Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1308: Lỗ to rồi

Nụ cười trên khuôn mặt Phương Hằng cũng sắp không kìm nổi nữa.

Thứ nguy hiểm như thông đạo thế giới game và thế giới hiện thực, phải nắm chắc trong tay mình mới an toàn!

Chuyển một lượng lớn tinh thể không gian dung hợp và bụi khe hở từ khu một tới lấp đủ ba kho hàng cỡ trung của nhà giam, đủ để bọn họ duy trì đường hầm không gian của game và thế giới hiện thực ít nhất một tuần.

"Khụ khụ, thiếu gia, xin lỗi đã cắt đứt cuộc trò chuyện của các ngươi."

Lúc này tài xế lái xe thương vụ cỡ lớn nói: "Chúng ta đã tới bên ngoài khu vực cấm của Liên Bang, từ giờ trở đi tần số di động sẽ xuất hiện nhiễu nặng, sau khi tiến sâu vào khu vực phong tỏa có lẽ điện thoại không thể sử dụng nữa. Ngoài ra Liên Bang nghiêm khắc hạn chế dân thường tiến vào khu vực phong tỏa, nếu đi vào tiếp thì sẽ gặp phải đội tuần tra của Liên Bang, chúng ta chỉ có thể tới đây thôi."

"Ừm, vất vả rồi, ngươi về trước đi."

Hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ xuống xe.

Liên Bang đã tạo một lưới bảo vệ điểm cách ly để bảo vệ sự an toàn của khí tức quần chúng, cố gắng ngăn cản khí tức thế giới chết lan vào.

Không ngờ, hắn lại thuận lợi liên lạc được với hai người Đàm Sóc và Lý Thiếu Cường trong Hiệp hội nghiên cứu vong linh.

Lý Thiếu Cường nghe thấy giọng nói như sắp khóc đến nơi của Phương Hằng ở trong điện thoại.

Dù sao thì việc Trần Ngự làm đều liên quan với trong game, việc bên ngoài game và phía quân đội hắn đều không nói được gì, thậm chí còn có thể nảy sinh hiệu quả ngược.

Không ngờ lại có thể liên lạc được!

Lúc tới Mạc Gia Vĩ đã gọi điện cho Trần Ngự hỏi qua tình hình.

Lý Thiếu Cường nghe thấy Phương Hằng đã tới gần Hiệp hội nghiên cứu vong linh, thì lập tức ném cho Phương Hằng một điểm tọa độ, bày tỏ rằng sẽ nhanh chóng tới điểm tọa độ này tiếp ứng hắn, đưa hắn vào trong khu vực phong tỏa.

Bên trong lưới bảo vệ thuộc về khu vực phong tỏa của Liên Bang, cấm những người không phận sự đi vào.

Rơi nước mắt vui mừng.

Theo lời Trần Ngự nói, trước mắt nhiệm vụ liên quan của Hiệp hội nghiên cứu vong linh đã bị Liên Bang phía Đông giao cho một sĩ quan cao cấp của quân đội phụ trách toàn quyền quản lý, Trần Ngự sẽ thử giúp bọn họ làm một tờ giấy thông hành đi vào, nhưng hắn không hy vọng gì nhiều.

Cưỡng chế xông vào sẽ bị Liên Bang coi là tội nặng.

Phương Hằng vốn còn tưởng rằng hai bọn họ sẽ được phân công làm việc trong khu vực hội nghiên cứu vong linh, dù sao bên đó cũng là sân nhà của bọn họ, và thông tin của khu vực đó đã bị khí tức thế giới chết che giấu.

Lý Thiếu Cường kích động thò đầu ra từ trong cửa sổ xe, vẫy tay với Phương Hằng từ xa: "Ông chủ Phương!! Đã lâu không gặp! Vẫn khỏe chứ?"

Đành chịu, Phương Hằng chỉ có thể nghĩ cách khác.

"Cũng ổn! Còn ngươi?"

Cuối cùng cũng tìm được chính chủ rồi, báo cáo đầu tư của hắn ở trong hành lang Trầm Luân cuối cùng cũng được giải quyết!

Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ đứng tại chỗ đợi hơn mười phút, rất nhanh, từng chiếc xe quân đội từ xa chạy tới.

"Dù sao bọn ta cũng là thành viên của Liên Bang, hơn nữa cũng coi như là người của Hiệp hội nghiên cứu vong linh, rất quen thuộc với khu vực này, bị bắt tới làm việc cũng rất bình thường."

Lý Thiếu Cường đẩy cửa xe ra, đưa hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ lên xe, rồi quay xe đi về.

Lý Thiếu Cường nói: "Đúng rồi ông chủ Phương, phía trước chúng ta có một nhóm vật tư tiếp tế phải đưa tới Hiệp hội nghiên cứu vong linh, chúng ta tăng tốc độ, tiện đường cùng hộ tống vật liệu vào Hiệp hội nghiên cứu vong linh, không sao chứ?"

"Rất khỏe, lên xe đi!"

Phương Hằng tò mò hỏi: "Cho nên bây giờ các ngươi đang làm việc trong doanh trại tạm thời?"

Lần này lấy được quan tài của Quân vương Huyết tộc và hai di thể của Quân vương Huyết tộc, thu hoạch cũng coi như khả quan.

Nói tới đây, Lý Thiếu Cường còn hơi xấu hổ gãi đầu: "Ông chủ Phương, lần trước may mà có ngươi giúp đỡ, Liên Bang còn tưởng là hai bọn ta phát hiện ra điểm tụ tập của Huyết tộc, lần này thuận lợi phá vỡ cứ điểm của Huyết tộc, còn tóm được một gian tế cấp bậc quan chỉ huy, vô tình lập được công lao hạng nhất."

"Đáng tiếc bọn ta không phải là người của bộ phận tác chiến và Cục kiểm tra, cho dù có thăng chức cũng sẽ không cho bọn ta thực quyền, cho nên chỉ là hai hư danh, vừa hay bọn ta đều là người hiểu Hiệp hội nghiên cứu vong linh, thời kỳ quan trọng làm việc đặc biệt, bên trên sẽ để hai bọn ta tới trợ giúp, chủ yếu là phụ trách một số công việc phối hợp với hội nghiên cứu vong linh, coi như là một việc chạy vặt."

"Cũng coi như là đúng dịp, lúc ngươi liên hệ với bọn ta vừa hay bọn ta đang ở chi nhánh điểm tập kết của Liên Bang, tháp tín hiệu đặc biệt bên trong các điểm tập kết của Liên Bang, thỉnh thoảng mới nhận được tín hiệu ở bên ngoài, ra khỏi khu vực là không được nữa, truyền tin cơ bản là vô dụng."

Xe quân đội dừng ở bên cạnh hai người Phương Hằng.

"Không sao." Phương Hằng hoài nghi nhìn Lý Thiếu Cường: "Nhưng người anh em, không phải là ngươi đã ôm ý định này từ lâu rồi chứ?"

"Ha ha ha, trong khoảng thời gian trước quan tài vốn đã sắp lỗ hết rồi, cái này không phải là vội vàng vãn hồi một chút tổn thất sao..." Bị Phương Hằng nhìn thấu, Lý Thiếu Cường bật cười ha ha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận