Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 423: Kịch bản (length: 8104)

Lục Gia Hinh và Nhiếp Trạm buổi tối đi dạo biển hóng mát. Lúc về, Nhiếp Trạm đưa kịch bản cho nàng, dặn nàng đi ngủ sớm một chút, đừng thức quá khuya.
Lục Gia Hinh ngoài mặt đồng ý, chờ về đến nhà liền lập tức xem kịch bản. Kịch bản này nói về nữ chính, phần gia đình biến cố và chuyện học hành không dài lắm, phần đặc sắc chủ yếu là sau khi đi làm.
Biên kịch viết ba vụ án, Lục Gia Hinh xem xong thấy rất hay. Ba vụ án này đều có ý nghĩa riêng, đồng thời cũng thể hiện sự trưởng thành của nữ chính.
Lập tức gọi điện cho Diêm Nghị Hoa. Không ngờ đối phương vừa bắt máy đã cười: "Lão bản, vừa rồi Nhiếp tiên sinh nói với tôi cô sẽ gọi điện, còn dặn tôi mai bàn bạc với cô. Tôi còn không tin, không ngờ cô thật sự gọi tới."
Lục Gia Hinh không ngờ Nhiếp Trạm lại chu đáo như vậy, nàng nói: "Tôi xem kịch bản có ba vụ án thấy có nhiều chỗ không hiểu, muốn hỏi anh một chút."
Diêm Nghị Hoa nhìn đồng hồ, nói: "Lão bản, bây giờ đã mười một giờ bốn mươi rồi. Mai là chủ nhật, cô không phải lên lớp, tôi có thể đến tận nhà giảng giải cho cô."
Đây là cách từ chối khéo léo. Thôi được, không vội vàng gì, đừng làm phiền người ta nghỉ ngơi.
Lục Gia Hinh áy náy: "Vậy được, mai sáng chúng ta cùng bàn bạc."
Hôm sau, Lục Gia Hinh đang ăn sáng thì Diêm Nghị Hoa đến. Nàng cười hỏi: "Ăn sáng chưa? Chưa thì ăn cùng luôn."
Diêm Nghị Hoa cũng không khách sáo với Lục Gia Hinh, cười nói: "Trên xe tôi ăn tạm cái sandwich với ly sữa rồi. Cô cứ ăn đi, cho tôi ăn cùng với."
Lục Gia Hinh hỏi: "Ở đây có mì ống, bảo đầu bếp làm cho anh phần mì hải sản nhé?"
Diêm Nghị Hoa nói không cần phiền phức vậy, có gì ăn nấy: "Bánh bao với cháo này là được rồi."
Lục Gia Hinh cũng nghĩ đến khẩu vị của hắn, thấy hắn muốn ăn bánh bao và cháo thì bảo đầu bếp làm thêm một phần. Bữa sáng nàng ăn gì thì Cổ Văn Phong và những người khác cũng ăn như vậy, không có gì khác biệt.
Diêm Nghị Hoa thấy bánh bao bình thường, nhưng cháo hải sản rất ngon, hắn ăn hết hai bát. Ngày thường hắn không ăn cháo nhiều vậy, nhưng hôm nay là chủ nhật được nghỉ nên không phải lo lắng gì.
Ăn sáng xong, Lục Gia Hinh lấy kịch bản ra bàn bạc với hắn.
Diêm Nghị Hoa xem hết kịch bản, cười hỏi: "Lão bản, cô muốn làm phim à?"
Lục Gia Hinh không phủ nhận, nói: "Anh xem giúp tôi, ba vụ án này xử lý về mặt chuyên môn đã ổn chưa? Nếu có vấn đề thì sửa lại."
Viết kịch bản về công việc thì phải nhờ người trong nghề xem qua. Nàng không muốn phim mình đầu tư làm ra lại bị chê là phi logic. Cho dù phim có thất bại, kịch bản cũng phải hợp lý, kiến thức chuyên môn không thể sai được.
Diêm Nghị Hoa xem kỹ, nói cách viết vụ án Fari không có vấn đề, nhưng cách diễn đạt có chút chưa ổn, sau đó hắn sửa lại cho đúng.
Vì Diêm Nghị Hoa nói, Lục Gia Hinh dùng máy ghi âm ghi lại để đưa cho biên kịch sửa.
Diêm Nghị Hoa cười nói: "Lão bản, tôi thấy kịch bản này rất hay. Nếu cô đồng ý, sở luật chúng tôi sẵn sàng tư vấn chuyên môn cho bộ phim này."
Chủ yếu là Lục Gia Hinh làm việc gì cũng có mục đích, có kế hoạch, không giống những người trẻ tuổi bốc đồng. Hắn không biết mục đích thực sự của Lục Gia Hinh khi làm bộ phim này là gì, nhưng có một điều chắc chắn là nàng sẽ mời đạo diễn giỏi, diễn viên giỏi nhất. Không giống Nhiếp Kính đình, làm phim theo ý thích, chọn diễn viên theo cảm tính, đạo diễn phải hợp gu với mình.
Muốn hắn nói, Nhiếp Kính Đình còn không bằng cầm tiền đi đầu tư điện ảnh, biết đâu mèo mù vớ cá rán, lại có thể kiếm về một chút.
Lục Gia Hinh nói đùa: "Miễn phí sao?"
Diêm Nghị Hoa không chút do dự nói: "Là, miễn phí."
Hoành Xương luật sư tại Cảng Thành tiếng lành đồn xa, bọn họ nguyện ý cho mình điện ảnh cung cấp miễn phí dịch vụ, Lục Gia Hinh đương nhiên sẽ không từ chối: "Cứ quyết định như vậy đi."
Diêm Nghị Hoa cùng Lục Gia Hinh nói xong về sau, liền đi tìm thúc hắn. Mặc dù hắn cảm thấy việc này đối với sở luật có ích, nhưng vẫn là đến báo cho thúc hắn biết.
Cho một bộ phim miễn phí cung cấp tư vấn chuyên nghiệp không có gì, dù sao lão bản là Lục Gia Hinh, hai năm này từ trên người nàng kiếm lời hơn triệu. Nhưng hắn biết tính tình Diêm Nghị Hoa, cố ý chạy tới khẳng định là có ý đồ gì.
Diêm Nghị Hoa quả thật có ý đồ, hắn muốn mở rộng nghiệp vụ đến giới giải trí, những minh tinh truyền hình điện ảnh đối với bọn họ mà nói chính là những khách hàng tiềm năng. Dù sao minh tinh không ít, mà kiện cáo cũng nhiều. Chỉ là thúc hắn không thích người và việc trong giới giải trí, không coi trọng mảng nghiệp vụ này, hắn vào sở luật sau muốn phát triển mảng nghiệp vụ này nhiều lần gặp khó khăn.
Diêm Hoành Xương thật sự không thích người cùng việc trong giới giải trí, cảm thấy rất hỗn loạn, cho nên không muốn nhúng tay. Nhưng là một người lão bản phải vì sự phát triển tương lai của sở luật mà cân nhắc, hắn nói: "Ngươi đã có ý nghĩ vậy thì cứ làm, có gì cần thì nói với ta."
Chính hắn một đôi con gái, một đứa thích chụp ảnh hiện tại chạy khắp thế giới, một đứa sớm kết hôn giúp chồng dạy con. Chỉ có cháu trai Diêm Nghị Hoa kế thừa sự nghiệp của mình, lại thông minh tài giỏi, hắn định là sau này sẽ giao sở luật cho hắn!
Lục Gia Hinh cùng biên kịch gặp mặt một lần, hai người trao đổi sau đó biên kịch lại sửa kịch bản một lần nữa. Sửa chữa qua hai lần, kịch bản đạt đến yêu cầu của Lục Gia Hinh.
Kịch bản đã định, sau đó là tìm đạo diễn. Lục Gia Hinh trong lòng sớm có người nhắm, đó chính là Thích đạo, người đã quay rất nhiều phim kinh điển của Cảng. Hiện tại Thích đạo đã quay phim, nhưng chưa có danh tiếng lừng lẫy như sau này, tuy nhiên Lục Gia Hinh tin tưởng vào thực lực của ông.
Nhiếp Trạm không quen thuộc với giới giải trí, nghe nàng đã có người nhắm liền gật đầu nói: "Giao cho Điền Bằng Vũ, để hắn đi tìm vị Thích tiên sinh này bàn bạc."
Vị Điền Bằng Vũ này chính là giám đốc Vạn Đình truyền hình điện ảnh. Phim của Nhiếp Kính Đình, từ khâu chuẩn bị, hậu cần đều do hắn quản lý.
Lục Gia Hinh nói: "Chỉ cần ông ấy đồng ý, thù lao dễ nói."
Nhiếp Trạm biết tay nàng rộng, vừa cười vừa nói: "Cũng không thể quá cao, trên cơ sở thù lao trước đây của ông ấy tăng mười phần trăm đến hai mươi phần trăm là được rồi. Phim không bị lỗ vốn, đến lúc đó có thể cho thêm một khoản tiền thưởng hậu hĩnh."
Những điều này không phải chỉ nói miệng, mà phải ghi vào hợp đồng.
Điền Bằng Vũ đi tìm vị Thích đạo này, đối phương chưa kịp nghe đã từ chối, ai mà không biết Vạn Đình truyền hình điện ảnh là sản phẩm tự mua vui của Nhiếp gia Tứ thiếu gia. Nhiếp Kính Đình quay phim như cứt chó, nhưng người ta có tiền có quan hệ, phim dở vẫn có thể chiếu rạp. Hắn thì khác, đây là sự nghiệp cả đời mà hắn phải phấn đấu, không muốn dính dáng gì đến Nhiếp Kính Đình.
Điền Bằng Vũ thấy ông ấy chưa nghe mình nói đã từ chối, biết ông ấy hiểu lầm, liền cười nói: "Thích tiên sinh, bộ phim này là bạn bè của Tam thiếu nữ chúng tôi muốn làm, Tứ thiếu không tham gia."
Thích đạo có chút không tin hỏi: "Tứ thiếu gia không tham gia diễn xuất?"
"Vâng, Tứ thiếu không tham gia diễn xuất, Lục tiểu thư còn nói diễn viên chính chỉ tuyển người phù hợp."
Nếu là như vậy, có thể xem kịch bản trước. Chủ yếu là Nhiếp Trạm tại Cảng Thành rất có danh tiếng, mà Lục Gia Hinh cũng nổi tiếng hào phóng. Nếu kịch bản ổn, có thể thương lượng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận