Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 2019: Tính toán (2)

Hả? Không tốn tiền?

Có chuyện tốt như vậy sao?

Phương Hằng lộ ra vẻ hứng thú: "Nói cụ thể đi."

"Ừm, chúng ta không cần thuê người bên ngoài, chỉ cần lấy danh nghĩa rèn luyện chiêu mộ học viên bên ngoài, giống như ta, có rất nhiều người tu luyện Vong linh học đều bị nhốt ở nút thắt tu luyện linh hồn lực, nếu như có cơ hội rèn luyện này, ta tin rằng rất nhiều người sẽ nguyện ý thử một chút."

Còn có chiêu này sao?

Phương Hằng suy nghĩ kỹ trong lòng, cảm thấy có vài phần đạo lý.

Không phải Elisa đã bị lừa đến đây như vậy sao?

Dù sao pháp sư vong linh cao cấp cũng có khả năng cầm cự mạnh hơn một chút so với Elisa.

"Phương Hằng, cho ta ba giờ, bây giờ chúng ta lập tức quay về chuẩn bị. Đến bốn giờ chiều ta sẽ dẫn theo nhóm người đầu tiên bắt đầu rèn luyện dã ngoại, chỉ cần chắc chắn sau khi rèn luyện có tác dụng đột phá bình cảnh, sau khi nổi tiếng, nhất định đến lúc đó sẽ có càng nhiều người báo danh với chúng ta."

Họ chẳng những không để hắn tốn tiền thuê người, trái lại còn lấy phí rèn luyện từ các học viên Vong linh học?

"Ừm, chuyện này giao cho ta đi, nếu miễn phí thì có lẽ bọn họ sẽ ngại không muốn tới, chúng ta có thể cân nhắc thu phí, hơn nữa hạn chế số lượng, ừm, ta sẽ đi tìm viện trưởng thương lượng một chút, lợi dụng kênh thông báo trong nhà..."

Quả nhiên những nhân tài từ các gia tộc được đội buôn bồi dưỡng khác hẳn người thường.

Ổn rồi!

Sau khi quyết định phương án hợp tác, mọi người lập tức lên đường.

Mà hắn chỉ cần hiệu suất.

"Được, vậy ta nghe theo lời ngươi nói, tầm ba rưỡi chiều ta sẽ đến đội buôn tìm ngươi."

"Được, nhưng mà bọn họ đồng ý đến sao?"

Chiêu mộ thêm mấy học giả Vong linh trung cấp, hiệu suất tăng lên hoàn toàn tương đương với một học giả Vong linh cao cấp.

Nghe xong, Phương Hằng ngạc nhiên, trong lòng hắn thầm cảm thán.

Còn tận hai tiếng, nên Phương Hằng quyết định đến đài huấn luyện xem thử, sau đó cho thử mấy phân thân zombie vào mấy phòng huấn luyện đó.

Phương Hằng nhìn Elisa đang bẻ ngón tay tính toán ở bên cạnh, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Vì lúc vào thành phố có rất nhiều hạn chế, thế nên mỗi lần Phương Hằng chỉ có thể mang theo một phân thân zombie, sau đó lấy cho nó thân phận 'đồng bạn' để bước vào thành phố.

"Cứ giao cho ta."

Đi được nửa đường, Phương Hằng lại bàn bạc chi tiết với Eleanor mọi lúc lâu, sau đó hai người quay về Catantur rồi tách ra hành động.

Nhìn dáng vẻ vội vàng của hắn, Phương Hằng cười, tiện thể hỏi: "Sao vội thế? Hay lấy được thông tin tinh thạch rực rỡ rồi? Tìm ra cách để lấy được nó?"

Khấu Minh đi về phía Phương Hằng từ đằng xa.

Khấu Minh thở dài, sau đó nói: "Giới chủ Phương Hằng, chúng ta đã sửa sang lại những thông tin hiện có, bây giờ trong tay lãnh chúa thành trì Băng Sương ở khu phía bắc ngục Băng và thành chủ thành phố vong linh đều đang có một viên tinh thất giai."

"Giới chủ Phương Hằng."

Nghe Phương Hằng nói, Khấu Minh bị sặc, hắn che miệng ho liên tục.

Vừa mới đưa mười mấy phân thân zombie vào đài huấn luyện, bỗng Phương Hằng nghe thấy đằng sau có người gọi tên mình.

"Ừ, cũng gần như thế. Nghe nói bên ngoài cực bắc của thành trì Băng Sương có một nói là ngục hàn băng, trong ngục băng có một thể sinh mệnh vua vong linh vô cùng mạnh mẽ. Đó là nơi ngày xưa những học giả vong linh từ rèn luyện sức mạnh linh hồn, sau đó xảy ra vài việc nên khu vực đó bị niêm phong."

"Ồ." Phương Hằng hiểu ra: "Không giết chết, ý ngươi là có nhiệm vụ bên phía thành chủ vong linh hay sao?"

Một lúc lâu sau hắn mới có thể dừng, giải thích: "Không phải, lãnh chúa Phương Hằng, ta không có ý đó. Chúng ta không đi giết thành chủ."

Phương Hằng vừa quay đầu lại đã thấy Khấu Minh, thành viên của tiểu đội Liên Bang.

Chẳng phải biết được rồi đó sao.

Phương Hằng nheo mắt, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hỏi: "Cấp của thành chủ vong linh là bao nhiêu?"

"Khụ khụ... Khụ khụ..."

Hắn đã tìm Phương Hằng rất lâu, ban nãy nghe thấy có người nói nhìn thấy Phương Hằng ở gần sân huấn luyện, vậy nên hắn vội vàng chạy đến.

Tinh thạch rực rỡ là thứ rất hiếm, thế nhưng theo lời Phương Hằng lại dễ như mua cải trắng.

Khấu Minh bước lên, thầm cười khổ, chuyện này nào có dễ như thế.

"Vẫn chưa."

"Mỗi tháng ngục hàn băng đều sẽ mở ra một lần, nếu chúng ta có thể giết chết sinh vật bên trong ngục băng, lại hoặc nghĩ cách hoàn thành ủy thác tìm kiếm bảo vật hàn băng của thành chủ vong linh, sau đó khi tích lũy tích phân cống hiến đến một mốc nhất định, thành chủ vong linh sẽ thưởng cho chúng ta tinh thạch rực rỡ."

Nghe xong, Phương Hằng cũng đã hiểu, hắn lại hỏi: "Trong ngục hàn băng rất khó hay sao?"

"Ừ, trong ngục hàn băng có rất nhiều sinh vật tinh anh ngang ngửa với sinh vật cấp Boss. Những sinh vật này có thuộc tính vong linh và hàn băng, khi tấn công còn có tác dụng tấn công linh hồn, rất khó giải quyết."

"Ngoài ra ngục Băng ở phía Bắc rất lạnh lẽo. Hơn nữa nếu đi từ hành lang dịch chuyển gần nhất cũng chỉ có thể đến bên ngoài ngục băng, nếu muốn đến nơi e rằng đi được nửa đường sẽ gặp phiền phức. Hơn nữa vì thời tiết khắc nghiệt kết hợp với cơn lốc vong linh, nên chúng ta phải chuẩn bị rất nhiều vật tư."

"Tuy nơi đó mỗi tháng sẽ mở một lần, tuy nhiên mấy lần trước chúng ta cũng không kiếm được gì tốt. Đáng tiếc có quá ít nơi sinh ra tinh thạch rực rỡ, nên lần này chúng ta cũng không định bỏ cuộc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận