Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 215: Người theo đuổi (2) (length: 7985)

Nhiếp Trạm suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta nhớ Bao Anh Kiệt là khách quen trận đêm, cũng thích theo đuổi minh tinh, nhưng chưa từng nghe theo đuổi nữ sinh, còn rình rang như vậy."
Phùng Khánh Lỗi có chút kinh ngạc: "Ý của ngươi là có người giở trò?"
Nhiếp Trạm mất hứng nói: "Giở trò gì chứ, nàng cũng có danh tiếng. Ngươi chơi thế nào không liên quan đến ta, nhưng không cho phép gọi Lục tiểu thư lung tung."
Phùng Khánh Lỗi biết hắn thật sự để ý, trêu ghẹo nói: "Rồi, sau này không gọi lung tung nữa, chờ ngươi cua được người chúng ta sẽ gọi chị dâu, nhưng mà cay như vậy ngươi chắc chịu nổi?"
Nhiếp Trạm biết tính hắn là vậy, cũng không đôi co: "Giúp ta điều tra xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Ta luôn cảm thấy sự việc không đơn giản."
"Ta đã nhờ bạn bè tìm hiểu, có tin sẽ báo cho ngươi."
Nhiếp Trạm biết hắn nói nhiều nhưng làm việc rất đáng tin cậy.
Sáng hôm sau bảy giờ, Tô Hạc Nguyên gọi điện cho Lục Gia Hinh: "Tiểu Tiểu chiều nay đến cảng, Cổ Văn Phong muốn thay đổi thân phận nên tháng sau mới tới được."
Có Tiền Tiểu Tiểu bên cạnh, Lục Gia Hinh cũng an tâm hơn chút.
Chiều tan học, Lục Gia Hinh thấy ngoài cổng trường có rất nhiều nữ sinh, trong lòng nàng thót tim, chẳng lẽ lại là tên điên kia? Nhưng nghĩ hôm qua mình ra tay cũng mạnh, chắc không phải hắn.
Ra khỏi cổng, Lục Gia Hinh thấy Nhiếp Trạm mặc âu phục thẳng thớm. Vì khí thế quá mạnh, dù đẹp trai đám đông cũng chỉ dám nhìn từ xa không dám lại gần bắt chuyện.
Nhiếp Trạm thấy Lục Gia Hinh, tiến về phía nàng: "Lục tiểu thư, ta có việc muốn nói với ngươi."
Lục Gia Hinh thấy hơi lạ, có việc gì không thể nói qua điện thoại mà phải đến trường tìm nàng. Trước có tên điên họ Bao, giờ lại đến Nhiếp Trạm, không biết sẽ đồn thổi ra sao.
"Nơi này không tiện nói chuyện, về nhà ta đi!"
Nhiếp Trạm không ngờ lại được như ý: "Được."
Về đến nhà, Lục Gia Hinh liền nói với Phùng Lợi Hoa: "Nhà hết hoa quả rồi, dì ra tiệm mua ít hoa quả tươi về đi."
Phùng Lợi Hoa nghe vậy liền biết Lục Gia Hinh không muốn mình nghe họ nói chuyện. Cũng không có gì lạ, chỉ là dạo này bà phát hiện Lục Gia Hinh có chuyện gì cũng giấu mình, khiến bà rất băn khoăn. Hai ngày nay bà cũng ngẫm nghĩ nhưng không thấy mình làm gì sai.
Sau đó Lục Gia Hinh lại lấy cớ hết giấm sai dì đi mua, đợi trong phòng chỉ còn hai người, nàng mới hỏi Nhiếp Trạm tìm nàng có việc gì.
Nhiếp Trạm nói: "Ta cho người điều tra, Bao Anh Kiệt đột nhiên đến tỏ tình với ngươi là do có người cố tình đưa cuốn tạp chí kia cho hắn xem, còn nói ngươi rất ham tiền. Bao Anh Kiệt thích nữ sinh ngây thơ trong sáng, đi hộp đêm còn thích bảo mấy cô đóng giả học sinh trung học."
Đàn bà ham tiền chỉ cần dùng tiền là mua được. Cũng vì thế mà Bao Anh Kiệt hôm trước tặng hoa hôm sau tặng xe sang, chỉ là không ngờ Lục Gia Hinh không quan tâm mấy thứ đó.
"Là người nhà họ Hà à?"
Nhiếp Trạm không vòng vo, gật đầu: "Là Hà Ngậm Hiên. Hắn cũng thích chơi bời, giả làm bạn của Anh Kiệt. Lục tiểu thư, ngươi có đắc tội với hắn sao?"
Lục Gia Hinh lắc đầu: "Ta chưa từng gặp hắn, sao đắc tội được? Nhưng việc ta và Hải Phàm xuất hiện đã làm tổn hại lợi ích của bọn họ. Họ không dám hại chết ta và Hải Phàm, cũng vì sợ bà nội tức giận đem hết tài sản đi làm từ thiện, nên chỉ có thể dùng trò bỉ ổi này. Nếu ta sa đọa, bà nội thất vọng sẽ không cho ta tài sản."
"Ngươi còn có em họ mà!"
Lục Gia Hinh cảm thấy chuyện này căn bản không phải vấn đề: "Di bà ta sức khỏe không tốt, nhiều chuyện còn lo không xuể. Biểu đệ còn nhỏ, muốn dẫn dắt nó đi đường xấu cũng không phải việc khó."
So với biểu đệ, khó đối phó chính là nàng, thứ nhất nàng có tiền có thể mời luật sư, thứ hai nàng cùng Tô Hạc Nguyên quan hệ tốt, Tứ Cửu thành cũng có họ hàng, vạn nhất mất tích cũng có người truy cứu.
Nhiếp Trạm nói: "Ngươi có thể đề nghị Cố nữ sĩ lập di chúc, chỉ định người thừa kế, như vậy người nhà họ Hà sẽ không nhằm vào hai chị em ngươi."
Lục Gia Hinh cảm thấy lời này có lý, cười nói: "Sao ngươi biết ta và biểu đệ không phải là người thừa kế?"
Nhiếp Trạm thấy chuyện này rất dễ hiểu: "Không có di chúc, người nhà họ Hà đều muốn hại ngươi, muốn các ngươi là người thừa kế, bọn họ càng không thể bỏ qua ngươi. Cố nữ sĩ thật lòng thương hai chị em, sẽ không để các ngươi lâm vào nguy hiểm."
Lục Gia Hinh ừ một tiếng: "Di bà ta mua cho tôi và biểu đệ căn hộ nhỏ, còn có một khoản quỹ giáo dục cho biểu đệ. Nàng đã nói với tôi, những thứ này là để bảo vệ chúng tôi."
Điều này kỳ thật đã ám chỉ, tài sản của bà sẽ không cho mình và Hải Phàm. Nàng không muốn tài sản của bà cụ, cũng không để tâm.
"Người nhà họ Hà biết hai chị em không muốn tài sản của Cố nữ sĩ sao?"
Lục Gia Hinh khinh thường: "Trái tim người xem ai cũng thấy bẩn. Tôi và biểu đệ đều nói không cần tài sản của di bà, nhưng người nhà họ Hà không tin. Tôi cũng đề nghị di bà trả lại cổ phần cho nhà họ Hà, rồi lập di chúc, sau khi bà mất thì toàn bộ tài sản quyên góp hết nhưng di bà không đồng ý."
Nhiều chuyện nàng nghĩ mãi không ra. Hồng Cô ăn cháo đá bát, di chúc cũng không lập, không biết bà ta tính toán gì.
Nhiếp Trạm nói: "Lục tiểu thư, nhà họ Hà rất kiêng kỵ ngươi, ta thấy ngươi nên thuê thêm vệ sĩ, chỉ một nữ vệ sĩ là không đủ."
"Cảm ơn, ta sẽ lưu ý."
Nhiếp Trạm lại nói chuyện Hồng Trung Địa Sản. Đã có ba ông chủ để ý, hai người trả giá không đạt yêu cầu bị từ chối, còn lại một người đang đàm phán: "Ông chủ này cũng làm địa ốc, tài sản khoảng một tỷ, trước sau ba lần xin lên sàn đều thất bại."
"Vì sao?"
Nhiếp Trạm nói: "Lần đầu, gặp khủng hoảng chứng khoán thất bại; lần hai, giám đốc tài chính ly hôn, vợ ông ta tố cáo công ty làm giả tài vụ, sau đó tuy kiểm tra thấy không có vấn đề nhưng đã muộn; lần thứ ba, đúng lúc thị trường địa ốc sụt giảm. Có câu nói quá tam ba bận, ba lần thất bại ông ta không muốn lên sàn nữa."
Lục Gia Hinh thấy ông chủ này thật xui xẻo: "Thị trường địa ốc chắc chắn sẽ sớm ấm lên, nếu đối phương không trả giá tốt, ngươi đừng vội rút vốn cứ tiếp tục đầu tư."
Nhiếp Trạm cũng rất coi trọng thị trường địa ốc Cảng Thành, nên thông qua Diệu Dân Đầu Tư lần lượt mua ba công ty đang niêm yết trên sàn. Trong đó Hồng Trung được mua sớm nhất, hiện tại đã hoàn thành tái cấu trúc tài sản, rất minh bạch: "Đối phương ba lần xin lên sàn chứng tỏ rất muốn đưa công ty lên sàn. Đường chính không được, chỉ còn cách mượn xác hoàn hồn."
Nghĩa là, đối phương sẽ trả giá cao để mua cái xác này.
Lục Gia Hinh rất ghen tị. Bán cái xác này, nhẹ nhàng kiếm mấy chục triệu, mình vất vả bấy lâu tài sản trên danh nghĩa cũng chỉ hơn mười triệu. Haiz, không có vốn, nếu không tự mình làm, sao để Nhiếp Trạm kiếm khoản này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận