Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 305: Phòng an toàn tạm thời

"Sao thế? giám đốc Mạnh, sắc mặt của ngươi không tốt lắm, ngươi bị ốm sao?"

Mạnh Hạo chợt ngẩng đầu lên.

"Không đúng! Nhất định là đã xảy ra vấn đề ở đâu đó!"

Trong căn phòng, mọi người đã bắt đầu thảo luận về việc nên tổ chức ăn mừng ở đâu, nghe hắn nói vậy thì cũng chợt im lặng.

"Giám đốc Mạnh, ngươi đừng kích động, cứ từ từ nói."

"Có một điều trong báo cáo, vào ba giờ trước, một người chơi đến từ nơi ẩn núp ven hồ khu C đã bị tấn công bởi quân nhà tù, tất cả mọi người ở nơi ẩn núp đó đều chọn đầu hàng."

"Điều này có nghĩa là nhà tù vẫn đang tiến hành mở rộng!"

"Theo thiết lập của trò chơi, thông báo sẽ được hiện lên trước trăng máu 30 tiếng, trước 10 tiếng, trước 3 tiếng, trước 1 tiếng và cuối cùng là 10 phút, để nhắc nhở độ khó hiện tại của trăng máu."

"Hửm. ."

Mạnh Hạo lật lại mấy bản báo cáo mà lúc trước hắn đã đọc.

Nhưng bất kể có suy nghĩ thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể nghĩ ra được rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu!

"Đúng vậy, giám đốc Mạnh, trước đây Phương Hằng đều toàn làm một mình, tới giờ hắn vẫn chưa có bất kỳ kinh nghiệm trong việc điều khiển nơi ẩn núp cỡ lớn, có thể là hắn không nhạy bén với cấp bậc cường độ của trăng máu..."

Trong lòng Mạnh Hạo dấy lên một cảm giác bực bội khó tả.

"Nhưng mà bây giờ hắn vẫn đang mở rộng một cách gióng trống khua chiêng, mọi thứ rất không hợp lý!"

"Phía nhà tù không thể không chú ý tới độ khó trăng máu của bọn họ đã tăng lên."

"Không, không đúng, đúng là Phương Hằng tham, nhưng hắn không phải là dạng người ngu xuẩn!"

Hắn biết chắc chắn bản thân đã bỏ sót thứ gì đó.

"Nhưng bọn họ vẫn đang mở rộng! Điều này hoàn toàn không hợp với lẽ thường!"

Một người phụ trách khu ba cất tiếng hỏi: "Có phải ngươi đã căng thẳng quá rồi không, ngươi cũng đã nói, tên Phương Hằng này rất tham, hoặc có thể là hắn rất tin tưởng vào nơi ẩn núp của hắn."

"Chẳng lẽ hắn có cách để đối phó với trăng máu?"

Cái cảm giác này khiến hắn phát điên!

"Không thể nào, đừng đùa, bắt đầu từ trăng máu level 30 sẽ có vua zombie cỡ nhỏ cấp bốn, bọn ta đã xem ghi hình quay lén bên trong nhà tù rất nhiều lần, cái loại phòng ngự kiểu đó chắc chắn không cản được vua zombie cỡ nhỏ."

"Chắc chắn là hắn đã nhận ra số lượng người chơi trong nhà tù đã vượt quá phạm vi tiếp nhận của nơi ẩn núp."

Mọi người ai cũng đều im lặng.

'Nhắc nhở: Còn 3 tiếng nữa là tới trăng máu, ảnh hưởng tổng hợp, cường độ trăng máu ở nơi ẩn núp của ngươi dự đoán là level 37."

Hắn tin chắc rằng Phương Hằng nhất định đã có kế hoạch dự phòng hoặc là mưu đồ nào đó rồi, nhưng hắn lại không biết gì về nó cả!

Đối với nơi ẩn núp của người chơi mà nói, vua zombie cỡ nhỏ đích thực là một ác mộng không thể nào chống lại!

Mọi người xung quanh lại bàn luận sôi nổi.

Nơi ẩn núp của hắn có bốn con Tyrant canh chừng.

"Vậy có khả năng là..."

Trước đống lửa trại, Liêu Bộ Phàm đưa một lon cà phê cho Phương Hằng.

"Ngươi tới đây uống này."

Tyrant đủ dai, nếu bọn chúng cùng xông lên thì vẫn có thể gánh được.

Nghe những suy đoán không đáng tin của mọi người, trong lòng Mạnh Hạo càng lúc càng loạn.

Dưới sự tăng cường của trăng máu, các thuộc tính của vua zombie sẽ được gia tăng rất nhiều, sức tàn phá của nó còn mạnh hơn cả Nemesis.

Cho dù là biệt thự của công ty Meteor thì cũng chỉ có thể đối phó với nó nhờ tháp pháo laser.

Nhưng mà.

Việc không biết thế này chính là điều khiến Mạnh Hạo lo lắng nhất. ...

Bắt đầu từ cấp 30, trăng máu thì sẽ cho ra vua zombie cỡ nhỏ.

Độ khó lại tăng lên 10 cấp.

Tốt!

Phương Hằng uống ừng ực một hơi cạn sạch.

"Két."

Cánh cửa sắt hợp kim bên trái căn phòng bị đẩy ra từ bên ngoài.

Phương Hằng ngẩng đầu lên nhìn.

Davy và Mạc Gia Vỹ đang bước vào trong phòng từ bên ngoài, vừa đi họ vừa cười nói.

"Ồ, Phương Hằng, sao ngươi lại ở đây? Không phải ngươi vẫn còn đang ở Mông Thành sao?"

Thấy Phương Hằng và Liêu Bộ Phàm đang ở trong phòng, Mạc Gia Vỹ có hơi ngạc nhiên.

Phương Hằng đứng dậy khỏi đống lửa, rồi gật đầu nói: "Chỗ này là phòng an toàn tạm thời mà ta đã xây dựng cách đây không lâu."

"Đợi trăng máu tới, những người chơi của nơi ẩn núp sẽ tạm thời ổn định ở đây, đến lúc đó phần công việc này sẽ do Liêu Bộ Phàm phụ trách."

Cửa vừa mới được đẩy ra thì lập tức có một mùi hôi thối khó tả đập vào mặt hắn.

Mạc Gia Vỹ cũng không nghi ngờ hắn, nên hắn đã đi tới trước cửa, tiện tay đẩy cửa sắt ra.

Phương Hằng gọi Mạc Gia Vỹ đi tới cánh cửa bên kia của phòng an toàn.

"Tới đây, chúng ta cùng xem một chút."

"Cánh cửa kia là gì vậy? Là lối thoát hiểm khẩn cấp nhỉ?"

Mạc Gia Vỹ chợt phát hiện bên kia phòng an toàn còn có một cánh cửa sắt.

"Ngươi đã nâng cấp và củng cố vách tường bằng kim loại sắt cấp năm."

"Không phải, chỉ là lớp hợp kim đặc biệt có thể làm tăng năng lực phòng ngự lên một chút thôi."

"Được rồi..."

Mạc Gia Vỹ không nhịn được mà lẩm bẩm trong lòng.

Cái này có cần thiết không?

Nếu bên ngoài nhà tù mà không giữ được, đợi đến khi đám zombie ở bên ngoài đánh vào, cho dù có xây dựng phòng an toàn này tốt hơn nữa thì cũng vô ích.

Cùng lắm là làm trì hoãn đợt tấn công của zombie được một lúc thôi.

Này không phải là đang chờ chết à.

"Ồ."

Hơn nữa cảm giác bốn vách tường xung quanh và trần nhà đều có kết cấu bằng kim loại, trông vô cùng kiên cố.

Nhưng phạm vi của phòng an toàn này cũng khá lớn, đủ để chứa mấy nghìn người.

Hắn thì biết cái gì về phòng an toàn chứ!

Mạc Gia Vỹ lập tức nhìn xung quanh một vòng.

"Hừm..."

"Tới đúng lúc, ngươi đưa ý kiến giúp ta, nhìn xem phòng an toàn thế nào?"

Mạc Gia Vỹ lập tức bịt mũi, rồi vội đóng cửa lại.

Cái mùi hôi này quen quá!

Hắn gần như là nhận ra liền.

"Là cống thoát nước?"

"Ngươi đào thông cống thoát nước?"

Mạc Gia Vỹ quay đầu nhìn đám người Phương Hằng với vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Hắn vô cùng bối rối.

Nghĩ thế nào thì cũng không nghĩ ra được ý nghĩa hành động không thực tế này của Phương Hằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận