Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1412: Rương đá

Càng tiến sâu về phía trước, rừng đá phía trước càng dày đặc hơn.

Lại tiếp tục đi lên phía trước khoảng mười phút, thủ lĩnh quái vật dừng lại.

Trung tâm rừng đá phía trước có một trụ đá cao lớn đứng sừng sững.

Phương Hằng nheo mắt lại nhìn kĩ càng, phía đỉnh của trụ đá có vẻ cách mặt đất khoảng mười mét, trên đó có đặt một một chiếc rương được làm bằng đá.

Chiếc rương vô cùng cũ kĩ, nhìn có vẻ đã đặt ở đây rất lâu rồi, bên trên có phủ một lớp bụi dày đặc.

Đám thú cư trú trong hang động trông có vẻ vô cùng kiêng dè đối với chiếc rương bằng đá này, lại bước gần lại mấy bước về phía các người chơi, lại lần nữa giơ cao trường mâu lên chỉ về phía Đường Minh Nguyệt, trong miệng phát ra tiếng lẩm bẩm.

Đám người nhao nhao ném ánh mắt về phía Đường Minh Nguyệt.

"Hử?"

"Hay là qua đó xem xem, có thể sẽ kích hoạt nhiệm vụ gì đó?"

Milhauch nhìn một vòng xung quanh đám người ở hang động, nói: "Nhìn dáng vẻ của bọn họ sẽ không dễ dàng tha cho chúng ta rời đi, hoặc là cứ trực tiếp động thủ, hoặc là..."

Đường Minh Nguyệt liếc nhìn chiếc rương kia từ phía xa đã cảm thấy không đúng lắm, trong lòng ngàn vạn lần không muốn: "Thật là kì lạ, tại sao hắn không tự mình đi mở rương? Tại sao lại chọn ta?"

Đám người bắt đầu thảo luận vài dăm ba câu.

Nàng căn bản nghe không hiểu quái vật đang nói gì, lộ ra một biểu cảm nghi hoặc.

Khoảng cách quá xa, Phương Hằng cũng không thể nào cảm nhận được đồ vật bên trong rương gỗ, nhưng hắn mơ hồ cảm giác thấy chiếc rương dường như có chút nguy hiểm.

Vẻ mặt Đường Minh Nguyệt vô cùng ngỡ ngàng.

Đường Minh Nguyệt nhìn về phía Phương Hằng: "Phương Hằng, ngươi thấy sao?"

Phương Hằng suy nghĩ, gật đầu nói: "Ừm, có lẽ là bên trong chiếc rương có thứ đồ gì đó, hắn muốn để ngươi đi mở rương?"

Có ý gì? Làm sao lại bị điểm danh trúng rồi?

"Không ổn, chiếc rương có thể có vấn đề, độ nguy hiểm rất lớn."

Nét mặt Đường Minh Nguyệt tỏ ra khó coi: "Hả..."

"Có thể ngươi có chỗ nào đó hơn người? Hoặc là ngươi có kĩ năng đặc biệt nào đó?"

"Ừm, vẫn là ta đi đi, lượng máu của ta khá cao, hệ số an toàn cao hơn một chút."

Đám người lại di chuyển ánh mắt về phía Phương Hằng.

"Ta thì lại cảm thấy, chúng ta đến cũng đã đến rồi, hay là thử xem?"

Trong lòng Phương Hằng đã tính toán xong kế hoạch.

Tình huống trước mắt có chút kì lạ, ngộ nhỡ nhiễm phải lời nguyền ác mộng gì đó, đến lúc đó bao nhiêu máu cũng không đủ chết.

"Vút!"

Hắn có hiệu quả của thể bất tử, còn có năng lực dịch chuyển tức thời, năng lực bảo toàn mạng sống xem như là rất mạnh.

Đừng lại gần, lần này chỉ là cảnh cáo.

Phương Hằng gật đầu.

Đám người lần lượt di chuyển ánh mắt về phía Đường Minh Nguyệt.

Phương Hằng và quái vật giằng co một lúc, chỉ có thể lùi về phía sau hai bước.

"Xem ra là không được rồi."

Có điều cũng không thể nói hoàn toàn không có nguy hiểm.

Chiếc mâu bằng xương xoẹt qua không khí.

Trong mắt của thủ lĩnh quái vật lộ ra ánh sáng hung ác, trong miệng lẩm bẩm phát ra tiếng gầm nhẹ.

Ý rất rõ ràng.

Cho nên, vẫn là dùng kỹ năng huyết ảnh tạo một phân thân máu đi lên đó mở rương, đảm bảo an toàn một trăm phần trăm.

Chỉ có điều Phương Hằng không ngờ rằng, hắn vừa mới tiến lên trước một bước, thủ lĩnh quái vật trước mắt bỗng nhiên nâng chiếc mâu bằng xương lên đâm về phía hắn.

Trong trò chơi, nguy hiểm cũng thường ẩn chứa cơ hội.

Ngộ nhỡ bên trong rương có thứ đồ gì hay ho thì sao?

Thủ lĩnh quái vật đã xác định rõ ràng là Đường Minh Nguyệt, ai đến cũng không được.

"Được rồi, tôi đi."

Đường Minh Nguyệt cũng rất bất lực.

Lúc nàng đến đã cảm thấy tần suất thông qua nhiệm vụ thử luyện lần này không cao, miễng cưỡng đến đây chính là bị "thành ý" của Vi Thao làm cho lung lay.

"Nếu như chết rồi phải thêm tiền chứ."

Đường Minh Nguyệt nói rồi đưa mắt ra hiệu với Vi Thao.

"Dĩ nhiên." Vi Thao biết ý của Đường Minh Nguyệt, gật đầu nói: "Cẩn thận một chút, nếu như không chết thù lao càng nhiều."

Ánh mắt của Đường Minh Nguyệt sáng lên, bỗng chợt có thêm vài phần hăng hái.

Đãi ngộ hoàn toàn khác biệt với Phương Hằng, nhìn thấy Đường Minh Nguyệt đi về phía cột đá ở phía trước, thủ lĩnh quái vật không hề ngăn cản gì, ngược lại là nghiêng người nhường đường.

Đường Minh Nguyệt ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh của nham thạch, hít một hơi đạp nhẹ một cái tại chỗ, bay vọt lên trên.

Giữa không trung, thân hình của Đường Minh Nguyệt mạnh mẽ, mũi chân nhẹ nhàng đạp lên thuận theo khe hở lồi ra của trụ đá làm điểm tựa, nhanh chóng leo lên phần đỉnh của trụ đá.

Phần đỉnh của trụ đá có một mặt phẳng bán kính hơn một mét, chiếc rương làm bằng đá ở chính giữa mặt phẳng, xung quanh còn có rải rác không ít khối đá vỡ.

Đường Minh Nguyệt quan sát chiếc rương, trong lòng mơ hồ cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm và cảm giác bất an không nói rõ được.

"Phù."

Đường Minh Nguyệt thổi một hơi về phía chiếc rương, thổi đi tầng bụi dày trên chiếc rương.

Liều thôi!

Trong lòng Đường Minh Nguyệt thầm kêu một tiếng, kích hoạt kỹ năng hóa cứng nâng cao năng lực phòng ngự, chầm chậm đưa tay về phía trước, chạm lên trên chiếc rương bằng đá.

Chạm vào tảng đá cực kì lạnh buốt.

Không hề có chuyện bất ngờ xảy ra.

Lá gan của Đường Minh Nguyệt hơi lớn hơn một chút, thử mở chiếc nắp ra.

Thật nặng!

Thế mà lại không mở ra được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận