầy phẫn nộ, một con nha hoàn nho nhỏ cũng dám uy hiếp hắn, thật đúng là muốn chết.
Hà Minh Châu rất tiếc nuối.
"Sẽ không."
Lục Gia Hinh thấy hắn không nói, liền hỏi: "Sao vậy, có khó khăn gì sao?"
Qua một năm quan sát, Hà Minh Châu biết Lục Gia Hinh thật sự không muốn tài sản của Cố Tú Tú: "Điều kiện này, Lục Gia Hinh sẽ đồng ý."
Tôn Vô Song hoàn hồn, cười nói: "Không có khó khăn. Lục tiểu thư yên tâm, cuối tháng trước tôi đã giúp cô bán hết rồi. Nhưng mà số tiền lớn như vậy, cô phải tự mình đến làm thủ tục."
Lục Gia Hinh nói: "Ban đầu là tôi. Nhưng cách đây không lâu tôi đã chuyển nhượng ba mươi phần trăm cổ phần cho Tô Hạc Nguyên, hiện tại hắn là cổ đông lớn của Kỳ Thụy."
Hà thái thái nói: "Không cần vội, Nhiếp thiếu bây giờ đang say mê như vậy, chờ cậu ta chơi chán rồi chúng ta sẽ dạy cho con bé một bài học."
Hà Minh Châu giật mình, nhưng nàng ta cũng không khuyên nữa, nếu khuyên nữa cha mẹ sẽ nghi ngờ mình. Dù sao theo thông tin nàng ta có được, Nhiếp Trạm thật lòng với Lục Gia Hinh, không phải chỉ chơi đùa. Có hắn che chở Lục Gia Hinh, cha Mummy sẽ không ra tay.
Lục Gia Hinh rất nhanh hồi âm, nói Hà Trụ Lương đồng ý yêu cầu của nàng. Kết quả này nằm trong dự đoán của nàng.
Ngày hôm sau, hai bên gặp nhau tại văn phòng luật sư của Diêm Nghị Hoa. Vì liên quan đến quyền giám hộ, Lê Tuyên Kỳ lần này cũng có mặt. 298..
Bạn cần đăng nhập để bình luận