Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 2691: Số dư không đủ

"Xin chào, đã giúp ngươi nhận lượng lớn nhiệm vụ, giao nộp 3112 điểm tiền đặt cọc, tích phân của ngươi trước mắt đã không đủ để nhận nhiệm vụ ngoài định mức, đây là thẻ thân phận của ngươi và bảng tuyến đường phòng hoàn thành nhiệm vụ ngươi nhận, xin ngươi kiểm tra và nhận."

"Cảm ơn."

Phương Hằng hài lòng gật đầu, nhận lấy thẻ thân phận và bảng danh sách.

Đi!

Tiếp tục làm việc thôi!...

Suối nước nóng nhân tạo tư nhân.

Sau khi U Ảnh Ma Thử trải qua một phen tàn phá, thoải mái ngâm mình trong suối nước nóng.

Cố Thanh Trúc cũng yên tĩnh hưởng thụ nhàn hạ và thả lỏng sau đại chiến.

Cố Thanh Trúc gật đầu nói: "Muốn hai ly, lại thêm hai phần đồ ngọt."

Cố Thanh Trúc nghe vậy sửng sốt.

U Ảnh Ma Thử nhanh chóng lộn một vòng, từ trên mặt nước ló đầu ra: "Chít chít chít!"

Hả?

Bên cạnh, một người phục vụ máy móc tiến lên: "Xin chào, xin hỏi ngươi cần gì."

"Đúng vậy, ta xác định, ngại quá, Amanda nữ sĩ, số dư tích phân trước mắt của ngươi đã không đủ."

Ngâm suối nước nóng có thể làm dịu mệt mỏi thể xác và tinh thần.

Tích phân không đủ là cái quỷ gì!

"Cho một ly hồng trà hoa nhài." Cố Thanh Trúc nói rồi nhìn về phía U Ảnh Ma Thử đang rẽ nước trong suối nước nóng bên cạnh: "Ngươi muốn không?"

Cố Thanh Trúc giơ tay.

"Xin thứ lỗi, Amanda nữ sĩ, tích phân còn lại của ngươi đã không đủ để tiến hành tiêu phí lần này."

Phương Hằng?

"Ừm ừm."

Đây là hơn ba ngàn tích phân đó!

"Ngươi xác định không tính sai chứ?"

Cố Thanh Trúc há to miệng, nghĩ đến Phương Hằng liên kết thẻ phụ của nàng.

"Chít chít chít??"

Nàng cũng không phải phú bà, tích phân thư viện Vạn Giới cực kỳ khó kiếm, số tiền này đều là nàng bỏ ra thời gian rất dài tích góp từng chút một!

Nhìn từ lúc trước nàng tiếp xúc với Phương Hằng, nàng không cảm thấy Phương Hằng là loại người này.

Đều tiêu đi đâu vậy?

Hả? Còn có lợi tức?

Sao đã hết rồi?

Người hầu máy móc nói, đưa bản liệt kê tích phân sử dụng đã in ra xong qua cho Cố Thanh Trúc: "Đây là danh sách tất cả tiêu phí hôm nay của ngươi, mời ngươi kiểm tra."

Sao còn có lợi tức nữa vậy?

Cố Thanh Trúc nghe xong, lại theo đó kinh ngạc một hồi.

Cố Thanh Trúc chợt có loại ảo giác coi tiền như rác.

Cho nên số tiền đó đã được dùng để làm gì?

Cố Thanh Trúc càng nhiều thêm mấy phần tò mò, nhìn về phía người hầu máy móc, hỏi: "Ta muốn biết hướng đi tài chính, cho ta một bảng danh sách."

"Được, ngại quá, cần cập nhật lại thông tin, chồng ngươi vừa hoàn thành một ủy thác, tài khoản của ngươi nhận được lợi tức 255 tích phân, tiêu phí lần này có thể hoàn thành, ngươi còn cần gì không?"

Cố Thanh Trúc nhìn về phía U Ảnh Ma Thử đang lăn lộn nghịch nước: "Chủ nhân nhà ngươi đúng là không khách sáo, tiêu hết tiền tiết kiệm luôn rồi, chờ lát nữa ngươi đi làm việc rửa chén đĩa trả tiền cho ta."

Ở thư viện Vạn Giới, cho dù là ăn chơi đàng điếm cũng tiêu không bao nhiêu tích phân.

Cố Thanh Trúc cũng không phải thật sự tức giận.

U Ảnh Ma Thử từ trên mặt nước thò đầu ra, vẻ mặt chẳng biết tại sao.

Trong lòng Cố Thanh Trúc nghi hoặc, nhận lấy giấy tờ từ trên tay người hầu máy móc xem xét, không khỏi ngơ ra.

Tiêu phí của Phương Hằng hôm nay rất đơn giản.

Ngoài ăn uống và mượn đọc một quyển sách tiêu hao một phần nhỏ tích phân ra, gần ba ngàn tích phân còn lại đều dùng làm tiền đặt cọc nhiệm vụ.

Nhìn chi chít ước chừng hơn bốn mươi nhiệm vụ ủy thác liên quan trên danh sách, Cố Thanh Trúc không khỏi há to miệng.

Thoáng cái nhận nhiều nhiệm vụ ủy thác như vậy?

Hắn điên rồi à?

"Chít!"

U Ảnh Ma Thử bỗng chốc từ dưới mặt nước chui ra, nhảy đến trên vai Cố Thanh Trúc, nhìn chữ viết trên giấy, ngoẹo đầu, lộ ra biểu cảm dễ thương.

Hoàn toàn xem không hiểu.

Cố Thanh Trúc nhìn lướt thông tin trên danh sách đến mấy hàng cuối cùng.

Mới vừa rồi, một ủy thác Phương Hằng nộp lên đã nhận được xác nhận của chủ thuê.

Rạng sáng làm vội xong báo cáo phân tích hôm nay và kế hoạch thí nghiệm ngày mai, áp lực của Hoa Duy Hưng cực lớn, hắn thở dài thật sâu, xoa huyệt thái dương chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi.

"Nếu vẫn chưa được thì chỉ có thể đi xin thầy, nghĩ cách kéo dài hạng mục đến sang năm, sang năm lại nghĩ cách tiếp tục cố gắng..."

Hoa Duy Hưng đã từng cố gắng, hơn nữa còn dốc hết toàn lực, bất cứ biện pháp nào có thể nghĩ tới, chỉ cần là không phạm pháp hắn đều thử mấy lần.

Trong hạng mục gặp quá nhiều chỗ khó không cách nào giải quyết.

Phương Hằng đây là đang kiếm tiền?

Là đang làm việc nghiêm chỉnh?

Cố Thanh Trúc nghĩ, vò giấy tờ thành cục tiện tay ném đi, gọi U Ảnh Ma Thử tới.

"Đi, chúng ta cũng nên đi làm việc nghiêm chỉnh thôi."...

Hoa Duy Hưng là đạo sư dạy học ở Trường cao đẳng trung ương khu bắc vừa nhận chức năm nay.

Năm nay cũng là năm đầu tiên hắn tham gia đánh giá cấp bậc dạy học.

Đầu năm nay, làm hạng mục nghiên cứu khoa học thật sự cạnh tranh quá khốc liệt.

Nếu cuối năm hạng mục trên tay còn không có thành quả mới, toàn bộ hạng mục đều có thể sẽ bị loại bỏ.

Hắn cũng đành chịu.

Cho nên...

Chủ thuê thậm chí còn cuối cùng cho thêm tích phân khen thưởng ngoài định mức 5 tích phân.

"Giải đáp hoàn mỹ! Không nghĩ tới còn có thể có loại phương án này! Khen ngợi! Chỗ ta còn có mấy hạng mục nghiên cứu liên quan, nếu tiện thì liên hệ ta, chúng ta có thể dùng phương thức khác kết toán thù lao..."

Chủ thuê cho ra tin nhắn khen ngợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận