Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1467: Người giáp sắt (2)

Nghìn nghịt gai nhọn bắn tới tấp vào trước binh lính thiết giáp, gai nhọn mảnh khảnh đâm xuống lớp áo giáp.

Zombie nhận lấy chấn động cực mạnh, đến mức kể cả có đang mặc áo giáp cũng bị đánh bật ra sau hơn hai mét, rồi rầm một tiếng nặng nề rơi xuống đất.

Ventarita nhướng mày.

Lớp áo giáp bên ngoài của binh lính so với trong tưởng tượng của hắn càng dày hơn nhiều! Thế mà đến gai đen cũng không phá vỡ được!

Sau khi rơi xuống đất, zombie mặc giáp vùng vẫy trên mặt đất một hồi, sau đó lại chậm rãi đứng lên, nhích gần đến phía Ventarita.

Cái gì?

Ventarita cảm nhận được điều gì đó.

Phạm vi hoạt động của hắn trở nên càng ngày càng nhỏ.

Tiếng động va đập thật lớn!

Ventarita liên tiếp bị đánh lui lại mấy bước, hai người giáp sắt phía trước cũng bị đánh bay ra ngoài hơn một mét, ngã lăn quay trên đất.

Hai tên người giáp sắt đã sớm ngăn chặn bước tiến của Ventarita.

Thân xác đụng phải giáp sắt, phát ra âm thanh ầm vang.

Ventarita gào lớn một tiếng, nghiêng người sang bên phải né tránh.

Mấy chiếc gai nhọn hình thoi bắn ra từ lớp sừng màu đen trên cơ thể, hung hãn đâm thẳng về phía trước!

Hắn sắp bị bao vây bởi bọn người giáp sắt của Đế Quốc này rồi!

Có điều còn chưa đợi Ventarita đứng vững, hai tên người giáp sắt liền trái phải xông tới xen kẽ lẫn nhau, một mực không chừa lại bất cứ khoảng trống nào.

Thế nhưng lúc này trên thân thể bị bao phủ hơn mười tầng pháp thuật debuff, tốc độ cũng xem như nhanh hơn so với người giáp sắt của Đế Quốc một tí mà thôi.

"Cút!!"

Ventarita vốn định dựa vào cơ thể cường tráng của mình đánh bay chiến binh mặc giáp của Đế Quốc, chẳng ngờ rằng lại ăn thiệt đến tối tăm mặt mày!

"Thoắt! Vù vù vù!"

"Thình!!!"

Ngay khi Ventarita vừa tránh khỏi đuổi đánh của zombie bọc thép, Licker phía ngoài cùng lập tức xông lên lần nữa lắp đầy vị trí.

"Vụt vụt vụt!!!"

Hai zombie áo giáp đánh xen kẽ lại lần nữa bị gai nhọn đâm văng xa!

Đám binh lính kia dường như có niềm tin vô cùng kiên cường, hết lần này đến lần khác cứ ngã xuống rồi sẽ lại tuần tự đứng lên, luôn giữ vững bước chân đi tới chỗ hắn!

Cứ thế này mấy bận, Ventarita gần như phát điên luôn rồi.

Ventarita nghiến răng, bỗng chốc lao về hướng của một tên người giáp sắt, giơ tay muốn lật mặt nạ sắt đang đeo trên mặt người giáp sắt ra.

Lặp đi lặp lại, trên áo giáp của chiến binh thiết giáp Đế Quốc đã ghim đầy gai nhọn màu đen.

Cái quỷ gì đây!

Ventarita không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục thoái lui.

"Xùy xùy xùy!!"

Dưới lớp áo giáp, hắn trông thấy một gương mặt nhợt nhạt và thối rữa.

đồng tử Ventarita co rụt lại.

Chiến binh Đế Quốc đáng chết!

Sao? Không lật ra được?!

Ventarita sững sờ, tay phải đột nhiên phát lực, gỡ chiếc mặt nạ ra khỏi mặt binh lính Đế Quốc mặc giáp.

"Soạt!"

Hắn phát hiện bọn binh lính áo giáp Đế Quốc này bất kể có bị đánh bại bao nhiêu lần đều có thể đứng lên trở lại và nhích tới gần hắn, gắt gao vây quanh hắn vào giữa!

Được thôi! Vậy cứ dứt khoát tìm cách triệt để giết chết bọn chúng!

Gánh chịu hậu quả của pháp thuật quấy nhiễu từ nhóm pháp sư ở trên tháp canh nơi phương xa kia, tốc độ di chuyển của hắn bị giảm xuống đáng kể, căn bản là không thể nào thoát khỏi vòng vây của những tên người giáp sắt này được!

Nhưng Ventarita thật sự không còn cách nào khác nữa!

Trong chớp mắt, vô số những dây leo dày đặc mọc ra từ dưới lớp da thối rữa, quấn chặt lấy chiếc mặt nạ sắt.

"Cạch!"

Chiếc mặt nạ bị đám dây leo quấn chặt lại một lần nữa khép lại!

Cái quái gì thế!?

Zombie!?

Nhìn thoáng qua, trong lòng Ventarita kinh ngạc tột đỉnh.

"Thình!!"

Một người sắc lao tới, chủ động tấn công quật ngã Ventarita về phía sau.

Ventarita lùi lại phía sau hai bước, cố gắng đứng vững.

Cũng đối phó với những kẻ Man tộc ở trạng thái cấp hai.

Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, vốn dĩ phân thân zombie còn mang theo cả hiệu quả của một cơ thể bất tử, tốn nhiều hơi sức để mặc áo giáp vào cũng không cần thiết lắm.

Sảng khoái!

Có vẻ có chút thú vị.

Zombie bọc thép?

Đôi mắt của Phương Hằng tập trung vào Ventarita đang vật lộn, bất giác đưa tay lên sờ cằm.

Trước khi những kẻ Man tộc tấn công ngôi làng nhỏ, không ai nghĩ rằng nó sẽ biến thành tình hình như hiện tại.

Như thể họ có thể cảm thông với những gì Ventarita đang phải trải qua lúc này.

Thậm chí là có một chút đồng cảm.

Thỉnh thoảng, có người bí mật quan sát biểu cảm của Phương Hằng và Khâu Diệu Khang.

Vẻ mặt Khâu Diệu Khang nghiêm túc, liên tục ghi chép, có vẻ như đang ghi lại dữ liệu, với dáng vẻ vô cùng tập trung.

Phương Hằng trông có vẻ đang suy tư.

Đây có phải là những gì mà các ngươi gọi là một bài kiểm tra nhỏ?

Thật là không phải người mà!

Áo Thương hít một hơi thật sâu, tự nhắc nhở bản thân một lần nữa rằng những pháp sư vong linh mạnh mẽ này là đồng đội của mình.

Một cảm giác ớn lạnh dâng lên từ tận đáy lòng bao trùm lấy mọi người.

Trên tháp canh, chứng kiến cảnh Ventarita vùng vẫy trong tuyệt vọng giữa đám zombie bọc thép, mọi người không khỏi trầm mặc.

Hắn cảm nhận được một loại sợ hãi.

Gương mặt vừa mới nhìn thấy dưới lớp mặt nạ sắt cứ hiện lên trong tâm trí hắn không thôi.

Nhưng dù có thế nào thì Ventarita cũng cười không nổi.

Người sắt chủ động tấn công bị ném ra ngoài, ngã lăn ra đất, giãy giụa trên mặt đất, động tác trông cực kỳ khôi hài.

Hơn nữa ở giai đoạn này cũng không có cách nào để sản xuất hàng loạt áo giáp sắt dày như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận