Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 2094: Gợi lên (2)

Hắn cảm thấy có thứ gì đó đang ủ trong bóng tối.

Trong màn sương đen bao phủ bởi khí tức thế giới chết, hai mươi đến ba mươi Ma pháp trận lơ lửng trên mặt đất.

Vút! Vù Vù!

Khí tức của vong linh nhanh chóng phát ra từ Ma pháp trận!

Hài cốt hàn băng dần dần xuất hiện từ trong Ma pháp trận, rồi chạy về phía những người chơi ở bên ngoài khí tức thế giới chết!

"Cẩn thận!"

Bên ngoài màn sương đen, không biết là ai hét lên một tiếng thật lớn.

Lời vừa dứt, một lượng lớn Hài cốt hàn băng từ trong màn sương đen tuôn ra.

"Vút!"

Tim Robbien thắt lại, hắn nhìn chằm chằm vào sinh vật lao ra khỏi bóng tối.

Vậy nên cái người đó ở nhất định ở bên trong!

"Phù!"

"Hắn ở bên trong! Bao vây cho ta! Tuyệt đội không để hắn trốn thoát!"

Hài cốt hàn băng tinh anh khổng lồ!...

Chết tiệt! Nhất định là hắn!

Hóa ra lại là...

Robbien nhận ra Hài cốt hàn băng trước mặt liền lập tức hét lớn lên.

Chính là kẻ đã cướp Viona đi mất!

Robbien đang nhìn chằm chằm vào màn sương đen đề phòng Phương Hằng chạy trốn mất, hắn đột nhiên cảm thấy một mối đe dọa mạnh mẽ đang hướng về phía mình, đồng tử đột nhiên co lại, hắn dùng hết sức lùi lại phía sau!

Đợi sau khi Hài cốt hàn băng xuất hiện từ trong khí tức thế giới chết, Kỷ Hiểu Ba nhanh chóng nhìn thấy một hình bóng nhảy ra từ khí tức màu đen ở phía trước ngay bên phải của hắn, rồi lao thẳng về phía xa.

Tuyệt đối không để hắn trốn thoát một lần nữa!

"Đứng lại! Không được chạy!"

Thần sắc ngạc nhiên hiện ra trong mắt Robbien.

Ở bên kia, Kỷ Hiểu Ba đã chú ý đến khoảnh khắc luồng khí tức thế giới chết màu đen bùng phát, ngay lập tức chạy về phía khu vực tương đối rộng rãi bên phải, đồng thời hét lên để những người khác đi canh giữ ở các hướng khác có luồng khí tản ra.

Nhìn thấy Phương Hằng cõng Thánh Nữ Viona đang hôn mê ở trên lưng, Kỷ Hiểu Ba vui mừng khôn xiết, liền giơ ngón tay cái lên với Phương Hằng.

Lợi dụng lúc hỗn loạn, Kỷ Hiểu Ba giả vờ đuổi theo Phương Hằng, cả hai nhanh chóng rút lui hoàn toàn về một hướng khác của khu rừng.

"Ồ! Không thành vấn đề, ta có thể điều khiển được nàng ta!"

Lúc này, Robbien cũng chú ý tới một bóng người từ trong khí tức thế giới chết nhảy ra, vội vàng trốn thoát, nhưng mà Hài cốt hàn băng khổng lồ ở phía trước lại chém xiên về phía hắn!

Hai người chơi của Liên bang vốn ở trong nông trường canh giữ đã bị Robbien bắt đi, giờ thì đang trống không.

Kỷ Hiểu Ba kích động, giả vờ hét to một tiếng, vội vàng đuổi theo qua đó.

"Phương ca, nhanh lên, mau tới đây."

Vừa bước vào nhà kho của nông trại, Kỷ Hiểu Ba đã đặt chiếc rương phía sau hắn xuống đất.

"Bịch!"

Đành chịu, Robbien chỉ có thể vội vàng chống cự, để kẻ địch chạy thoát.

Kỷ Hiểu Ba lập tức phản ứng lại, sau khi trả lời hắn lại ngơ ngác nhìn xung quanh, rồi nói: "Nhưng mà phải tìm một nơi ít người, không thể bị quấy rầy, còn nữa, gần một chút, thứ đằng sau nặng chết mất."

"Ừm, phía trước! Đi theo ta!"

Phương Hằng cũng sớm chú ý đến chiếc rương lớn mà Kỷ Hiểu Ba luôn cõng sau lưng, hắn gọi một tiếng, nhanh chóng đưa Kỷ Hiểu Ba trở lại nông trường nơi hắn đã trải qua một trận chiến trước đó.

"Phương ca, lợi hại!"

"Mau nghĩ cách đi! Nàng sắp tỉnh rồi."

Khí tức thần thánh trên người Viona ở sau lưng đang dần dần khôi phục, hiển nhiên là nàng sắp tỉnh lại rồi!

Phương Hằng nói thầm trong lòng giờ đã là lúc nào rồi chứ, còn lợi hại! Lợi hại cái cóc khô!

Kỷ Hiểu Ba có chút gấp gáp, sốt sắng gọi Phương Hằng tới, kéo tấm vải trắng che phía trên rương ra, bên dưới lộ ra một cái rương vuông màu đen.

Dày đặc hoa văn của những sinh vật kỳ lạ bao phủ phí trên chiếc rương.

Phương Hằng nhìn lướt qua mấy cái, hắn phát hiện ra rằng những sinh vật này rất giống với những sinh vật được mô tả sống ở tầng dưới cùng của thế giới chết.

Không phải thứ tầm thường.

Kỷ Hiểu Ba cắn rách ngón tay, sau đó vươn tay ấn vào phía trên chiếc rương.

Máu bị chiếc rương hấp thụ.

Một vòng xoáy màu đen xoay chuyển.

"Két két két..."

Kỷ Hiểu Ba không ngừng truyền tinh thần lực vào nó, các đường vân trên rương dần dần nhúc nhích, rồi từ từ mở ra.

"Phù..."

Cưỡng chế kích hoạt Thần khí đối với Kỷ Hiểu Ba thì vẫn còn hơi khó khăn, nghe thấy tiếng cơ quan chạy, cuối cùng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, giơ tay lau mồ hôi trên trán, rồi mở nắp rương ra, hơi tốn sức một chút hắn lấy ra hơn hai mươi cây đinh dài màu đen khoảng 10 cm.

Phương Hằng yên tính đứng một bên nhìn một loạt hành động vừa rồi của Kỷ Hiểu Ba.

"Đây là cái gì?"

"Bảo truyền bảo vật của nhà ta, cũng là Thần khí, ta lén mang ra ngoài đó, không ngờ tới phải không?"

Trong ngữ khí của Kỷ Hiểu Ba có vài phần đắc ý, hắn cọ cọ mũi, sau đó giơ tay ra, triệu hồi Cuốn sách người chết, món đồ cấp Thần khí thuộc về hắn, lật mở một trang trong đó rồi bắt đầu tìm kiếm.

Nếu như lúc này hội trưởng của Hội nghiên cứu vong linh ở đây, hắn chắc chắn sẽ đánh cho Kỷ Hiểu Ba một trận rồi nhốt hắn thêm vài năm nữa.

Kỷ Hiểu Ba vậy mà lại còn dám đánh cắp tài sản thừa kế của gia tộc đem ra ngoài!

Thấy Kỷ Hiểu Ba bắt đầu nghiên cứu Cuốn sách người chết, Phương Hằng không khỏi nghi hoặc liền hỏi: "Đây lại là cái gì?"

"Cuốn sách Trầm Luân, ngươi có thể hiểu nó như là một cuốn sách hướng dẫn sử dụng những chiếc đinh Thần khí này. Đứng thấy chúng chỉ là những chiếc đinh, phạm vi sử dụng của chúng rất rộng đấy, mà học được cách sử dụng cũng rất rắc rối, chúng rất sâu sắc. Ta đã học nhiều năm rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận