Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 424: Làm khó (length: 8066)

Điền Bằng Vũ đưa kịch bản cho hắn, vừa cười vừa nói: "Chúng ta ba thiếu gia bạn gái, Lục tiểu thư viết kịch bản, Thích tiên sinh, bảo đảm sẽ không làm ngươi thất vọng."
Hắn cũng không sợ Thích đạo xem kịch bản rồi không nhận. Kịch bản tốt như vậy, hắn cũng muốn giao cho công ty mình đạo diễn quay. Chỉ là Thích đạo là Lục tiểu thư chỉ đích danh muốn tìm, hắn cũng không tiện làm trái ý nàng.
Thích đạo xem kịch bản xong cũng thấy viết rất tốt, quan trọng hơn là Cảng Thành bây giờ chưa có loại hình phim này: "Kịch bản thì tốt, chỉ là diễn viên?"
Nếu muốn dùng diễn viên của Vạn Đình truyền hình điện ảnh thì hắn không muốn nhận, không muốn hỏng danh tiếng của mình.
Điền Bằng Vũ có chút bất đắc dĩ, đây đều là Tứ thiếu gia gieo gió gặt bão: "Về diễn viên, Lục tiểu thư nói muốn tìm trai xinh gái đẹp có diễn xuất. Nàng muốn thông qua hình thức thử vai để lựa chọn, tôi có khuyên, nhưng nàng kiên trì."
Lục Gia Hinh lúc đi học rất thích xem TV, phim trong nước cũng xem rất mê. Chỉ là về nước làm việc rồi thì không thích xem phim trong nước nữa, chướng mắt, đây đều là do tư bản đương thời tạo thành. Nàng bây giờ là tư bản, tự nhiên là muốn quay một bộ phim đẹp mắt.
Thích đạo nghe vậy trong lòng nắm chắc, nói: "Kịch bản này tôi mang về trước, đợi tôi xem xong muốn gặp Lục tiểu thư nói chuyện."
Vị quản lý này xác định một việc, đó chính là bộ phim này Lục tiểu thư làm chủ. Tuy hắn là người trong giới giải trí, nhưng đối với chuyện thương trường cũng có nghe qua. Vị Lục tiểu thư này không phải dựa vào đàn ông mà lên, mà là có bản lĩnh thật sự.
Điền Bằng Vũ cũng làm ra thái độ, sẽ cùng công ty của hắn sắp xếp ổn thỏa.
Qua hai ngày Thích đạo và Lục Gia Hinh gặp mặt, hắn chỉ ra kịch bản ý tưởng rất mới lạ, nhưng điểm xung đột chưa đủ, như vậy rất khó khơi gợi cảm xúc người xem.
Lục Gia Hinh vừa cười vừa nói: "Thích đạo, anh có ý kiến gì cứ nói thẳng ra. Nếu tốt, tôi nhất định áp dụng."
Hai người nói chuyện hơn ba tiếng đồng hồ, lúc ra về Thích đạo tươi cười rạng rỡ. Lục Gia Hinh đã nói rõ thái độ với hắn rồi, chọn diễn viên không cần nhìn danh tiếng chỉ cần phù hợp, còn phim quay như thế nào nàng cũng không can thiệp. Còn nói quần áo và đồ trang sức của diễn viên chính nhất định phải do Xanh Lá Rừng Rậm và Ngũ Phúc châu báu cung cấp, đây là chuyện tốt cho bộ phim.
Kịch bản và đạo diễn đều quyết định xong, tiếp theo là tuyển diễn viên. Sau đó, Vạn Đình truyền hình điện ảnh đăng quảng cáo tuyển chọn diễn viên cho phim mới.
Sợ bị người ta ghét bỏ, quảng cáo có đăng tên Thích đạo. Mặc dù Thích đạo hiện tại chưa nổi tiếng lắm, nhưng rất nhiều người ấp ủ giấc mơ minh tinh, cho nên số người mới đăng ký rất đông.
Lục Gia Hinh muốn trai xinh gái đẹp, cho nên những người dung mạo không đẹp vòng đầu tiên đã bị loại. Bây giờ không giống ba mươi năm sau phẫu thuật thẩm mỹ thịnh hành, bây giờ đều là trai xinh gái đẹp tự nhiên, lại còn đẹp mỗi người một vẻ.
Nhiếp Kính Đình xem kịch bản xong, nói với Điền Bằng Vũ muốn đóng nam chính.
Điền Bằng Vũ không dám trực tiếp từ chối hắn, dù sao đây mới là ông chủ thật sự, nhưng hắn bây giờ có lý do thoái thác: "Tứ thiếu, kịch bản bộ phim này là Lục tiểu thư viết, cũng là nàng đầu tư. Vì Lục tiểu thư bận học không có thời gian, Tam thiếu kêu tôi hỗ trợ nàng hoàn thành bộ phim này. Ngươi muốn đóng nam chính, phải được Lục tiểu thư đồng ý mới được."
Lời này là để cho Nhiếp Kính Đình hiểu rõ, hắn chỉ là người chạy việc không quyết định được. Sự thật đúng là như vậy, hắn cũng đã đề nghị trực tiếp chọn nữ minh tinh đang nổi tiếng, nhưng Lục tiểu thư không chịu, muốn tuyển chọn công khai.
Nhiếp Kính Đình quay đầu gọi điện thoại cho Lục Gia Hinh, nói muốn đóng vai nam chính bộ phim này. Điều hắn không ngờ tới là, vừa nói xong đầu dây bên kia đã vang lên tiếng tút tút tút.
Ban đầu Nhiếp Kính Đình còn tưởng điện thoại bị trục trặc, gọi lại lần nữa. Không ngờ điện thoại lại do nữ hầu nghe, nói Lục Gia Hinh lên lầu nghỉ ngơi.
Nhiếp Kính Đình ngây người, đám bạn cùng trang lứa chưa có ai dám làm lơ hắn như Lục Gia Hinh. Hắn bực tức, lập tức gọi điện cho Nhiếp Trạm mách lẻo.
Nhiếp Trạm không những không an ủi, còn mắng: "Với cái diễn xuất nát nhừ của ngươi, kịch bản tốt cũng thành đồ bỏ. Kịch bản này Gia Hinh bỏ bao công sức, chỉ với diễn xuất ấy mà ngươi đòi vai nam chính, cúp máy là đúng rồi!"
Nhiếp Kính Đình bực bội: "Nàng có thể nói thẳng, cúp máy là sao?"
Trước kia hắn rất có ấn tượng tốt với Lục Gia Hinh, nhưng chuyện này khiến hắn thấy 'nội tình' quả thực quan trọng. Thiên kim tiểu thư xung quanh hắn chưa ai nóng tính như Lục Gia Hinh.
Nhiếp Trạm nói thẳng: "Cúp máy là để cho ngươi biết nàng sẽ không để ngươi diễn bất kỳ vai nào trong phim. Lão Tứ, bộ phim này là tâm huyết của Gia Hinh, nàng không để bất kỳ nhân tố nào ảnh hưởng đến nó."
Thấy hắn bênh vực Lục Gia Hinh, Nhiếp Kính Đình khó chịu: "Tam ca, ngươi không thấy nàng vô lễ sao?"
Nhiếp Trạm hỏi ngược lại: "Kẻ vô lễ chẳng phải là ngươi sao? Ngươi dựa vào đâu đòi Gia Hinh cho vai chính, không phải ỷ mình là Nhiếp gia Tứ thiếu gia, là em trai ta. Nếu không phải em ta, ngươi dám đưa ra yêu cầu vô lý ấy không?"
Nghe giọng hắn gằn lên, Nhiếp Kính Đình không dám nói xấu Lục Gia Hinh nữa.
Nhiếp Trạm tiếp tục: "Nhiếp Kính Đình, Gia Hinh khác dì cả, Đại tẩu. Nàng tự kiếm hàng tỷ thân gia, sẽ không nể mặt ai, kể cả ngươi, dì cả, hay ông nội. Còn thái độ này thì đừng hòng ta giúp nữa."
Nhiếp Kính Đình có thể theo đuổi điện ảnh là nhờ Nhiếp Trạm nói với ông nội rằng đã có hắn và anh cả lo liệu, không cần ép Nhiếp Kính Đình vào công ty, để hắn làm việc mình thích là tốt rồi. Tất nhiên, xuất phát từ bản thân hắn, Nhiếp Trạm cũng thấy làm việc mình yêu thích là hạnh phúc.
Nhiếp Kính Đình không ngờ chuyện nghiêm trọng vậy, vội vàng: "Tam ca, là lỗi của ta, tất cả đều là lỗi của ta. Chọn thời gian đi, ta muốn xin lỗi Lục tiểu thư."
Nhiếp Trạm nói: "Tối nay."
Trong nhà đã có dì cả, mẹ, và chị dâu Nhiếp Kính Thư cản trở, giờ thêm Nhiếp Kính Đình, Gia Hinh chắc chắn sẽ không gả cho hắn.
Bữa tối Nhiếp Trạm chọn Phúc Lâm Môn, mọi người đều thích.
Sau khi ngồi xuống, Nhiếp Kính Đình đứng dậy nói với Lục Gia Hinh: "Tam tẩu, thật xin lỗi, hôm nay ta đầu óc không tỉnh táo nói năng lung tung, mong nàng bỏ qua."
Nói xong, hắn nâng chén: "Ta tự phạt ba chén."
Lục Gia Hinh đang buồn ngủ, nghe hắn nói mà thấy buồn cười, đúng là không biết tự lượng sức mình. Cúp máy xong nàng lên lầu ngủ luôn rồi.
Nhiếp Trạm đợi hắn uống xong ba chén mới hỏi Lục Gia Hinh: "Nếu nàng chưa nguôi giận, bắt hắn mời cơm một năm."
Nhiếp Kính Đình thấy hắn quá tàn nhẫn, tiền cơm một năm ở Phúc Lâm Môn đủ cho hắn quay một phim ngắn.
Lục Gia Hinh nói: "Không cần, chỉ mong Tứ thiếu gia sau này đừng làm khó dễ."
Nếu không nể mặt Nhiếp Trạm, nàng sẽ không thèm để ý Nhiếp Kính Đình.
Mặc dù nói nghe hay, thật ra trong lòng vẫn không coi nàng ra gì, nếu không thì sẽ không thẳng thừng, cứng rắn, coi trọng sĩ diện như vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận