Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 127: Tìm gia giáo (length: 13038)

Ngày mồng hai tết, Lục Hồng Quân mang theo thịt dê, tôm to, hoa quả đến, những thứ này đều là Lục Gia Hinh thích ăn.
Tiền Tiểu Tiểu rất nhanh nhẹn chạy ra nhận đồ, dù không muốn cũng là tiện nghi cho con hồ ly tinh kia mẹ con hắn: "Hinh Tỷ mỗi lần nhìn thấy ngươi tâm tình đều không tốt. Nàng hiện tại sức khỏe không được, bác sĩ dặn dò phải giữ gìn tâm trạng tốt, ngươi muốn thật lòng thương nàng thì đừng làm phiền nàng."
Mặc dù trước đó nói đánh Lục Hồng Quân một trận, nhưng cũng chỉ nói cho sướng miệng chứ không thể thật sự đánh hắn. Nàng năm đó đánh gã đàn ông kia một trận đã bị người ta nói này nói nọ, huống hồ đây còn là cha ruột! Nàng dù sao cũng không định lấy chồng, mặc kệ người ta nói gì, Hinh Tỷ là người sĩ diện thanh danh đối với nàng vẫn rất quan trọng.
Lục Hồng Quân có chút ấm ức, nhưng vẫn nhịn giận nói: "Ngươi gọi nàng ra, ta có việc nói với nàng."
Tiền Tiểu Tiểu làm sao để hắn nói chuyện không dứt với Lục Gia Hinh, nàng nói: "Ngươi nói với ta cũng được, đợi Hinh Tỷ ra ta sẽ chuyển lời."
Lục Hồng Quân có chút ấm ức, nhưng vẫn nói: "Ta mời gia sư cho nàng rồi, sau này sẽ đến. Học sinh đó tên Đặng Diễn, sinh viên năm thứ 2 Học viện Ngoại ngữ, phát âm tiếng Anh rất chuẩn."
Tiền Tiểu Tiểu ồ lên một tiếng rồi nói: "Biết rồi, không có việc gì thì ngươi về đi, ở đây không chào đón ngươi."
Lớn có cái hay của lớn, giống Tiết Mậu thì tuyệt đối không dám nói chuyện với Lục Hồng Quân như vậy, Tiểu Thu thì càng không cần phải nói. Tiền Tiểu Tiểu lại không sợ những thứ này, Lục Gia Hinh là người nuôi sống nàng, trừ nàng ra thì những người khác mặc kệ.
Lục Hồng Quân mặt mày tái mét bỏ đi.
Đuổi người đi rồi, Tiền Tiểu Tiểu mở túi ra: "Oa oa oa, đùi dê to thật, tôm to thật nhiều. Tiết Mậu, trưa nay chúng ta ăn tôm chiên, thịt dê hầm khoai tây."
Thịt là thứ Tiền Tiểu Tiểu thích nhất, cho nên đối với việc Lục Gia Hinh không ăn chân gà chân vịt nàng rất khó hiểu. Còn hoa quả có hay không cũng không quan trọng. Ngược lại với nàng, Lục Gia Hinh có thể không có thịt nhưng mỗi ngày nhất định phải có hoa quả. Cho nên Tiết Mậu đi chợ thấy hoa quả dù đắt cỡ nào cũng mua, mà mua về cũng chỉ nàng một mình ăn. Hiện tại giao thông không tiện nên hoa quả rất đắt, họ cũng không nỡ ăn.
Tiết Mậu biết tính Lục Gia Hinh: "Hay là đi hỏi Hinh Tỷ, nếu nàng không muốn, chúng ta đem đồ trả lại."
"Đồ đưa đến cửa rồi mà không lấy, Hinh Tỷ sẽ không làm chuyện ngốc như vậy."
Lục Gia Hinh nhìn những thứ này, không trả lại, nhưng nàng cũng không muốn: "Tiết Mậu, ngươi đem những thứ này cho anh cả."
Tiền Tiểu Tiểu có chút tiếc, nhiều thịt như vậy! Nhưng mà nàng biết tính Lục Gia Hinh, dù tiếc cũng không dám lên tiếng nữa.
Chờ Tiết Mậu ra ngoài, Tiền Tiểu Tiểu xin lỗi: "Hinh Tỷ, xin lỗi, đáng ra em phải hỏi qua chị rồi mới nhận những thứ này."
Lục Gia Hinh cười nói: "Ngươi nói chuyện với hắn, ta ở trong phòng nghe được hết. Không sao, sau này hắn mang gì đến cứ nhận, rồi đưa cho anh cả."
Tiền Tiểu Tiểu gật đầu.
Mùng tám, Lục Hồng Quân mời gia sư đến. Tiền Tiểu Tiểu mở cửa thấy người kia thì ngẩn ra: "Ngươi, ngươi tìm ai?"
"Đây là nhà Lục Gia Hinh sao? Tôi tên Đặng Diễn, là gia sư do ba của bạn học Lục mời."
Tiền Tiểu Tiểu nghe xong liền mời hắn vào nhà chính, sau đó gọi Lục Gia Hinh đang ở trong phòng đọc sách: "Đặng bạn học, đây là Hinh Tỷ."
Lục Gia Hinh thấy nàng nói nhỏ sợ sệt thì ngây người, nhưng khi nhìn thấy Đặng Diễn thì liền hiểu nguyên nhân. Chàng trai này da trắng, ngũ quan thanh tú, đeo một cặp kính đen. Dù thời nào thì các cô gái cũng thích con trai nho nhã, à, hơn ba mươi năm sau gọi là tiểu thịt tươi.
Đặng Diễn vươn tay, vừa cười vừa nói: "Lục bạn học, ngươi tốt, ta là Đặng Diễn, hi vọng tiếp sau đó trong một năm có thể ở chung vui sướng."
Lúc nói lời này, lộ ra một cái răng trắng, rất dễ dàng để cho người ta có ấn tượng tốt. Không phải sao, Tiền Tiểu Tiểu đều nhìn ngây dại.
Lục Gia Hinh không có đưa tay, hiện tại còn thỉnh thoảng thịnh hành nắm tay lễ: "Hello, I am Lu Jia rửan, Please prov IDe m ore gu IDa NPCe in the future."
Đặng Diễn phi thường kinh ngạc, sau đó lấy Anh ngữ trả lời: "Lục bạn học, ngươi Anh ngữ tốt như vậy. Vì cái gì còn muốn mời gia sư?"
Phát âm chuẩn, biểu đạt trôi chảy, ngữ tốc vừa phải, dùng từ thỏa đáng, cũng không có lỗi ngữ pháp. Dạng này trình độ, hoàn toàn không cần gia sư a!
Lục Gia Hinh tiếp tục dùng Anh ngữ nói ra: "My grammar is not good, I need to strengthen it."
Đặng Diễn cũng dùng Anh ngữ hồi phục, biểu thị sẽ nhằm vào tính giúp nàng giảng ngữ pháp cái này một khối.
Hai người dùng Anh ngữ giao lưu, nghe được một bên Tiền Tiểu Tiểu trước mắt mạo sao, cái này cái gì tiếng chim a, một câu đều nghe không hiểu. Mặc dù cái này nam dáng dấp thật đẹp, nhưng ở chỗ này rất nhàm chán, nàng quay đầu liền đi tìm Tiết Mậu tán gẫu.
Đặng Diễn lần này tới chủ yếu là hiểu rõ Lục Gia Hinh tình huống, sau đó lại tính nhắm vào chế định một bộ phù hợp nàng học tập phương án.
Lục Gia Hinh nói ra: "Đặng bạn học, ta cần một cái có thể ngày ngày đến cho ta lên lớp Anh ngữ lão sư, cùng một vị có thể toàn anh dạy học giáo viên Toán học. Không biết ngươi có hay không đề cử? Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi thù lao hài lòng."
Đặng Diễn trình độ cao không lo tìm không thấy kiêm chức, chỉ là hắn có chút không hiểu: "Ngươi Anh ngữ đã vô cùng tốt, ngữ pháp khối này đi lên cầm điểm cao không có vấn đề, vì cái gì còn muốn toàn Anh văn dạy học."
Lục Gia Hinh không có giải thích, chỉ nói là nói: "Nếu ngươi có phương diện này người tuyển, còn hi vọng có thể giới thiệu cho ta. Chỉ cần có thể đạt tới điều kiện, chi phí không là vấn đề."
Đặng Diễn là ở trường sinh, không có khả năng ngày ngày tới cho nàng lên lớp: "Ta sẽ sai người nghe ngóng."
Lên hai giờ khóa Đặng Diễn liền đi, bởi vì phải thay người chi phí liền cho hắn kết liễu, một cái việc nhỏ năm khối tiền. Bất quá bây giờ sẽ Anh ngữ ít, giống Đặng Diễn loại này khẩu ngữ như vậy trôi chảy thì càng hiếm lạ, cho nên giá cả cũng quý.
Tiết Mậu tò mò hỏi: "Tỷ, ngươi cái này Anh ngữ làm sao đột nhiên nói đến tốt như vậy a?"
Hắn không hiểu cái này tiếng chim, nhưng Lục Gia Hinh vừa đi theo máy ghi âm đọc lúc vấp váp, bây giờ lại phi thường lưu loát, theo tới cái này người sinh viên đại học cũng đối đáp trôi chảy.
Lục Gia Hinh nhìn hắn một cái, nói ra: "Từ tháng chín đến bây giờ, ta mỗi ngày đều phải tốn ba, bốn tiếng học Anh ngữ, ngươi làm đây đều là học uổng công?"
Tiết Mậu hắc hắc hai tiếng nói ra: "Ta là cảm thấy Hinh Tỷ ngươi Anh ngữ nói đến tốt như vậy, hoàn toàn không cần thiết lại mời gia sư."
"Ta khẩu ngữ vẫn được, ngữ pháp còn phải tăng cường, muốn cầm điểm cao cái này một khối nhất định phải đề cao."
Làm lớp học ban đêm cửa đều không muốn vào Tiết Mậu, cảm thấy không sai biệt lắm là được. Nhưng mà Lục Gia Hinh muốn thi đại học, cùng hắn không giống: "Hinh Tỷ, kia ngươi cẩn thận học, thi Hoa đại hoặc là Kinh Đại."
Lục Gia Hinh trước kia mục tiêu là Trung Đại, nhưng mà chuẩn bị đi Cảng Thành, vậy khẳng định thi bên kia đại học. Mục tiêu của nàng là Cảng đại học viện thương mại, nhưng hai bên dạy học tồn tại khác biệt, cho nên hiện tại cũng không có nắm chắc có thể thi đậu.
Đặng Diễn tốc độ rất nhanh, tại tháng giêng mười ba liền mang theo cái hai người tới. Một cái họ Võ, nhìn chừng năm mươi, trước kia là đại học Anh ngữ lão sư, về sau do 'bình / phản' không muốn về trường học dạy học; một cái khác họ Chu, nữ, nhìn ra chừng bốn mươi, Hoa đại phụ trung toán học chính quy. Hai người đều nói tiêu chuẩn anh thức Anh ngữ, ngược lại là vừa vặn phù hợp yêu cầu của nàng.
Lục Gia Hinh cùng hai người phân biệt hàn huyên một hồi, sau đó xác định giờ đi học.
Vì thầy Vũ không cần đi làm, nên trước tiên căn cứ vào thời gian của thầy Chu để sắp xếp lịch dạy học, sau đó mới sắp lớp tiếng Anh. Chi phí cũng giống như Đặng Diễn, tính theo giờ, nhưng mà còn cao hơn hắn, một giờ mười đồng.
Qua rằm tháng giêng, Tô Hạc Nguyên liền tra được nội tình của mẹ Đinh Hiểu Hà. Mẹ Đinh tên là Cố Lan Lan, nàng là người ở Đinh Gia thôn, theo một cô gái làm nha hoàn trong thành về quê. Vì có nhan sắc, được cha Đinh để ý và cưới về.
Cố Lan Lan chưa từng nói với ai về thân thế của mình, sau khi lấy cha Đinh cũng an tâm sống. Đáng tiếc, thân thể nàng yếu đuối, mất vì bệnh khi Đinh Hiểu Hà chín tuổi.
Người Đinh Gia thôn cũng có hỏi về gia đình Cố Lan Lan, nàng nói đều chết hết do thổ phỉ. Sợ chạm vào nỗi đau của nàng, sau này không ai hỏi nữa. Nhưng mà, cha Đinh cùng nàng chung sống hơn mười năm cũng biết một ít, Tô Hạc Nguyên bỏ ít tiền ra, hắn liền nói hết những gì mình biết.
Thì ra, Cố Lan Lan bị người cha nghiện ngập bán đi, bán cho một nhà giàu làm nha hoàn. Mấy năm đầu còn yên ổn, về sau tình hình loạn lạc, chiến tranh liên miên, gia đình đó vì tránh loạn đã mang theo người nhà đến Ma Đô. Nàng cùng một cô gái ký giấy bán đứt ở Đinh Gia thôn bị bỏ lại trông nhà, chẳng may gặp bọn du côn đến cướp bóc. Nàng cùng cô gái trong thôn trốn xuống giếng cạn mới thoát chết. Cô gái kia quyết định về nhà, Cố Lan Lan không muốn về nên đi theo cô gái đó trở về Đinh Gia thôn.
Tô Hạc Nguyên còn nghi ngờ lời nói của cha Đinh. Nhìn Cố Tú Tú, Đinh Hiểu Hà cùng Lục Gia Hinh đều là những cô gái xinh đẹp. Với tính cách của cha Cố, chắc chắn là muốn bán con gái với giá cao, làm nha hoàn thì không được bao nhiêu tiền. Tuy nhiên, chưa có thêm tin tức, hắn cũng không tiếp tục điều tra.
Không lâu sau, người đi thăm dò nhà họ Cố cũng có tin. Phu nhân họ Cố trước kia sinh ba con trai, hai con gái, trừ con trai cả, phu nhân họ Cố cùng bốn đứa con còn lại đều bị bán đi. Bà tự vẫn ngay đêm bị bán. Hai con gái, chị cả Cố Tú Tú khi đó mười sáu tuổi, bị bán cho một phú thương hơn năm mươi tuổi làm thiếp, đêm đó phú thương chết bất đắc kỳ tử, Cố Tú Tú mất tích; em gái Cố Lan Lan bị bán vào thanh lâu, lúc ấy mới mười một tuổi, ban đầu làm nha hoàn bưng trà rót nước. Bốn năm sau, thanh lâu bị một đám lính xông vào quấy rối, loạn cả lên, lúc đó hậu viện lại xảy ra hỏa hoạn, rất nhiều cô nương, nha hoàn nhân cơ hội bỏ chạy.
Tên tuổi trùng khớp, Lục Gia Hinh lại giống Cố Tú Tú, trên đời làm sao có nhiều sự trùng hợp như vậy. Vì thế hắn kết luận, Cố Lan Lan chính là em gái Cố Tú Tú.
Tô Hạc Nguyên gọi điện cho Tô Hồng Anh nói chuyện này: "Cô ta muốn tiết lộ tin tức của Lục Gia Hinh cho bà Cố. Hiện giờ bên cạnh bà ấy không có người thân tín, biết được có một đứa cháu gái thông minh như vậy hẳn là muốn đón về."
Tô Hồng Anh biết hắn muốn đưa Lục Gia Hinh đến Cảng Thành, nhưng mà chuyện này không dễ. Dù Lục Gia Hinh đồng ý, Lục Hồng Quân và Lục Gia Quang cũng sẽ không đồng ý. Nhưng nếu bà Cố muốn đón nàng đến Cảng Thành, vậy sẽ dễ hơn nhiều.
Suy nghĩ một chút, Tô Hồng Anh nói: "Trước tiên, ta hỏi ý kiến Lục Gia Hinh, nếu nàng đồng ý, ngươi hãy nói chuyện của nàng cho bà Cố."
"Được."
"Gia Hinh, Gia Hinh, điện thoại..."
Giọng bà mập lại vang lên bên ngoài. Vì Lục Gia Hinh có nhiều cuộc gọi, giờ đây cũng trở thành một cảnh tượng quen thuộc của con ngõ này.
Lục Gia Hinh có chút bất đắc dĩ, đặt sách xuống đi ra ngoài: "Bà mập, sau này bà đừng gọi ở ngoài nữa, cứ gõ cửa báo cho chúng tôi là được rồi!"
Mấy ngày nay ra ngoài, luôn có người hỏi nàng tại sao có nhiều cuộc gọi đến vậy?
Cô ấy biết làm sao được, chỉ đành nói Lục Gia Quang hoặc là người cùng quê cùng bạn bè tới chơi. Hàng xóm sau này không thân thiết gì, thấy hơi lạnh nhạt, bây giờ mà nhiệt tình quá cũng khiến người ta không chịu nổi.
Bác gái mập cười nói: "Tôi không phải sợ cô không nghe thấy à! Thôi nào, lần này là con gái gọi tới, nghe giọng không phải Đại tẩu cũng chẳng phải Ngũ tẩu cô đâu."
Nói xong, trong mắt thoáng hiện lên tia bát quái. Điện thoại của Lục Gia Hinh đều là bà ấy nghe, cũng toàn mấy người kia gọi, giọng nào bà ấy cũng quen. Không biết lần này gọi tới là ai.
Mong mọi người thông cảm, tôi cũng muốn viết nhiều hơn, nhưng không có nhiều thời gian và sức lực như vậy. Trước kia ông xã 9 giờ đi 5 giờ về có thể trông con, năm ngoái ông xã bị điều đi nông thôn thường xuyên tăng ca không về được, tháng này đến giờ cuối tuần cũng chưa được nghỉ (đầu tháng con bị viêm phế quản phổi, tôi phải một mình chăm sóc) đôi khi tôi ước gì mình có ba đầu sáu tay, nước mắt chảy ròng. . .
127..
Bạn cần đăng nhập để bình luận