Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu

Trùng Sinh 1983: Từ Đoạt Lại Gia Sản Bắt Đầu - Chương 12: Dọn nhà (length: 7700)

Ra cửa, Lục Gia Kiệt liền nói: "Đại ca, Hinh Hinh thay đổi nhiều lắm."
Lục Gia Quang ừ một tiếng nói: "Hinh Hinh bây giờ không chỉ trở nên có chủ kiến, bị ủy khuất cũng biết nói, về sau đôi mẹ con kia cũng không tiếp tục bắt nạt được nàng."
Hắn cảm thấy thay đổi tốt, phen này đắng không uổng chịu.
Lục Gia Hinh cùng Tiết Mậu trong phòng đang dọn dẹp thì có người gõ cửa, mở cửa xem thì là một bác gái, hóa ra bà nghe thấy tiếng động nên đến xem.
Bác gái nói: "Ta họ Lý, là ủy ban khu phố. Cô nương, phòng này là của ngươi sao?"
Lục Gia Hinh nhìn công tác chứng minh của bà rồi nói: "Phòng này là mẹ ta để lại cho ta. Trước kia tuổi còn nhỏ sợ bị mẹ kế biết chiếm mất không dám tới, bây giờ ta ở với mẹ kế không chịu nổi nữa, chỉ đành chuyển đến đây."
Nàng không có suy nghĩ chuyện xấu trong nhà không thể nói ra ngoài. Hơn nữa những bác gái này tin tức rất nhanh nhạy, dù mình không nói, không cần mấy ngày cũng có thể đào ra lai lịch của nàng.
Bác gái ở ủy ban khu phố gặp nhiều chuyện như vậy, nàng nhắc nhở: "Cô nương, ngươi nhanh chóng chuyển hộ khẩu đến đây, như vậy mẹ kế của ngươi sẽ không thể dùng hôn sự khống chế ngươi."
Lục Gia Hinh thấy bác gái thật nhiệt tình, nàng sau khi cảm ơn nói: "Chờ ta sắp xếp xong, ta sẽ chuyển hộ khẩu đến đây."
Lý đại mụ nhìn Tiết Mậu hỏi: "Hai chị em các ngươi về sau sẽ ở đây sao?"
Lục Gia Hinh giải thích thân phận của Tiết Mậu: "Bác gái, ta đã nhận hắn làm em kết nghĩa, về sau hắn sẽ theo ta ở đây."
Lý đại mụ ghi nhớ tin tức của hai người, vừa cười vừa nói: "Ta ở cách các ngươi hai gian phòng, ngươi về sau nếu có việc gì cứ đến tìm ta."
Lục Gia Hinh nói lời cảm ơn, tiễn bà ta xong lại tiếp tục cùng Tiết Mậu dọn dẹp.
Làm hơn một tiếng hai người đều đói, trong bếp không có xoong nồi gì cả chỉ có thể ra ngoài ăn. Tứ Cửu thành bây giờ mở rất nhiều quán ăn nhỏ, hai người nhanh chóng tìm được một quán.
Lục Gia Hinh gọi cá kho, rau muống xào, canh trứng cà chua. Nàng ăn không nhiều, nhưng Tiết Mậu ăn rất nhiều, ăn ba bát cơm lại ăn hết cả thức ăn mới no bụng.
Ra khỏi quán, Tiết Mậu nói: "Quán ăn này đồ ăn quá đắt không có lời, tỷ, chúng ta tối nay tự nấu cơm ăn đi!"
"Ngày mai mua xoong nồi xong sẽ nấu nướng."
Dọn dẹp mệt nhất, sau khi dọn xong phòng khách và phòng ngủ, Lục Gia Hinh nằm vật ra ghế: "Chúng ta dọn dẹp nhà bếp nữa là được rồi, còn tòa ba gian phòng kia chờ khi nào rảnh lại làm."
Tiết Mậu không hề thấy mệt, đây chính là nhà của tỷ hắn, trước khi tỷ lấy chồng hắn đều có thể ở đây: "Tỷ, tỷ về phòng nghỉ ngơi đi, ta làm là được."
Phòng ngủ chính có giường, tủ quần áo, bàn trang điểm và bàn học, đồ đạc đầy đủ. Chờ chút nàng chuyển bộ đồ trong phòng nàng sang cho Tiết Mậu dùng, như vậy cũng không cần mua thêm đồ.
Lục Gia Hinh biết không cho hắn làm hắn sẽ không thoải mái, gật đầu nói: "Ta đi ngủ trước. Ngươi mệt thì cứ nghỉ ngơi, đây là nhà của chúng ta, cứ từ từ làm không vội."
Cơ thể nàng vẫn chưa hoàn toàn bình phục, làm việc một chút đã thấy mệt mỏi. Nàng cảm thấy chắc là lúc trước không được tẩm bổ đầy đủ, phải tìm thầy thuốc chữa trị cho tốt.
Trong phòng không có chăn đệm, may mà nàng mang theo mấy bộ quần áo cũ. Lúc đó định vứt đi nhưng Tiết Mậu nói giữ lại làm giẻ lau, bây giờ những bộ quần áo cũ này lại có ích.
Ba ngày ngồi tàu hỏa. Giờ cũng chỉ toàn là tàu hỏa chậm, không chỉ ồn ào mà môi trường còn rất tệ, mà họ mua vé ghế cứng nên căn bản không thể nào nghỉ ngơi cho tốt. Xuống tàu lại thẳng đến nhà chúc, vì sợ bị phát hiện nàng không phải là nguyên thân, Lục Gia Hinh thần kinh luôn căng thẳng.
Này lại, cả người cũng thả lỏng ra, nằm xuống liền ngủ mất.
Chờ tỉnh lại đã là hơn ba tiếng sau đó, Lục Gia Hinh đi ra ngoài phát hiện trong sân im ắng: "Tiết Mậu, ta Ngũ ca còn chưa tới sao?"
Tiết Mậu ngừng lại công việc trong tay, một bên lau mồ hôi vừa nói: "Không có. Đại ca muốn đi mượn xe, khả năng không mượn được đâu!"
Lục Gia Hinh lo lắng hôm nay không có đem đồ đạc chuyển tới, nàng chỉ có thể ngủ giường cây, mà Tiết Mậu liền tấm ván gỗ cũng không có mà ngủ. Chỉ ngủ một giấc trưa nàng đã cảm thấy đau lưng, ngủ một buổi tối sợ là không đứng dậy nổi.
Tiết Mậu nói ra vấn đề hắn phát hiện: "Tỷ, chỗ này không có nhà vệ sinh. Ta vừa nãy mắc tiểu cũng không tìm thấy chỗ, chỉ có thể ra ngoài giải quyết."
Sợ Lục Gia Hinh hiểu lầm, hắn lại thêm một câu: "Bên ngoài có nhà vệ sinh công cộng, chính là quá bẩn, ngươi khẳng định không quen."
Lục Gia Hinh thật đúng là không để ý chuyện này, nàng nói: "Vậy chúng ta phải đi mua hai cái bô, nếu không ban đêm muốn đi vệ sinh bên ngoài quá phiền phức."
Tiết Mậu sống với nàng hơn một tháng, biết nàng rất thích sạch sẽ: "Tỷ, cũng không thể cứ thế này mãi. Chúng ta sớm một chút bày quầy bán hàng, chờ kiếm tiền thuê người xây nhà vệ sinh."
Trừ đi tiền xe cùng tiêu xài trên đường, tiền của bọn họ bây giờ còn hơn hai trăm đồng, đặt mua vài thứ lặt vặt là được rồi. Còn tiền của Lục Gia Hinh, hắn không dám đụng tới.
Hai người đang nói chuyện, bên ngoài vang lên giọng nói sang sảng của Lục Gia Kiệt: "Hinh Hinh, Tiết Mậu, các ngươi kéo cửa xuống, ta muốn khuân đồ vào."
Tiết Mậu có lần mệt quá ngủ quên trên giường, quên khóa cửa, kết quả mấy cái nồi vừa mua cùng nửa túi lương thực không cánh mà bay. Từ đó về sau, hắn liền hình thành thói quen ở nhà cũng phải khóa cửa.
Lục Gia Kiệt khiêng giường ván vào, thấy Lục Gia Hinh muốn đi ra ngoài liền gọi nàng lại: "Hinh Hinh, ngươi bây giờ thân thể còn chưa khỏe hẳn, nên nghỉ ngơi cho tốt. Đồ không nhiều, ta cùng hai người anh em chạy hai ba lượt là xong."
Lục Gia Hinh bây giờ thân thể quả thật yếu, cũng liền không cố nữa.
Tiết Mậu nhanh chóng chọn hai cái thùng gỗ vào, trong thùng đựng nồi niêu xoong chảo cùng dao cùng các dụng cụ nhà bếp khác. Hắn vui vẻ nói: "Tỷ, chúng ta ngày mai mua gạo là có thể tự nấu cơm rồi."
Lục Gia Hinh có chút bất ngờ, đợi Lục Gia Kiệt mang chăn đệm vào liền hỏi: "Ngũ ca, những thứ này là huynh mua sao?"
Lục Gia Kiệt vừa cười vừa nói: "Không phải, là Tam thúc lấy từ cửa hàng bách hóa. Đây đều là hàng lỗi, rất rẻ."
Lục Gia Hinh vừa nhìn đồ trong thùng, tuy không nhìn kỹ nhưng khá chắc chắn đều là đồ mới. Nhưng nàng cũng không phải kẻ ngây thơ, lăn lộn nơi công sở nhiều năm nên cũng hiểu biết ít nhiều.
Chỉ là điều làm nàng bất ngờ chính là, ngoài đồ dùng nhà bếp, còn có hai bộ chăn mền mùa hè, bình thủy, ấm nước, cốc nước, bàn chải đánh răng, khăn mặt cùng các vật dụng hàng ngày khác.
Lục Gia Kiệt vừa cười vừa nói: "Hinh Hinh, những vật này đều là Tam thúc mua cho ngươi."
"Hắn tốt vậy sao?"
Lục Gia Kiệt vừa cười vừa nói: "Ta cùng Đại ca có muốn mua cho ngươi, trong tay cũng không có nhiều tiền như vậy. Hinh Hinh, người đàn bà kia giỏi diễn trò, Tam thúc khó tránh khỏi bị bà ta che mắt. Nhưng ngươi là con gái duy nhất của hắn, tiền bạc cùng tài sản sau này chắc chắn đều là của ngươi."
Tiền lương của hắn và Đại ca, nhận được liền phải nộp lên, trong tay nhiều nhất cũng chỉ còn một hai đồng. Những thứ này cộng lại cũng phải mấy trăm đồng, hắn và Đại ca có bán máu cũng không đủ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận