Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 636: Nhiệm vụ tìm kiếm

Mà hắn cũng không có cách nào để dám chắc rằng những vết máu này có phải xuất hiện từ sau nguy cơ bùng nổ zombie không.

Đi theo Viên Bân, mọi người rón rén đi tới cánh cửa sắt ở phía cuối hành lang tầng hầm lầu một.

Viên Bân thử đẩy một cánh cửa phòng, sau đó hắn nhíu mày.

"Sao thế?"

Viên Bân nhỏ giọng đáp: "Kỳ lạ, cửa lại bị khóa, rõ ràng là lần trước ta tới thì cửa không có khóa mà."

Vala quay đầu nhìn về phía Phương Hằng đang đứng bên cạnh: "Chìa khóa mà doanh trại thương nhân đưa cho chúng ta, có thể mở cửa được không?"

"Để ta thử xem."

Phương Hằng lấy từ trong balo ra một chuỗi chìa khóa, so sánh đại khái một chút, rồi lựa ra một cái chìa khóa trong số đó để nhét vào lỗ chìa khóa.

Bên dưới tấm thảm có một cái vòng sắt nằm trên sàn nhà có thể kéo lên.

Xích sắt được kéo lên từ từ.

"Nhất định là đã có người đến đây, lần trước lúc bọn ta đi cũng không kịp đóng lối đi lại."

"Két... Cạch cạch cạch..."

Thoạt nhìn phía sau cánh cửa là một căn phòng chứa đồ.

Izzy bước tới trước đội và nói: "Ta sẽ dẫn đường, mọi người hãy cẩn thận, mục tiêu lần này của chúng ta là tìm kiếm tài liệu, cố gắng tránh những trận đánh không cần thiết, nếu gặp phải nguy hiểm mà ta không thể nào chống lại, thì cứ trực tiếp chạy."

"Cách cách..."

Lúc này ở dưới sàn nhà xuất hiện một lối đi dẫn xuống tầng hầm.

Bên trong căn phòng rất hỗn loạn, mấy cái rương lớn nhỏ bằng gỗ được chất đống một cách tùy tiện ở dưới đất.

Tiếng mở cửa phát ra từ cánh cửa sắt.

Viên Bân đi tới gần vòng sắt kia và dùng sức để kéo dây xích sắt lên.

Phương Hằng quan sát xung quanh dọc theo lối đi.

Viên Bân nói xong thì tiến tới, dời mấy cái rương được chất chồng lên nhau ở dưới đất đi, rồi vén cái thảm ở lên phía dưới lên.

Hắn cảm thấy nhóm Izzy miêu tả tên quái vật không chính xác lắm.

Đám người Viên Bân lấy đèn pin từ trong balo ra.

Mọi người đồng loạt gật đầu.

"Ừ, đi thôi."

Vala đứng ở giữa ngã ba và nhắm mắt lại để cảm nhận một chút.

"Cách..."

Rất có thể là con người.

Kiểu dáng của chìa khóa trên chùm chìa khóa hoàn toàn không giống với cửa sắt.

Đối phương chắc chắn là sinh vật có khả năng suy nghĩ.

Phương Hằng nói xong thì lấy ra từ trong balo một cọng dây kẽm.

"Đừng vội, ta vẫn còn cách."

"Tầng hầm này là phòng nghiên cứu bí mật của công ty Meteor, chìa khóa của ngươi không trông đợi được gì đâu, đừng làm lỡ mất thời gian."

Đi xuống theo cầu thang, đi qua một đoạn đường thì phía trước xuất hiện một ngã ba.

Cửa đã bị khóa.

"Lúc trước bọn ta tới cũng vậy, hầu hết cửa ở đây đều đã bị khóa lại, mọi người đừng cố gắng mở cửa, tiếng động sẽ thu hút tên quái vật tới."

Phương Hằng thử lấy chìa khóa mà thương nhân Tận thế đưa cho hắn để so sánh sơ qua một chút.

"Ta không cảm nhận được có kẻ địch mạnh ở gần đây." Vala nhỏ giọng nói: "Lần trước bọn ta đi con đường kia, đi được nửa đường thì gặp phải nguy hiểm, lần này chúng ta thử đi bên kia xem."

Viên Bân thử đẩy cái cửa ra trước.

Rất nhanh, Phương Hằng đã phát hiện ra một cánh cửa nằm cạnh lối đi.

Mọi người cùng nhau đi sang lối đi bên trái và tiếp tục lần mò về phía trước.

Đám người Izzy khựng lại, bọn họ ai nấy cũng đều tò mò mà nhìn động tác của Phương Hằng.

Phương Hằng quấn dây kẽm thành một cái vòng tròn đặc biệt, rồi đưa dây kẽm đó vào trong lỗ của cánh cửa và hí hoáy mấy cái.

"Cách..."

Đi cùng với tiếng vang nhỏ kia, Phương Hằng nhẹ nhàng vặn tay nắm cửa.

Cánh cửa sắt phát ra tiếng động mở cửa.

'Nhắc nhở: Giải quyết thành công, ngươi đã mở cửa thành công nhờ kỹ năng mở khóa, trị số kinh nghiệm kỹ năng mở khóa của ngươi đã đạt cấp tối đa."

"Tuyệt! Chiêu này lợi hại thật đấy!"

Thấy Phương Hằng mở được cánh cửa một cách dễ dàng,

Viên Bân rất ngạc nhiên và mừng rỡ, hắn vừa hạ giọng khen Phương Hằng một câu, vừa giơ ngón tay cái lên.

3. 8

Nhưng ta vẫn phải viết nhật ký, đúng là phiền thật.

Ba đã quay về rồi, hình như hắn đã bỏ thói hư tật xấu trước đây rồi, không còn la mắng ta nữa.

3. 4

Rất tốt, hắn sẽ không quay về làm phiền ta nữa.

2. 9

"Có phát hiện, các ngươi tới đây xem này."

Vala tìm được một quyển nhật ký ở dưới một chiếc giường cũ nát.

Phương Hằng cũng bước tới đó để kiểm tra thử.

Chữ trong quyển nhật ký xiêu xiêu vẹo vẹo, giống như chữ viết của học sinh tiểu học vậy.

'Nhắc nhở: Ngươi tìm được quyển nhật ký của Frejie (chưa hoàn chỉnh). '

2. 1

Ta không thích viết nhật ký, nhưng mẹ bắt ta phải viết, thật phiền phức.

2. 4

Ta rất ghét hắn, nhưng mẹ luôn ép ta phải gọi hắn là ba.

Mấy người bọn họ theo Phương Hằng lách mình đi vào phía sau cánh cửa, đóng cửa sắt lại, họ bắt đầu chia nhau lục soát bên trong phòng.

Vì ở đây đã lâu lắm rồi không có ai tới, nên bên trong căn phòng tích một lớp bụi rất dày.

Phòng trọ rất lớn, nhìn sơ qua thì thấy có sáu cái giường ngủ và một phòng tắm.

Phía sau cánh cửa sắt là một căn phòng trọ khá lớn.

Phương Hằng nói xong thì thò đầu vào trong phòng để kiểm tra.

"Bình thường bình thường, thao tác cơ bản thôi."

Người chủ đã đưa ta tới đây bảo ta đừng buồn, hắn nói với ta rằng ở đây có rất nhiều người bạn nhỏ giống như ta, ta sẽ mau chóng tìm được bạn mới thôi.

Nhưng ta lại không cảm thấy vui.

Ta ghét cái ánh mắt mà chú nhìn ta.

Mẹ cũng rất ghét hắn.

Ba cũng rất ghét hắn.

Bởi vì hắn mà bọn ta mới phải dọn ra khỏi nhà.

5. 2
Bạn cần đăng nhập để bình luận