Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 464: Giá trên trời đền bù (length: 7812)

Tất cả tài sản của Vạn Sinh địa sản cùng cổ phần ngân hàng Vạn Sinh, Lục Gia Hinh đều thu. Nếu không phải Cổ Văn Phong cùng Vương Lâm liều chết bảo vệ, nàng rơi vào tay bọn cướp, coi như không bị giết cũng phải chịu một phen tội lớn. Cái này là nên bồi thường. Vì sao không muốn nhận?
Nhiếp Lão gia tử thấy nàng bằng lòng nhận cổ phần, trong lòng ngược lại nhẹ nhõm, hắn nói: "Lục tiểu thư, A Trạm đối với ngươi là thật lòng, hi vọng ngươi đừng vì việc này mà giận cá chém thớt với hắn."
Lục Gia Hinh là người rất lý trí, lúc trước nói bình tĩnh, nhưng thật ra là muốn xem thái độ của Nhiếp Trạm cùng nhà họ Nhiếp đối với Khang Tuệ Quyên như thế nào. Nhiếp Trạm đã nói sẽ để Khang Tuệ Quyên vào tù, bây giờ Nhiếp Lão gia tử cùng Nhiếp Mạn Lệ không chỉ xin lỗi còn bồi thường, trong lòng nàng nguôi ngoai không ít. Tuy vậy, nàng cũng không có khả năng nhận tiền rồi nói không chia tay: "Ta sẽ cùng A Trạm nói chuyện rõ ràng."
Nhiếp Mạn Lệ tức muốn chết, nhưng nàng sợ mình mở miệng đưa ra cổ phần lại càng nhiều, không chỉ không dám nổi giận còn phải cười gượng.
Sức khỏe Nhiếp Lão gia tử không tốt, hắn cùng Lục Gia Hinh nói chuyện một lát liền đi, trước khi đi còn mời Lục Gia Hinh về nhà chơi.
Nhìn Nhiếp Mạn Lệ cười gượng gạo, tâm tình Lục Gia Hinh càng thêm tốt, nói có thời gian sẽ đến. Với cái bộ dạng giả tạo của Nhiếp Mạn Lệ, nàng cũng chẳng vui vẻ gì khi đến nhà cũ họ Nhiếp.
Xe rời khỏi nhà họ Lục, Nhiếp Mạn Lệ mất mặt, bực bội nói: "Cha, sao cha lại cho cô ta cổ phần Vạn Sinh địa sản cùng ngân hàng? Trước đó cha không phải nói, những cổ phần này sau này cho Kính Văn chúng nó sao?"
Nhiếp Lão gia tử lạnh mặt nói: "Nếu không phải ngươi chiều chuộng cái thằng chó chết đó, không dạy dỗ Kính Thư cho tốt, nó có thể vì cưới Khang Tuệ Quyên mà làm loạn lên không? Cái con mụ sao chổi đó không vào cửa, trong nhà có thể có nhiều chuyện thế này không?"
Hắn đối với Khang Tuệ Quyên đã chán ghét đến cực điểm, đồng thời đối với Nhiếp Kính Thư cũng hoàn toàn thất vọng. Cho nên chuẩn bị mặc kệ, nhắm mắt cho qua.
"Nhưng mà cũng quá nhiều, đưa hai bức tranh cổ là được rồi."
Nhiếp Lão gia tử hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi tưởng Lục tiểu thư là người không biết gì sao? Đồ tốt người ta gửi trong ngân hàng của ta đến mấy rương."
"Còn nữa, trước khi đến ta đã nói, ta không mở miệng thì ngươi đừng lên tiếng. Nếu không phải ngươi xen vào, ta chỉ đưa Lục tiểu thư năm phần trăm cổ phần địa sản."
Nhiếp Mạn Lệ hối hận đến xanh ruột, đồng thời cũng cảm thấy Lục Gia Hinh quá tham lam.
Về đến nhà, Nhiếp Lão gia tử gọi Nhiếp Kính Văn vào thư phòng, nói với hắn chuyện đưa cổ phần: "Mẹ ngươi xen vào nói lung tung, lúc đó sắc mặt Lục Gia Hinh rất khó coi, nên ta lại thêm một phần trăm cổ phần ngân hàng Vạn Sinh."
Nhiếp Kính Văn rất đau lòng nói: "Ông nội, đưa 2-3% cổ phần Vạn Sinh địa sản là đủ rồi, năm phần trăm quá nhiều."
Hắn biết, sau khi cho Nhiếp Trạm 41% cổ phần, trong tay ông nội cũng chỉ còn năm phần trăm cổ phần Vạn Sinh địa sản. Bây giờ 5% cổ phần này cho Lục Gia Hinh, trên danh nghĩa ông đã không còn cổ phần Vạn Sinh địa sản.
Nhiếp Lão gia tử hỏi: "Trong lòng ngươi có phải không thoải mái không?"
Nhiếp Kính Văn gật đầu nói: "Cũng hơi tiếc. Nhưng cháu tin ông làm vậy chắc chắn có lý do của ông."
Nhiếp Lão gia tử rất vui mừng, người hiểu chuyện nhất vẫn là cháu trai lớn: "Sau khi A Trạm tiếp quản Vạn Sinh địa sản, ngày nào cũng giậm chân tại chỗ. Các công ty khác đang phát triển, Vạn Sinh địa sản vẫn dậm chân tại chỗ. Dậm chân tại chỗ, kỳ thật chính là thụt lùi. Nhưng sau khi nó yêu đương với Lục Gia Hinh, bỗng nhiên tích cực hẳn lên. Không chỉ huy động vốn đầu tư đất đai, còn tham gia vào nhiều lĩnh vực hơn."
"Chuyện Khang Tuệ Quyên, nhà họ Nhiếp chúng ta sai, nếu không cho cô ta một lời giải thích, với tính cách của cô gái này sẽ chia tay với A Trạm. Nếu bọn họ chia tay, tâm trạng A Trạm có thể sẽ trở lại như trước."
Hai năm trước, Vạn Sinh địa sản giá trị thị trường một tỷ xuất hiện, có thể hai năm nay trải qua A Trạm cố gắng bây giờ công ty giá trị thị trường đã cao tới hơn 29 ức. Với tốc độ như vậy phát triển tiếp, nói không chừng có thể cùng Tân Hồng cơ vân vân cỡ lớn địa sản sánh vai.
Nhiếp Kính Văn có chút phiền chán nói: "Gia gia, chờ Kính Thư cùng nữ nhân kia ly hôn xong, để hắn cùng mẹ cùng đi nước ngoài chăm sóc đứa bé đi!"
Vụ ngộ độc thức ăn ở khách sạn làm tổn hại thanh danh Nhà họ Nhiếp không nói, hắn còn bỏ chạy, để mặc mình lo cho vợ đang mang thai về giải quyết hậu quả. Bây giờ lại để bọn họ tổn thất nặng nề, giữ lại nữa không biết còn muốn giở trò gì.
Trong nhà mấy năm nay ồn ào không yên ổn, đều là Nhiếp Kính Thư cùng Khang Tuệ Quyên gây ra, hắn đã không thể nào chịu đựng thêm được nữa. Hiện tại một người vào tù, một người thì bị đuổi rồi vẫn nhắm mắt làm ngơ.
Nhiếp Lão gia tử cũng có ý định như vậy, gật đầu đồng ý.
Nhiếp Trạm nhận được điện thoại của Nhiếp Lão gia tử, biết Lục Gia Hinh nhận tiền bồi thường, cả người cũng thả lỏng. Với sự hiểu biết của hắn về Lục Gia Hinh, việc nhận bồi thường cho thấy cảnh báo đã được giải trừ.
Cúp máy của Nhiếp Lão gia tử xong, hắn lập tức gọi điện cho Lục Gia Hinh. Lần này Lục Gia Hinh nghe máy, Nhiếp Trạm cẩn thận hỏi: "Gia Hinh, ta muốn đến thăm ngươi."
"Ngươi đến đây đi!"
Hơn nửa tiếng sau Nhiếp Trạm liền đến biệt thự nhà họ Lục. Lúc này Lục Gia Hinh đang chạy bộ trong phòng tập thể hình, vì đeo tai nghe nên không biết hắn đến.
Nhiếp Trạm cũng không dám làm phiền nàng, liền ngồi bên cạnh chờ. Lục Gia Hinh canh đúng thời gian hắn sắp đến mới dừng lại, xuống máy chạy bộ rồi lấy khăn lau mồ hôi.
Nhìn thấy Nhiếp Trạm ngồi bên cạnh, Lục Gia Hinh hỏi: "Ngươi đến khi nào?"
"Mười phút trước."
Ồ lên một tiếng, Lục Gia Hinh nói: "Ông nội ngươi cho ta năm phần trăm cổ phần địa sản cùng một phần trăm cổ phần ngân hàng, ta đều nhận rồi."
"Ngươi chịu kinh hãi lớn như vậy, cho ngươi bồi thường cũng là nên," nói xong, Nhiếp Trạm lại lấy từ trong cặp ra một hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, nói: "Gia Hinh, là ta không xử lý tốt mối quan hệ với nhà mình để ngươi chịu tai bay vạ gió như thế. Mười phần trăm cổ phần này, là ta bồi thường cho ngươi."
Nếu nói cho nàng, Gia Hinh chắc chắn không nhận, nhưng bồi thường thì không thể từ chối. Nhận lấy hợp đồng, xem kỹ một lượt rồi ký tên mình.
Nhiều ngày không gặp, lo lắng Gia Hinh thực sự sẽ chia tay với mình, mấy ngày nay Nhiếp Trạm dằn vặt không yên. Giờ cảnh báo đã được giải trừ, hắn muốn ôm Lục Gia Hinh.
Lục Gia Hinh đẩy ra nói: "Ta ra nhiều mồ hôi thế này, ngươi cũng không sợ hôi."
Nhiếp Trạm dỗ dành nàng: "Không, mồ hôi của ngươi cũng thơm."
Người Lục Gia Hinh ướt đẫm mồ hôi, chỉ là vừa vận động mạnh không nên tắm ngay, phải nghỉ ngơi một chút. Nghe hắn nói vậy nổi cả da gà, đáp: "Còn chê mẹ ngươi là yêu đương não, chính ngươi soi gương đi, so với mẹ ngươi chẳng kém gì."
Mười phần trăm cổ phần nói cho là cho, chắc Nhiếp Lão gia tử biết được sẽ mắng chết hắn. Nhưng mà số cổ phần này nàng cứ nhận trước, nếu hai người kết hôn thì cổ phần sau này cũng là của con, nếu chia tay thì trả lại cho hắn. Dĩ nhiên, số cổ phần bồi thường của Nhiếp Lão gia tử thì chỉ bán không trả lại.
Nhiếp Trạm nói: "Nếu đối tượng là ngươi, làm yêu đương não ta cũng cam lòng."
Trừ bố hắn ra, những người đàn ông Nhiếp Mạn Lâm tìm sau này chẳng ra gì, đều dựa vào bà ta nuôi. Gia Hinh thì khác, từ khi hẹn hò với nàng, thân gia của mình tăng lên không chỉ một lần, ngay cả ông nội cũng cảm thấy nàng vượng mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận