Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 341: Cay nghiệt (length: 7980)

Nhiếp Trạm sau khi rời khỏi thư phòng liền chuẩn bị đi làm thì bị Nhiếp Mạn Lệ gọi lại: "A Trạm, cái cô gái đại lục kia..."
Bà ta nuốt lại lời định nói khi chạm phải ánh mắt sắc lẹm của Nhiếp Trạm.
Nhiếp Trạm lạnh mặt nói: "Đại di, ngươi có thể không thích Gia Hinh, nhưng hi vọng ngươi giữ phép lịch sự tối thiểu, đừng cay nghiệt như vậy. Nếu không chuyện truyền ra ngoài, chúng ta nhà họ Nhiếp lại thành trò cười cho thiên hạ."
Nhiếp Mạn Lệ nghe hắn nói mình cay nghiệt, mặt đỏ bừng.
Nhiếp Trạm nói tiếp: "Đại di, rảnh rỗi thì dạy dỗ Nhị ca cho tốt. Khách sạn xảy ra án mạng, hắn lại nghe lời đàn bà bỏ trốn để ông nội lớn tuổi phải giải quyết hậu quả, thật không ra dáng đàn ông."
Vụ án mạng ở khách sạn nhà họ Nhiếp đã biến họ thành đề tài bàn tán, Nhiếp Kính Thư càng trở thành ví dụ điển hình cho việc dạy con thất bại. Anh thấy lạ, sao bà ta không dạy con mình cho tốt mà cứ nhăm nhe vào anh và Gia Hinh.
Nhiếp Mạn Lệ bị anh nói cho sững sờ, đến khi anh đi lúc nào cũng không hay.
Tô Hạc Nguyên xách một đống thuốc bổ đến, nào tổ yến, hoa tiêu, hải sâm khô... Sau khi đặt đồ xuống, hắn nói đùa: "Giờ mời tôi ăn cơm cũng không ra ngoài nữa à. Sao thế, mua biệt thự hết tiền rồi?"
Lục Gia Hinh thấy hắn còn định nói nữa liền lập tức chuyển chủ đề: "Năm triệu của anh đã rút chưa?"
Chuyện mua công ty nàng chưa từng làm, sợ bị lừa. Có Nhiếp Trạm - một người dày dặn kinh nghiệm giúp đỡ, đối phương không dám giở trò.
Lục Gia Hinh lắc đầu: "Tôi định mua một công ty chuyển phát nhanh, loại chưa lên sàn. Cứ văn phòng hoặc cao ốc nào vị trí tốt, giao thông thuận tiện, tôi sẽ mua lại. Cứ thế nằm không cũng có tiền."
Tô Hạc Nguyên không tin, vừa cười vừa nói: "Còn mua công ty để chơi, cô tưởng mở công ty là chơi đồ hàng à? Muốn có nhiều tiền thế thì chúng ta cùng mở công ty bất động sản."
Lục Gia Hinh cười: "Anh hỏi thế, dĩ nhiên là tôi kiếm được, chẳng lẽ đi ăn cắp? Cho dù muốn tôi cũng có gan đó."
"Thế thì cô sẽ phải đối mặt với rất nhiều lời ra tiếng vào."
Tô Hạc Nguyên thấy vẻ mặt nàng, cảm giác nàng thật sự có nhiều tiền như vậy, bèn hỏi: "Gia Hinh, cô lấy đâu ra nhiều tiền vậy?"
Xe đi được nửa đường, Vương Nhã Đan gọi điện: "Sếp, có tạp chí đăng tin anh chi mạnh tay cả chục triệu mua biệt thự vườn vạn thước cho Lục tiểu thư, còn nói hiểu lầm anh rồi. Nào phải anh keo kiệt, tiêu tiền như nước đâu."
Lục Gia Hinh khịt mũi: "Tôi có tiền, đang định mua một công ty chơi đấy!"
Tô Hạc Nguyên bật cười: "Gia Hinh, cô biết mua một cao ốc tốn bao nhiêu không? Cho dù diện tích nhỏ ở khu vực bình thường cũng phải cả trăm triệu."
Nhiếp Trạm chẳng ngạc nhiên gì với những lời đánh giá đó.
Cô không lên tiếng giải thích nhưng vài tháng nữa mua công ty chuyển phát nhanh thì không thể nói là của Nhiếp Trạm được. Ai mà tin được lúc đó thì cái thứ đeo trên cổ kia chỉ là đồ trang trí?
Mua công ty cần rất nhiều công tác chuẩn bị, khi mọi việc ngã ngũ thì cô đã đứng vững. Chỉ là Tô Hạc Nguyên luôn đối tốt với cô, nghe được gì từ chỗ khác sẽ nói cho cô biết.
Chuyện quan trọng thế này không thể nói rõ qua điện thoại, Lục Gia Hinh bèn gọi điện mời hắn đến nhà ăn cơm.
Tô Hạc Nguyên hoàn toàn không nghi ngờ nguồn gốc số tiền của cô. Với khả năng kiếm tiền của cô, đâu cần làm chuyện mờ ám.
Góp vốn mở công ty với đầu tư là hai khái niệm khác nhau. Góp vốn phải tham gia điều hành, còn đầu tư chỉ cần bỏ tiền rồi chia lời.
Dĩ nhiên, cũng có khả năng bị thiệt một chút không thừa.
Lục Gia Hinh nghe xong liền cự tuyệt: "Ta sau này sẽ không theo ngươi hùn vốn mở công ty, không có bạn bè biến thành kẻ thù. Nhưng mà ngươi nếu có cần, ta có thể đầu tư."
"Được."
Lục Gia Hinh còn nói lên tính toán của mình: "Nhiếp Trạm, ta mơ ước lớn nhất là làm bà chủ cho thuê nhà. Hiện tại có tiền ta muốn mua lại một công ty đưa nghiệp, sau này mua bất động sản chất lượng tốt thu tiền thuê."
Lục Gia Hinh cự tuyệt đề nghị này: "Ta vừa rồi cũng nghĩ như vậy, nhưng suy nghĩ một chút không muốn công khai. Cũng không thể bọn họ vừa chất vấn, ta liền phải giải thích, cái đó cũng quá đề cao bọn họ."
Lục Gia Hinh vừa cười vừa nói: "Thu chi đạt tới cân bằng là được, tài sản tốt người ta cũng sẽ không bán. Việc này chính ta tìm người xử lý, ngươi đến lúc đó giúp ta xem xét."
Lục Gia Hinh cho hắn một cái liếc mắt, nói ra: "Ta nào có thời gian rảnh đùa giỡn với ngươi? Ta đã nói với Nhiếp Trạm, cũng nhờ người giúp đỡ tìm hiểu."
"Ngươi vừa nói mua lại công ty là thật, không phải nói đùa?"
Nghe được nàng nói biện pháp, Nhiếp Trạm cười đáp ứng.
Nhiếp Trạm cảm thấy đầu tư bất động sản thu tiền thuê, so với đầu tư cổ phiếu hay ngoại hối tốt hơn. Hắn muốn đầu tư đều là dùng tiền dư đi làm, không giống Gia Hinh tiền trong tay đều đem ra mua cổ phiếu, ngoại hối.
Mặc dù không có hỏi, nhưng hắn thông qua lần trước biết Gia Hinh đột nhiên phát tài là do ngoại hối. Không biết nàng từ đâu có được tin tức, nhưng kiểu đánh cược toàn bộ tài sản này hắn không đồng ý, nguy hiểm quá cao.
Nếu là khu trung tâm hoặc là những tòa nhà mang tính biểu tượng, cái đó đều phải một hai tỷ thậm chí nhiều hơn, Lục Gia Hinh thật là dám nghĩ a!
Lục Gia Hinh bày tỏ giấc mơ vẫn phải có, nếu không thì cùng cá muối khác gì.
Tô Hạc Nguyên kỳ thật cũng phát hiện vấn đề này, hắn cùng Gia Hinh đều là người mạnh mẽ. Cũng may Gia Hinh một mực không có tham gia vào công việc cụ thể, nếu không thì chắc chắn phải cãi nhau ầm ĩ.
Nhiếp Trạm trước đó nghe nàng nói qua muốn làm bà chủ cho thuê nhà, cho nên cũng không bất ngờ, chỉ là vừa cười vừa nói: "Công ty chúng ta phải chọn lựa cho kỹ."
Đến nhà Lục Gia Hinh, Nhiếp Trạm nhìn thấy nàng cau mày nói ra: "Đừng lo lắng, việc này kỳ thật rất dễ giải quyết. Công khai thân phận ngươi là cổ đông lớn của Green và Kỳ Thụy, bên ngoài sẽ không còn chất vấn ngươi."
Hôm nay là thứ bảy Gia Hinh không cần đi học, Nhiếp Trạm cũng không có trả lời điện thoại, trực tiếp bảo tài xế lái xe đi núi Tăng Gia Lợi.
Xe rời khỏi nhà cũ họ Nhiếp, Vương Thạch lúc này mới nói với hắn: "Lão bản, vừa rồi Lục tiểu thư gọi điện thoại tới nói có chuyện khẩn cấp cần nói với ngươi, đợi ngươi làm xong việc lập tức gọi lại cho nàng."
Thật ra Lục Gia Hinh gọi điện thoại lần đầu hắn không nhận được, lúc ấy hắn đúng lúc đi vệ sinh. Chờ quay lại liền lập tức gọi lại cho Lục Gia Hinh.
Lục Gia Hinh cười, nói ra: "Việc này chắc chắn phải làm rõ, nhưng mà chúng ta không thể trực tiếp làm rõ."
Tô Hạc Nguyên rất là kinh ngạc, nói ra: "Mua lại một công ty đưa ra thị trường, ít nhất phải hơn trăm triệu. Gia Hinh, trong tay ngươi có nhiều tiền như vậy?"
Nói đến việc này, tâm tình Tô Hạc Nguyên tốt hẳn lên: "Tỷ giá hối đoái Yên Nhật giảm xuống hơn hai mươi phần trăm, ta cảm thấy sẽ còn giảm, cho nên vẫn chưa bán ra."
Lục Gia Hinh nói ra: "Ngươi đã cảm thấy sẽ còn giảm, vậy thì bán ra đi. Năm triệu vốn, đòn bẩy gấp hai mươi lần, tăng lên 20% còn nhiều hơn, trừ đi thuế và các loại phí còn có hơn 17 triệu. Sau đó lại tiếp tục mua, đòn bẩy gấp mười hoặc gấp hai mươi lần, như vậy kiếm được lại càng nhiều."
Tô Hạc Nguyên gật đầu nói: "Ta về nói chuyện với ông nội, ông ấy hẳn là sẽ đồng ý."
341..
Bạn cần đăng nhập để bình luận