Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1591: Người một nhà

Huyết châu hệt như những viên đạn, bắn thẳng vào thân thể của phân thân gai đen, tạo ra từng vết lõm rất sâu ngay trên bề mặt tinh hóa!

Ba tên phân thân gai đen ở khoảng cách gần nhất bị huyết châu trực tiếp bắn cho bật ra ngoài, đập mạnh lên vách đá hai bên đường hầm.

Những vết lõm do huyết dịch tạo thành trên cơ thể bọn chúng như thể đang bị ăn mòn, thường có từng làn khói xanh toát ra.

So với thương tổn do gai đen nổ tung gây ra thì vết thương tạo thành từ huyết dịch có vẻ càng khó phục hồi hơn!

Đệch!

Phương Hằng nhìn thấy xong liền nghiến răng.

Ba phân thân gai đen trước mắt đã chắn được tuyệt đại đa số lực sát thương, trong khi đó những tên phân thân gai đen còn lại thừa cơ chạy trốn, nhanh như một cơn gió đã mất hút ở nơi sâu trong đường hầm phía trước.

Hít sâu một hơi, Phương Hằng lần nữa nhấc trường kiếm Chalcedony tím lên.

Phương Hằng nghĩ thầm cũng đành chịu thôi.

Phía sau đường hầm cách đó không xa.

Ba tên phân thân gai đen cũng nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu, lần nữa nghênh chiến với Phương Hằng.

Lo lắng cho sự an toàn của Đường Minh Nguyệt và bảo vật Đế Quốc, Phương Hằng nhận ra mấy lần liều mạng vẫn không thể đánh bại được phân thân gai đen, liền dứt khoát vừa giằng co với phân thân gai đen vừa tranh thủ tiến sâu vào trong đường hầm.

"Lại tới."

Trông thấy Phương Hằng một mình chạy đi tìm Minh Nguyệt Điện Hạ, rồi lại nhìn thấy nhóm phân thân gai đen truy đuổi Phương Hằng, Ed quả quyết bỏ lại nhóm người Đế Quốc, dẫn đoàn đội người chơi cùng nhau tới hỗ trợ.

Trường kiếm cắt qua lòng bàn tay.

Ed dẫn đầu đoàn đội nhóm người chơi vội vã đuổi theo.

Phương Hằng quát nhẹ một tiếng, lại tiếp tục lao tới phía trước.

Giờ đây trường kiếm đã nhuốm máu tươi.

Huyết dịch kết hợp với tử tủy có thể thúc đẩy hiệu quả một cộng một lớn hơn hai, nhưng vẫn như trước không có cách nào giải quyết triệt để đám phân thân gai đen.

Thẳng đến khi nhìn rõ bóng người trước mắt ở trong đường hầm, mọi người không khỏi kéo chậm bước chân.

Một chọi ba, hỗn chiến!

Nhóm người chơi trong đội của Ed hết sức bất ngờ.

Bọn họ đã nhầm lẫn, cho rằng lãnh chúa Vong linh Phương Hằng là một NPC hùng mạnh.

Chạy băng băng dọc theo đường hầm, đoàn người mau chóng nghe thấy những tiếng nổ oành đùng từ đằng trước truyền đến.

"Tiến lên giúp đỡ đi!"

Lại có thể cùng lúc đối phó với ba thể phân thân gai đen mà vẫn không hề yếu thế chút nào!

Hắn đã sớm chú ý tới những tiếng bước chân vội vội vàng vàng truyền đến từ phía sau đường hầm.

Tại sao lại đánh giáp lá cà rồi?

Hết lần này tới lần khác đều là nhóm người này phát động nhiệm vụ.

Pháp sư Vong linh ư?

Ể?

Phương Hằng hạ quyết tâm, đang chuẩn bị trước hết cứ ra tay giải quyết hết đám người chơi này, nhưng còn chưa kịp bắt đầu thì đột nhiên nghe được Ed hô to về phía hắn là 'người một nhà'.

Nghĩ lại thì chuyện đó cũng rất bình thường, đoàn người của Ed khi trước đã nhận lấy một bài học khi hợp tác với Man tộc.

Hơn nữa thực lực đánh cận chiến mạnh đến mức khiến ai nấy đều cảm thấy kinh ngạc.

Thấy đó là đội nhóm người chơi của Ed, Phương Hằng đang cân nhắc đối sách.

Hắn đoán rằng quá nửa là do nhóm người Ed lúc cướp đoạt vật tư của Đế Quốc trước đó đã phát động nhiệm vụ đối địch.

Thật trùng hợp!

Salvin quay đầu hỏi: "Đoàn trưởng, bây giờ chúng ta nên làm thế nào đây?"

Ở gần đó, Phương Hằng đang liều mạng vật lộn với phân thân gai đen.

Nói xong, không đợi Phương Hằng phản ứng, Ed vung tay lên một cái: "Lên! Hỗ trợ nào!"

Ed gật đầu, hướng về phía Phương Hằng hô lớn: "Lãnh chúa Phương Hằng! Là người một nhà! Chúng ta tới đây để hỗ trợ!"

Vụ gì nữa đây?

Ai là người một nhà với hắn chứ?

Muốn giở âm mưu quỷ kế gì à?

Phương Hằng sửng sốt.

Hắn cực kỳ không ngờ tới đám người Ed thế mà không nói hai lời, lập tức bắt đầu thi triển pháp thuật ngay tại chỗ, cùng hắn đối phó phân thân gai đen.

Đám người này làm thật hả?

Trong chốc lát Phương Hằng không biết phải làm sao.

Vậy nên lần này nhóm Ed và các đối tác của hắn thật sự không phải là kẻ địch?

Hầu như tất cả người trong đoàn đội của Ed đều có chức nghiệp là pháp sư, trong một thoáng đủ mọi màu sắc của ma pháp trút xuống thân thể phân thân gai đen.

Đầu óc Phương Hằng nhanh chóng xoay chuyển.

Chỉ cần nghe tới cái tên lố bịch này thôi cũng đủ thấy có vẻ giống với những trò bịp mà Sandy thường làm.

Thật hay giả?

Còn có liên quan đến Liên Bang Trung ương nữa sao?

Dự án Vấn Ca lại là cái thứ quái quỷ gì nữa?

Gì cơ?

Bạn tốt? Cộng sự hợp tác?

Hắn nói tới ai nhỉ?

Mạc Gia Vĩ?

Hay là Khâu Diệu Khang? Sandy?

Phương Hằng nhìn Ed với vẻ mặt không hiểu ra sao, thầm nghĩ liệu có phải tên oan gia này đã nhầm lẫn ở đâu rồi hay không.

Bởi vì còn mang mặt nạ nên Ed không thể trông thấy biểu cảm ngờ vực của Phương Hằng, chỉ nhìn ra được Phương Hằng có một chút chần chừ.

Trong mắt Ed, thái độ do dự này xem ra là hết sức bình thường.

Hắn sợ rằng ở quá gần Phương Hằng sẽ dẫn tới việc Phương Hằng càng nảy sinh thêm nhiều địch ý, thế nên hắn đứng yên tại chỗ duy trì khoảng cách, rồi gật đầu nói tiếp: "Lãnh chúa Phương Hằng, ta biết ngài vẫn còn đề phòng ta, không cần nghi ngờ, nếu ngài vẫn chưa tin lời ta, mời ngài chuyển lời đến vị bạn tốt kia của ngài giúp ta, rằng ta đã biết về dự án 'Vấn Ca' của Liên Bang Trung ương và rất sẵn lòng tham gia hợp tác."

Phương Hằng càng nghe càng cảm thấy khó hiểu.

Hả?

"Lãnh chúa Phương Hằng, ta đã hiểu rõ tất cả mọi việc, những chuyện xảy ra giữa chúng ta trước đây đều chỉ là hiểu lầm mà thôi, trên thực tế chúng ta đã đi chung trên một con đường, có sự kết nối đặc biệt với nhau rồi, bọn ta và vị bạn tốt kia của ngài đã đạt thành thỏa thuận hợp tác, hiện tại chúng ta chính là bạn bè, là cộng sự của nhau."

Khống chế tạm thời làm ba phân thân gai đen bị yếu hẳn đi, Ed nắm bắt cơ hội bước đến chỗ Phương Hằng cách đó khá gần.

Ba pháp sư đồng loạt thi triển pháp thuật bùn lầy, trải lên mặt đất của đường hầm một lớp bùn lầy dày đặc!

"Cạm bẫy bùn lầy!"

Bản thân phân thân gai đen có khả năng chống lại ma pháp rất thấp, sau khi gánh chịu debuff pháp thuật thì tốc độ liền bị chậm lại ngay tức thì.

Trước hết cứ mặc kệ mấy chuyện này đi.

Đã có quá nhiều phiền toái trong tay rồi.

Nhìn dáng vẻ của đối phương có lẽ hơn phân nửa là xem mình như nhân vật của trò chơi rồi đây.

Chẳng cần quan tâm dự án 'Vấn Ca' của hắn là gì.

Lợi dụng bọn họ một chút trước đã!

Thực lực của nhóm người chơi này không tệ, có thể khắc chế ba phân thân gai đen này chỉ trong một thời gian ngắn.

Rất rõ ràng, trước đây lúc ở trong đoàn đội Đế Quốc thì bọn họ chỉ toàn ăn không ngồi rồi.

Phương Hằng nhanh chóng đưa ra suy luận.

"Được thôi, ta sẽ chuyển lời giúp ngươi, ta hi vọng ngươi có thể chứng minh thành ý của mình một chút, hãy tìm cách ngăn cản mấy tên phân thân gai đen này lại giúp ta."

Ed nhận được lời đáp ứng từ Phương Hằng, lòng càng tin chắc thân phận của Phương Hằng là không thể nghi ngờ, lập tức dùng tay ra hiệu tác chiến cho đoàn đội cấp dưới.

"Đương nhiên có thể, mời giao cho ta, bọn ta nhất định dốc hết sức lực, có điều tinh thần lực của bọn ta có hạn, không thể nào đảm bảo có thể khống chế được bọn chúng thời gian quá dài."

"Ừm, cố gắng hết sức tranh thủ thời gian cho ta là được."

Phương Hằng gật đầu với Ed, thấp giọng nói: "Phải cẩn thận."

"Được."

Nhân lúc ba phân thân gai đen bị đoàn đội các pháp sư của Ed tạm thời cuốn lấy, Phương Hằng có thể giải thoát, nhanh chóng băng về phía trước.

Xác nhận trò chơi cũng không đưa ra cảnh báo kiểu như 'Mượn lực lượng của người chơi tiến hành thử luyện', Phương Hằng liền một mạch tăng tốc an tâm chạy trốn.

Một mạch nhanh chóng chạy theo đường hầm mà các phân thân zombie đào ra tiến về phía trước, cho đến khi rời khỏi đường hầm.

Lại chạy về phía trước một lúc, nhìn thấy đoàn đội hộ tống bảo vật của Đế Quốc ở không xa phía trước, trong lòng Phương Hằng thả lỏng.

Tình hình vẫn ổn.

Phía trước, đám người Đường Minh Nguyệt đang giao chiến với phân thân gai đen chạy trốn!

Khác với Phương Hằng, tâm trạng của Đường Minh Nguyệt bây giờ cực kỳ rắc rối, cắn răng nghiến lợi, chỉ huy đám người của đoàn đội giao chiến với một phân thân gai đen.

Trong đoàn đội người chơi đi theo Đường Minh Nguyệt có rất nhiều người nghề nghiệp pháp sư, dựa vào pháp thuật suy yếu, lại cộng thêm người chơi cận chiến cùng với sự hỗ trợ của lượng lớn thú sống nhờ trong hang động, bọn họ đã áp chế mạnh mẽ được phân thân gai đen đuổi đến.

Phương Hằng nhanh chóng nhảy về phía bên phải đoàn đội người chơi của Đường Minh Nguyệt.

"Thế nào? Ngươi vẫn ổn chứ?"

"Phương Hằng, ta khó khăn quá."

Đường Minh Nguyệt nhìn thấy Phương Hằng đến, cảm giác giống như nhìn thấy khổ chủ, khóe mắt đỏ lên, cả một bụng ấm ức cuối cùng cũng có nơi để phát tiết: "Bảo khố Hoàng thất thực sự là lừa người quá đi!"

Phương Hằng nhìn thấy gương mặt của Đường Minh Nguyệt ở khoảng cách gần, trong lòng không khỏi khẽ động.

Kì lạ!

Ánh mắt của nàng có gì đó sai sai!

Tơ máu động đậy trong nhãn cầu ban đầu của Đường Minh Nguyệt đã dần dần hội tụ lại, ở xung quanh đồng tử hình thành một đường viền màu đỏ nhạt.

Lẽ nào là hạt giống quỷ?

Đường Minh Nguyệt không ý thức được hai mắt của mình xuất hiện thay đổi, tiếp tục kể khổ với Phương Hằng: "Lỗ vốn chết mất, bên trong bao nhiêu cái rương đều chứa toàn là sách rác."

Vốn dĩ, Trong bảo khố của Hoàng thất có khoảng hơn một trăm chiếc rương chứa đầy bảo vật, đội bảo vệ không cách nào đem ra được hết, chỉ có thể đem ra được một phần ba, ước chừng ba mươi chiếc rương.

Không ngờ rằng về sau vận khí càng thêm không tốt, Đường Minh Nguyệt lại gặp phải đội trưởng của đội bảo vệ Hoàng thất Đế Quốc Trình Cát Cường gây khó dễ, suốt đường liều mạng, thanh thế điên cuồng của Đế Quốc giảm đi mới nhọc nhằn đưa được bảo vật đến địa điểm mục tiêu.

Cuối cùng chỉ miễn cưỡng cứu vãn được một nửa bảo vật.

Tổng cộng mười ba chiếc rương, hai cái trong đó có chứa lõi ma pháp và khối đá đen bí ẩn mà Phương Hằng cần, hai chiếc rương khác chứa đầy mithril làm mồi nhử ném cho Man tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận