Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 326: Bị người đố kị Tô Hạc Nguyên (length: 7645)

Trương Tư Ninh có chút căng thẳng. Công việc này lương thưởng đều rất hậu hĩnh, nếu thành công thì kinh tế gia đình sẽ được cải thiện.
Lục Gia Hinh nhìn ra nàng căng thẳng: "Ở chỗ tôi chỉ coi trọng năng lực làm việc, chỉ cần cô có thể đảm nhiệm công việc này là được."
Chỗ làm việc không mấy thiện cảm với bảo mẫu, đứng ở góc độ phụ nữ thì thấy điều này không công bằng, nhưng làm chủ thì chắc chắn phải đặt lợi ích lên hàng đầu. Trương Tư Ninh tốt nghiệp đại học danh tiếng lại có kinh nghiệm làm việc phong phú, Lục Gia Hinh vẫn sẵn lòng cho nàng cơ hội.
Trương Tư Ninh cảm kích nói: "Lục tiểu thư, cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội."
Lục Gia Hinh cười nói: "Không cần cảm ơn, làm việc tốt là được. Tôi vừa chuyển đến đây, cần một đầu bếp, hai người giúp việc và một người làm vườn. Người làm vườn không ở lại, chỉ cần quản lý là được."
Trương Tư Ninh lập tức lấy từ trong túi xách ra một cuốn sổ, ghi lại những gì nàng vừa nói.
Lục Gia Hinh thấy nàng chuẩn bị chu đáo rất hài lòng, còn nói thêm: "Phòng ngủ mua thêm một cái tủ trang điểm, lát nữa sẽ có người mang đến. Ngày mai tôi đi học, cô xem thử còn cần mua thêm hoặc thay đổi gì thì nói với tôi."
Tô Hạc Nguyên nghe tiếng chim hót liền nói: "Phòng em tuy nhỏ một chút, nhưng môi trường cũng coi như không tệ. Dù sao em cũng sống một mình, có thể cân nhắc mua một căn ở đây."
Thực ra có một số người không để ý chuyện này, như có nữ minh tinh đi theo phong cách gợi cảm sau này cũng lấy chồng sinh con, hôn nhân rất hạnh phúc. Chỉ là Tô Hạc Nguyên lớn lên ở trong nước, chịu ảnh hưởng của giáo dục truyền thống, không giống người Hồng Kông tư tưởng cởi mở và độ bao dung cao. Tất nhiên, nếu hắn không để ý thì càng tốt, mình cũng không cần làm người xấu.
Kiếp trước vô số người muốn trở thành chủ nhà cho thuê, trong số đó có cả nàng. Kiếp trước đó chỉ là mong muốn tốt đẹp của nàng, kiếp này thì có thể thực hiện được. Chờ kiếm được nhiều tiền sẽ mua văn phòng và cửa hàng, có cơ hội còn có thể mua cả cao ốc. Ừm, cái này phải tùy duyên.
Ăn cơm xong, Lục Gia Hinh cùng Tô Hạc Nguyên ra ngoài dạo bộ, vừa đi vừa ngắm cảnh. Phải nói nơi này thật sự rất tốt, môi trường yên tĩnh, cảnh sắc tươi đẹp.
Lục Gia Hinh hiện tại không muốn nói về chuyện này, vừa cười vừa nói: "Không vội, chờ ăn cơm xong chúng ta đi dạo, vừa đi vừa nói."
Buổi tối mời một đầu bếp chuyên làm đồ ăn Hoài Nam đến, làm cả bàn đồ ăn thơm ngon hấp dẫn.
Đây không phải là một căn biệt thự chỉ cho thuê mà không bán, mà là hàng trăm căn biệt thự đều như vậy. Thứ nhất là người ta không thiếu tiền; thứ hai là nơi này môi trường tốt không lo không cho thuê được, chủ doanh nghiệp có tầm nhìn xa biết giá nhà sẽ tăng. Tất nhiên, nguyên nhân đầu tiên mới là quan trọng nhất. Không thiếu tiền thì không cần vội vàng thu hồi vốn, cho thuê chờ tăng giá trị là rất tốt rồi.
"Nhiếp Trạm giới thiệu, nói ở đây rất hợp với tôi."
Nói chuyện nhà cửa rồi đến tình hình kinh doanh của công ty, cuối cùng Tô Hạc Nguyên lại quay về chủ đề nghỉ phép: "Em đi nhiều nơi như vậy, thấy chỗ nào chơi vui nhất?"
Tô Hạc Nguyên cũng không suy nghĩ nhiều, cắm cúi ăn cơm.
Nàng cảm thấy người giới thiệu Diệp Hân cho Tô Hạc Nguyên quen biết, không có ý tốt, trên đời không có chuyện trùng hợp như vậy.
"Nói như vậy, anh định cưới cô ấy?"
Tô Hạc Nguyên mặt mày tươi cười, nói: "Tôi và Tiểu Hân quen nhau qua bạn bè. Cô ấy xinh đẹp lại giỏi giang, người theo đuổi không biết bao nhiêu mà kể, tôi cũng thử vận may, không ngờ cô ấy lại đồng ý."
Tô Hạc Nguyên cười nói: "Bảo cô ấy xinh đẹp giỏi giang, ánh mắt cũng cao, rất nhiều công tử nhà giàu theo đuổi mà cô ấy đều không ưng. Biết Diệp Hân thành bạn gái tôi, hắn ta còn khen tôi có sức hút."
Lục Gia Hinh suy nghĩ một chút rồi nói: "Tô đại ca, có ít người mặt ngoài cùng ngươi xưng huynh gọi đệ kỳ thực ngầm ghen ghét ngươi, nghĩ ngươi không may, thậm chí sau lưng cắm ngươi một đao. Cho nên kết giao bạn bè lúc cần cảnh giác cao độ, bằng không thì bị lừa đến mặt mũi bầm dập sẽ muộn."
Tô Hạc Nguyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta nghe nói có một nơi biệt thự chỉ cho thuê không bán, không nghĩ tới đúng là chỗ này. Ngươi làm sao tìm được nơi này?"
Tô Hạc Nguyên khi đi tới thì đồ ăn vừa dọn đủ, ngửi từng cơn mùi thơm, hắn vừa cười vừa nói: "Vừa đúng lúc đói bụng, hôm nay có thể ăn no nê."
Ở bên ngoài Cổ Văn Phong cùng Tiền Tiểu Tiểu chưa từng lên bàn, nhưng ở trong nhà Lục Gia Hinh đều để bọn họ cùng mình ăn chung. Một mình ăn cơm không có không khí không có mùi vị, nhiều người ăn cơm khẩu vị đều tốt hơn. Tông Kính Hoa ban đầu còn có chút không quen, bây giờ cũng đã quen thuộc. Nhưng mà có khách đến, đám người bọn họ vẫn ở trong sảnh ăn.
Tô Hạc Nguyên nhìn nàng rồi nói: "Gia Hinh, ta và Hạc Minh luôn coi ngươi như người nhà. Đã là người nhà nói chuyện đừng vòng vo tam quốc, có gì nói thẳng."
"Ta sợ nói ra ngươi chịu không nổi."
Lục Gia Hinh có chút đoán được, nhưng vẫn hỏi: "Ngươi hỏi việc này làm gì? Chẳng lẽ muốn ra nước ngoài du lịch?"
Nhân vật bước vào rất nhanh, Lục Gia Hinh cảm thấy cũng không tệ lắm.
Nhìn hắn vẻ mặt chờ đợi, Lục Gia Hinh liền biết hắn thật lòng thích Diệp Hân, bằng không thì sẽ không đến nói với nàng. Nếu Tô Hạc Nguyên chỉ là hẹn hò với Diệp Hân, nàng sẽ không lắm lời, nhưng hắn đang tính chuyện kết hôn, việc này không thể không nói.
"Ta thật sự muốn, chỉ sợ Tiểu Hân không đồng ý thôi!"
Lục Gia Hinh nói bóng gió: "Hôm gặp nhau tại Phúc Lâm Môn, Nhiếp Trạm không nắm tay Diệp tiểu thư. Người này tuy kiêu ngạo, nhưng rất coi trọng lễ nghi. Vào phòng riêng, ta hỏi hắn tại sao không nắm tay Diệp tiểu thư, ngươi đoán hắn nói gì?"
Tô Hạc Nguyên sắc mặt lập tức lạnh xuống, nói: "Là người bạn giới thiệu hai người chúng ta có vấn đề, hay là Diệp Hân có vấn đề? Ngươi nói, ta chịu đựng được."
Lục Gia Hinh hỏi dò: "Tô đại ca, người bạn giới thiệu các ngươi quen biết đánh giá Diệp tiểu thư thế nào?"
Sau khi ngồi xuống, Tô Hạc Nguyên liền nôn nóng hỏi nàng chuyến đi Châu Âu vừa rồi chơi có vui không.
Lục Gia Hinh thấy hắn quan tâm như vậy, liền nói đùa: "Diệp tiểu thư vừa xinh đẹp lại giỏi giang, ngươi cưới được nàng nhất định có ích cho sự nghiệp."
Lục Gia Hinh nhìn hắn, có chút bất đắc dĩ nói: "Ngươi ngày ngày ra ngoài giao thiệp, sao lại không biết chỗ biệt thự này chỉ cho thuê không bán."
"Ta tháng sau muốn cùng Diệp Hân đi nghỉ phép, hiện giờ vẫn chưa chọn được nơi nào, ngươi đề cử xem."
Milan và Paris đều là thiên đường mua sắm, hơn nửa phụ nữ đều thích.
Lục Gia Hinh vừa cười vừa nói: "Lần này ta đi Venice trước, sau đó đến Milan, cuối cùng là nước Pháp. Ta thấy mấy nơi này cũng không tệ, không chỉ chơi vui mà còn có thể mua được những thứ mình thích. Mấy nơi này, ta tin Diệp tiểu thư nhất định sẽ thích."
Tô Hạc Nguyên nghe xong liền quyết định đi nước Pháp.
"Vâng, lão bản."
Tô Hạc Nguyên không nói gì, chỉ nhìn nàng. Lúc ấy hắn có hơi khó chịu, nhưng rất nhanh hắn nghĩ đến Nhiếp Trạm hơi có bệnh sạch sẽ, nên cũng không để tâm.
"Nói gì?"
"Hắn nói tay bẩn."
Tô Hạc Nguyên nhớ lại, tay Diệp Hân lúc đó rất sạch sẽ chứ đâu có bẩn!
326.
Bạn cần đăng nhập để bình luận