Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 638: Quái vật

Vừa mới đến tầng hầm lầu ba theo cầu thang, tất cả mọi người đều giật thót tim.

Là ánh đèn!

Tầng hầm lầu ba có ánh đèn!

Vậy mà có người ở đây!

Ánh đèn phía trước lộ qua cái cửa sổ thủy tinh của căn phòng nằm ở một bên lối đi.

Chung Lôi so sánh thử với bản đồ trên tay rồi hạ giọng nói: "Trên bản đồ có giải thích là ánh đèn đó là xuất phát từ trong phòng nghỉ ngơi của bộ nghiên cứu."

"Ta cảm giác bên trong có thứ gì đó."

Vala rụt cổ lại, cái cảm giác nguy hiểm phát ra từ trong phòng nghỉ ngơi đó khiến nàng cảm thấy rất khó chịu.

Izzy hít sâu vào một hơi, rồi đặt bước chân xuống một cách nhẹ nhàng nhất, hắn cúi người và cẩn thận đi qua đoạn đường cửa sổ kia.

Hai người họ đều đi qua một cách vô kinh vô hiểm.

Cách khoảng năm sáu mét, chỉ cần có thể cẩn thận đi qua con đường cửa sổ kia mà không để bị phát hiện là được.

Tiếp theo đến Vala và Viên Bân.

Hắn đưa tay chỉ về phía cuối lối đi,

Phương Hằng cảm thấy đám người này có đang cẩn thận quá mức không?

"Đừng kinh động tới quái vật, chúng ta đi qua đó một cách cẩn thận."

Chung Lôi đi ở vị trí thứ tư.

Ra hiệu cho mọi người cúi người đi qua đó cẩn thận.

Izzy tắt đèn pin trên tay và ra hiệu với mọi người.

Sau đó hắn vẫy tay với đám người ở phía sau, nhằm ra hiệu mọi thứ an toàn.

Chung Lôi vừa mới đi được một nửa đường, thì hắn bỗng để ý thấy đám người Izzy đứng ở lối đi phía trước đang vẫy tay ra hiệu với hắn một cách điên cuồng.

"Ta đi trước, các ngươi đi theo."

Động tác đó giống như là bảo hắn chú ý ở phía trên.

Hắn trao đổi ánh mắt với Phương Hằng.

Chung Lôi bước tới, hắn cũng bắt chước theo dáng vẻ hạ thấp người xuống của những người kia, và chậm rãi đi qua phía dưới cửa sổ.

"Rầm!"

Khuôn mặt đó đang áp sát vào cửa sổ, mặt mũi vô cùng méo mó, ngũ quan giống như bị xáo trộn mà dán lên trên mặt.

"Mẹ nó! Chung Lôi! Chạy mau!"

Chung Lôi ngẩng đầu lên nhìn theo thói quen.

Một bóng người thấp bé nhảy ra khỏi cửa sổ.

Phía trên.

Không giống!

Zombie.

đồng tử của Phương Hằng khẽ co lại, hắn nhìn chằm chằm vào tên quái vật vừa nhảy ra khỏi cửa sổ kia.

Kế đến, hắn nhìn thấy một khuôn mặt kinh khủng.

Viên Bân gào lên, và lôi từ trong túi ra một khẩu súng trường tự động.

"Pằng! Pằng pằng!"

Ngay giây sau, cửa sổ lập tức bị vỡ vụn.

Khuôn mặt dán vào cửa sổ đang nhìn chằm chằm vào hắn.

'Nhắc nhở: Ngươi tiến vào trạng thái tê liệt.

'Nhắc nhở: Ngươi bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng sợ hãi. '

Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt ấy, Chung Lôi cảm thấy cơ thể của hắn như bị sét đánh mà ngửa về sau một cách mất kiểm soát, một dòng nhắc nhở của trò chơi lập tức xuất hiện trên võng mạc của hắn.

Tên đó cũng không phải là người có dáng vẻ thấp bé, mà là hắn khom lưng, tóc tai bù xù, người thì cúi gần xuống đất.

"Ra tay!"

Izzy hét lên.

"Đoàng đoàng! Đoàng đoàng đoàng!"

Tiếng súng vang dội khắp lối đi.

Khả năng né của tên quái vật vượt khỏi dự liệu của mọi người, hắn nhanh chóng di chuyển tới hành lang trống và lại nhảy vào trong phòng nghỉ ngơi nằm bên cạnh để tránh né.

"Rầm!"

Trong trạng thái bị tê liệt, Chung Lôi có cảm giác hắn bị thứ gì đó đá mạnh vào bụng!

Cơ thể hắn mất kiểm soát mà bay lên hơn nửa mét, rồi đâm sầm vào vách tường phía sau lưng.

Xạ kích chiến thuật!

Giải thích: Nghe nói không ai trong quân đoàn Thập Hoang Giả có thể thật sự điều khiển được nó.

Giải thích: Tiến sĩ Đinh Mẫn nghiên cứu súng bắn tỉa cho các thành viên cấp cao của quân đoàn Thập Hoang Giả, sử dụng phối hợp với đạn thuốc súng được chế tạo đặc biệt, nhằm tăng cường thêm một chút cho lực xuyên giáp của đạn súng ống, nhưng nó sẽ làm giảm một phần độ chính xác. Cái này yêu cầu trên 20 điểm lực lượng mới có thể sử dụng, muốn dùng thì phải tốn thời gian nạp đạn và thời gian ngắm bắn.

Vật phẩm: súng bắn tỉa - Thập Hoang Giả loại VIII (bản định chế của Đinh Mẫn).

Phương Hằng đứng im tại chỗ, tay thì lập tức chuyển sang khẩu súng bắn tỉa.

Xem ra chỉ có tên quái vật kia là thực thể.

Thứ quỷ gì vậy!

Phương Hằng thót tim, sau đó hắn lập tức giơ súng lục lên, nhắm thẳng vào mấy cái ảo ảnh kia mà liên tục bóp cò.

"Đoàng đoàng!"

Đạn trực tiếp bay xuyên qua ảo ảnh.

Không có tác dụng.

Tiếng súng tạm dừng, nhân lúc mọi người đang nạp thêm thêm đạn thì tên quái vật thấp bé lại nhảy ra khỏi phòng nghỉ ngơi.

Thân hình hắn biến thành một bóng đen và lao về phía Phương Hằng với tốc độ cực nhanh.

Vala lớn tiếng cảnh báo: "Phương Hằng! Cẩn thận!"

Phương Hằng nhíu mày, ánh mắt tập trung vào tên quái vật đang lao tới tấn công hắn.

Cái bóng rất mờ nhạt, chỉ khi công kích Chung Lôi thì nó mới để lộ ra một đường viền đại khái, một ảo ảnh to lớn trong số đó đang nhấc Chung Lôi lên giữa không trung.

Phương Hằng nhìn thấy có ba ảo ảnh ở trên không trung.

'Nhắc nhở: Thuộc tính cảm giác và ý chí cử ngươi đều đã trên 15, ngươi phát hiện ra một số chi tiết. '

Phương Hằng nhìn chằm chằm về phía Chung Lôi, hắn không nhịn được mà híp mắt lại để nhìn rõ ràng hơn một chút.

Còn chưa kịp nói gì thì Chung Lôi lại có cảm giác cơ thể của hắn bị thứ gì siết chặt lại, sau đó cả người hắn tự động bị nhấc lên giữa không trung.

Đau đớn đến thấu tim!

Ngắm bắn!

Tập trung tinh thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận