Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1315: Gặp mặt

Nhìn kỹ hơn, Phương Hằng phát hiện khu vực xe tải đi qua trước đó, phần lớn các nhiệm vụ liên quan trong đó đều bị công ty Ouro nhận cả, ở trạng thái nhiệm vụ đã bị trao quyền ủy thác.

Xem ra là bị công ty Ouro đặt bao hết.

Cũng nằm trong dự liệu.

Chuyện như vậy trong trò chơi thấy nhưng không thể trách, không nghĩ tới ở bên ngoài trò chơi cũng vậy.

Phương Hằng suy nghĩ một chút, chuẩn bị chọn một nhiệm vụ giảm nồng độ khí tức thế giới chết trong phạm vi khu vực.

Độ khó nhiệm vụ như vậy được Liên Bang xác định là cấp SS cao nhất.

"Xin lỗi, tiên sinh, Liên Bang tạm thời không cung cấp ủy thác cho cá nhân. Để nhận ủy thác cần tất cả công ty có đẳng cấp tin cậy của Liên Bang làm đảm bảo, hoặc là thư mời ủy thác của Liên Bang. Nếu như nhiệm vụ không thể được hoàn thành trong thời hạn thì sẽ bị khấu trừ một phần đẳng cấp tin cậy của công ty. Mời ngài đăng ký công ty."

Cô nhân viên giao dịch nói rồi đưa một bản kê khai qua.

Hai người nộp bản báo cáo, rồi đợi ở tại chỗ một lúc, rất nhanh đã nhìn thấy hai người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc đi tới phía bọn họ từ xa.

Đàm Sóc lại không hé răng nói lời nào.

Thời gian năm tiếng đồng hồ nghiệm chứng là quá lâu rồi đó.

Đi ra từ doanh trại, Lý Thiếu Cường phát tiết sự bất mãn cả dọc đường.

Nhân viên giao dịch giải thích: "Do sự ảnh hưởng của khí tức thế giới chết, việc trao đổi của bọn ta với bên ngoài vô cùng hạn chế. Nếu như là công ty đăng ký lần đầu có thể sẽ phải cần thời gian từ 5 đến 10 tiếng đồng hồ để tiến hành nghiệm chứng, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi."

Nhìn thấy Lý Thiếu Cường hùng hổ đi tới từ xa, Mạc Gia Vĩ bất giác lộ nụ cười trên mặt.

"Để ta điền cho, công ty chúng ta có hợp tác với Liên Bang, độ tin cậy coi như không tệ."

Hắn đã quen biết Lý Thiếu Cường từ lâu, cũng khá hiểu rõ Lý Thiếu Cường.

Phương Hằng cau mày.

Mạc Gia Vĩ nói rồi cầm giấy bút lên, bắt đầu điền vào tờ kê khai.

"Mẹ nó chứ, bầu không khí của Liên Bang đều bị đám chó này phá hoại hết rồi. Tại sao danh vọng của chúng ta trong dân chúng ngày càng thấp vậy chứ, mọi người càng ngày càng bất mãn với chúng ta, chính là bởi vì có những loại người này tồn tại, làm chúng ra..."

"Sao vậy?"

Thôi vậy, cứ nghiệm chứng trước, đợi lát nữa có thể thử thông qua Lý Thiếu Cường đi đường tắt.

Trước đó Lý Thiếu Cường đều nói mấy lời mạnh miệng rồi, bây giờ gặp phải trận đòn hiểm của hiện thực, khó chịu bức bối ở một bên không đáp lời.

Chính là bởi vì quá quan tâm, nên mới cực kỳ tức giận.

Hắn cảm thấy Lý Thiếu Cường khá thú vị, rõ ràng đã là sĩ quan cấp trung của Liên Bang, vậy mà động cái là lại nổi nóng.

Phương Hằng liếc nhìn Lý Thiếu Cường một cái: "Thực ra chẳng cần thu nợ muộn như thế, chỗ ta có một hạng mục hợp tác, ít nhiều có thể phục thù công ty Ouro, ngươi có hứng thú không?"

Đàm Sóc nói rồi bất đắc dĩ lắc đầu: "Nhưng mà chúng ta không có bằng chứng chứng minh chuyện này là do người của công ty game Ouro làm."

Trong hầu hết các trường hợp vẫn là rất ổn.

"Ý của Trần Lâm là giai đoạn hiện nay là thời kỳ đặc biệt, tất cả lấy sự ổn định làm chính. Gần đây hắn cũng nghe nói qua có sự xích mích khiếu nại, tố cáo nhau giữa các công hội công ty. Những chuyện này Liên Bang tạm thời cũng chẳng dư hơi đâu mà quản lý."

"Đương nhiên, có ta ra tay tất cả đều ổn thỏa, nhưng mà vấn đề vẫn nằm ở bên phía Hiệp hội nghiên cứu vong linh. Bây giờ bên đó còn phong tỏa nên cũng chẳng biết tình hình thế nào, đi vào vòng ngoài Hiệp hội nghiên cứu vong linh thì không có vấn đề, nhưng mà bên phía tòa nhà thì bị người của hiệp hội phong tỏa rồi, ngươi chưa chắc đã có thể đi vào."

"Sĩ quân doanh trại Khâu Hải không có ở đây, người gặp chúng ta là phó chỉ huy Trần Lâm, ta cảm thấy hắn và người của công ty Ouro có thể có liên quan đến nhau."

Hiệp hội nghiên cứu vong linh nằm cách khu doanh trại tạm thời do Liên Bang thành lập không xa.

"Đi, đi thử xem, ta muốn gặp thầy Dicky trước đã."...

Lý Thiếu Cường nói rồi giơ ra thẻ thông hành tạm thời vừa mới có được.

"Đương nhiên, nếu như chúng ta có thể cung cấp đủ chứng cứ thiết thực thì hắn sẽ ra tay tiến hành trừng trị nghiêm khắc."

Đương nhiên, ngoại trừ cái lần bị kẹt hoàn toàn trong hành lang Trầm Luân hơn một tháng.

Cái đó thuộc về thảm hỏa thiên tai đột ngột, hạng mục kiếm tiền từ việc mua đi bán lại thể linh hồn của bọn họ hoàn toàn sụp đổ.

"Không vội." Phương Hằng phất phất tay: "Trước đó, đơn xin vào Hội nghiên cứu vong linh của bọn ta đã nhận được phê chuẩn của Liên Bang chưa?"

Lý Thiếu Cường nghiến răng: "Chuyện này còn chưa xong đâu! Chúng ta thu nợ sau! Ta không tin hắn thực sự không để lộ chút sơ hở nào."

Hạng mục hợp tác của Phương Hằng, Lý Thiếu Cường đã từng thấy qua ở trong hành lang Trầm Luân.

"Có chứ! Ông chủ Phương, nhanh lên nào, phục thù ấy mà chỉ xếp thứ yếu thôi, chúng ta đâu phải là người lòng dạ hẹp hòi như vậy, có cơ hội phát tài thì dẫn ta theo với nhá."

Vừa nghe đến hạng mục hợp tác của Phương Hằng, hai mắt Lý Thiếu Cường lập tức sáng lấp lánh, nhất thời lửa giận cũng tan biến đi không ít, cười hì hì đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận