Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 907: Vụ mua bán

Nghe vậy, Lý Thiếu Cường vội vàng đi theo Phương Hằng vào phòng.

Nhìn thấy những lọ thủy tinh được xếp ngay ngắn trên xe đẩy, đôi mắt hắn ngay lập nhìn chằm chằm.

"Đóng gói xong hết rồi?"

Lý Thiếu Cường kinh ngạc nói, cầm một lọ linh hồn sơ cấp đã được đóng gói từ xe đẩy lên, đặt trên tay quan sát.

Nhìn chất lượng có vẻ không tồi!

Những chiếc lọ chất đầy hai chiếc xe đẩy nhỏ.

Nhìn vào số lượng cũng phải hơn một trăm!

Vẻ mệt mỏi vốn có trên mặt Lý Thiếu Cường đều bị quét sạch, sự kinh ngạc to lớn này làm tinh thần của hắn được nâng lên đáng kể, hắn quay đầu nhìn Phương Hằng: "Phương Hằng! Ngươi thật lợi hại! Ngươi rốt cuộc là làm như thế nào vậy?"

Đàm Sóc sững sờ nhìn Phương Hằng, trong lòng nặng nề thở dài.

"Đúng đúng đúng, để ta đẩy xe."

Vụ đầu tư này lời là cái chắc!

Phương Hằng ngáp một cái: "Đi thôi, nhanh chóng tìm cách bán chúng đi, phải nhanh thu hồi vốn một chút."

Quá lợi hại!

Các chủ quầy hàng gần đó đều nhìn họ một cách tò mò.

"Còn có thể làm gì đây, làm hết sức thôi."

Lý Thiếu Cường bước tới phía trước, cẩn thận đẩy xe.

Một đêm có thể làm ra trăm lọ linh hồn sơ cấp, nếu cứ tiếp tục với hiệu xuất này, việc thu hồi vốn cũng không phải vấn đề gì lớn...

Lý Thiếu Cường nhìn Phương Hằng, ánh mắt thay đổi tức thì.

Chưa nói tới có tài năng khiến người khác phải ghen tị, lại còn có thể chăm chỉ thức khuya dậy sớm như vậy...

Sau khi thu dọn xong gian hàng mới thuê, Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc bận rộn xếp hàng hóa lên kệ.

Bọn họ sẽ rất nhanh có thể trực tiếp kiếm được tiền.

Phương Hằng hỏi: "Những linh hồn đã được đóng gói này chúng ta bán như thế nào đây?"

Ba người họ trở lại đại sảnh người chết, tiêu tiền thuê một gian hàng ở đó.

Suy cho cùng thì hành động càng quét của Phương Hằng và những người khác ngày hôm qua rất bắt mắt, tất cả mọi người đều có ấn tượng sâu sắc.

Tính toán thiệt hại, lại trừ đi chi phí lao động, lần này hắn không chỉ lấy lại tiền của mình, mà còn có thể kiếm được rất nhiều tiền? !

"Vậy được, chúng ta bán nó với giá 500 đi!"

Khụ...

Lý Thiếu Cường đối với thị trường này tương đối hiểu rõ, hắn suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: "Giá thị trường dao động trong khoảng 500-600 điểm độ cống hiến, giá gần đây là khoảng 530, đang cân nhắc bán càng sớm càng tốt, chúng ta bán với giá 500 điểm độ cống hiến thì như thế nào?"

Khi Phương Hằng đang suy nghĩ về điều đó thì một người trẻ tuổi bước đến gian hàng.

"Linh hồn sơ cấp là một mặt hàng rất hút khách, tính linh hoạt rất cao, thị trường nói chung tương đối ổn định, rất ít biến động."

"Anh bạn, linh hồn này bán như thế nào?"

Người thanh niên có vẻ ngạc nhiên trước số lượng lớn thuốc Vong linh trước mặt, anh ta nhìn lên nhìn xuống Phương Hằng và những người khác phía sau quầy hàng.

"Ồ?"

"Ừm, 500 cũng được coi là rẻ rồi." Đàm Sóc gật đầu tán thành: "Phương Hằng, chúng ta đề nghị bán nó với giá 500 đi, có thể nhanh chóng lấy lại vốn, nếu không sẽ không đủ tiền để mua nguyên liệu."

Thầy Dicky đối xử với hắn thật không tệ, nhưng hốt sạch tiền hiệp hội của thầy hình như không hay cho lắm?

Không đúng, Hiệp hội nghiên cứu Vong linh Liên Bang cũng có cổ phần.

Lấy chút tiền của Liên Bang vậy thì cũng không thành vấn đề rồi.

Phương Hằng đưa ra quyết định.

Thật không thể ngờ bên ngoài trò chơi còn có thể vắt kiệt hiệp hội nghiên cứu Vong linh?

Bên trong trò chơi không có đủ phân thân zombie hóa để dọn sạch từ đầu đến cuối thật là một sự đáng tiếc.

Phương Hằng xắn tay áo lên.

"Người anh em này thật có mắt nhìn nha, đây là những linh hồn mới ra lò ngày hôm qua, tối hôm qua mới đóng gói xong, cực kỳ tươi mới, hiệu quả đảm bảo tốt." Lý Thiếu Cường thấy có khách tới, tươi cười niềm mở duỗi ngón tay ra: "Mua một lọ giá 555, giá cả hữu nghị, mua trên mười lọ giá còn 500 mỗi lọ."

"Năm trăm?"

Người thanh niên nhướng mày, cầm ngẫu nhiên một lọ linh hồn đã được đóng gói lên ngắm nghía một chút.

Không tỳ vết.

Vật phẩm thượng hạng.

"Anh bạn này của ngươi không tệ, ngươi có bao nhiêu hàng? Ta lấy tất cả."

"Muốn toàn bộ sao? Tốt! Tổng cộng có 112 bình, Đàm Sóc, giúp vị khách này chất hàng lên xe, xe đẩy này tặng ngươi luôn, ngày mai bọn ta vẫn sẽ bày hàng ở đây..."

Sau khi thu tiền và nhìn vị khách hàng lớn rời đi, Lý Thiếu Cường không thể kiềm chế được sự sung sướng trong lòng.

Hời to rồi!

Lần này phát tài rồi!

Đôi mắt của Lý Thiếu Cường đột nhiên đỏ lên.

Không có gì bằng giàu lên chỉ sau một đêm.

Kiếm tiền, thật sự rất hời!

"Đừng kích động, đây mới chỉ là bắt đầu." Phương Hằng vỗ vai Lý Thiếu Cường, treo một tấm biển đóng cửa trên cửa.

"Đi thôi, vẫn còn chút thời gian, chúng ta lên lầu ba ăn mừng một bữa đi, ta mời."...

"Các vị, ta đã tìm được người cùng Phương Hằng bí mật liên lạc, đối phương cũng không nguyện ý cùng chúng ta giao dịch Angitas."

Cao ốc Đế Thành, phòng hội nghị máy chiếu từ xa.

Tất cả những người tham gia cuộc họp đều thuộc cấp cao nhất trong số mười hai tài phiệt của Liên Bang phương Bắc.

Họ kiểm soát huyết mạch kinh tế của toàn bộ Liên Bang phương Bắc.

Nghê Đồng Minh hướng về máy chiếu giải thích: "Mức giá 100. 000 điểm đã chứng minh sự thành thật của chúng ta."

Một người đàn ông trung niên mặc vest xanh nhạt đang ôm một con mèo màu cam, vừa vuốt ve con mèo vừa nói: "Nếu chúng ta không có được Angitas, liệu có ảnh hưởng gì lớn tới việc thực hiện kế hoạch tiếp theo không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận