Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 415: Tập kết

Không ngờ rằng hắn lại bị một nhóm lính đánh thuê ở chợ đen lừa.

Nhóm lính đánh thuê lừa tiền đặt cọc của hắn.

Bởi vì lúc trăng máu thiếu lực chiến đấu của nhóm lính đánh thuê, khiến cho nơi ẩn núp bị bầy zombie đánh hạ trong lần trăng máu thứ hai, người chơi mất mạng.

Khoản tiền bồi thường khổng lồ khiến cho tiền vốn công ty cạn kiệt trong nháy mắt, công ty phải đối mặt với tình cảnh phá sản.

Lúc cùng đường bí lối, công ty khoa học kỹ thuật Phi Hồng cho hắn một cơ hội.

Công ty khoa học kỹ thuật Phi Hồng hy vọng Tần Minh gia nhập vào sự kiện đặc biệt này và giám sát hành động của Phương Hằng trong toàn bộ quá trình, nghĩ cách thể hiện tài năng.

Chỉ cần có thể thuận lợi giết Phương Hằng trong lần hành động này, hơn nửa nợ nần ở công ty hắn có thể xoá bỏ, khiến công ty tiếp tục duy trì thêm một thời gian.

Tần Minh đã dự đoán sẽ mất đi một cơ hội sống lại.

Cái quái gì vậy? Xe tải?

Các người chơi nhao nhao chuyển ánh mắt đến hướng chiếc xe tải mới xuất hiện đó chỉ chỉ trỏ trỏ.

"Ngươi nhìn xem, xe tải à?"

Rơ moóc phía sau xe tải được che bằng một tấm bạt dày, bên trong có vẻ chứa nhiều đồ đạc.

Lẽ nào kế hoạch của công ty khoa học kỹ thuật Phi Hồng đã bị Phương Hằng nhìn thấu trước rồi?

Lông mày Vu Kiệt nhăn lại, nhìn chằm chằm chiếc xe tải.

Chỉ cần để Phương Hằng chết trong sự kiện đặc biệt lần này!

Đa số người chơi vẫn còn đang đói bụng, sao lại có người chơi lái xe tải?

Khi Tần Minh đang hoài nghi, hắn đột nhiên nghe thấy bên tai lời thì thầm của các người chơi khác.

Nhưng điều Phương Hằng không bao giờ nghĩ đến là Phương Hằng vậy mà lại không xuất hiện?

Tần Minh ngẩng đầu nhìn, phía xa có một chiếc xe tải lớn đang đi về phía quảng trường đông.

'Nhắc nhở: Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn một – tập kết'.

"Của công ty lớn nào thế? Đến xe tải cũng có?"

'Nhắc nhở: Nhiệm vụ giai đoạn hai sẽ gợi ý vào 9 phút sau'.

Khoảng cách giàu nghèo của trò chơi này có hơi lớn quá không!

Xe tải vững vàng đõ trong quảng trường đông.

Trò chơi tiếp diễn đến nay cuối cùng cũng có một tin tốt.

Nhìn thấy Phương Hằng nhảy xuống từ trên xe tải, đôi lông mày nhăn lại của Vu Kiệt cuối cùng cũng dãn ra.

"Không cần khách sáo như vậy, ta từng nghe Trần Ngự nói qua chuyện của ngươi, đều là bạn bè cả, sự kiện lần này nếu đã gặp rồi thì hết sức hợp tác, cùng nhau phát tài."

Kì lạ.

Thật vô lý!

Phương Hằng nhảy xuống từ xe tải, nhìn bốn phía xung quanh.

Bọn họ đều không tham dự sự kiện đặc biệt, tương đương với việc bỏ hết phần thưởng của sự kiện đặc biệt này...

Sẽ không ngu ngốc như vậy chứ?

Sự kiện đặc biệt này được lợi như vậy, vì sao các công hội lớn đều không tham dự?

Số lượng người chơi hình như hơi ít?

Đơn giản hàn huyên đôi câu, Vu Kiệt trầm giọng nói: "Phương Hằng, giống như ngươi thấy, ta đã gặp phiền phức không nhỏ, không biết bởi vì nguyên nhân gì mà rất nhiều công hội lớn ở khu đông đều không tham dự sự kiện đặc biệt lần này, trước mắt thực lực trận doanh của chúng ta tương đối mạnh."

"Ừm."

Phương Hằng cũng phát hiện ra rồi, trừ Liên Bang ra thì độ mạnh của người chơi ở đây đa phần đều không cao, đa số người chơi trên tay cầm cây gỗ hoặc trường thương bằng gỗ làm vũ khí.

Hắn yên tâm hơn rồi.

Vu Kiệt mang tiểu đội của Liên Bang tiến lên chào đón: "Ta cũng là người phụ trách nơi ẩn núp khu vực sa mạc, chuyện lần trước không kịp gặp mặt nói cảm ơn, thay mặt nơi ẩn núp khu vực sa mạc cảm ơn sự giúp đỡ của ngươi."

"Chào Phương Hằng, ta là Vu Kiệt, chỉ huy Liên Bang khu đông phụ trách sự kiện đặc biệt lần này."

Có Phương Hằng ở đây, tỉ lệ thắng trong giai đoạn hai của trò chơi sẽ tăng cao rõ rệt.

Chẳng lẽ là lừa đảo?

Trong nháy mắt Phương Hằng không nghĩ ra nguyên do.

Trong nhóm người, Chu Nghị và Lục Vũ đưa mắt nhìn nhau.

Quả nhiên là đại thần.

Vừa đến đã kết thành đồng minh với Liên Bang!

Còn công ty nhỏ giống như bọn họ, Liên Bang còn chẳng thèm nhìn thẳng.

"Này! Đại thần!"

Chu Nghị và Lục Vũ lập tức chủ động tham gia vào nhóm người nói chuyện: "Còn nhớ bọn ta không?"

"Đương nhiên là nhớ, chúng ta vẫn luôn hợp tác rất vui vẻ."

Phương Hằng có ấn tượng sâu sắc với hai người Chu Nghị và Lục Vũ.

"Vậy quá tốt rồi." Vu Kiệt lại hạ thấp giọng, nhỏ tiếng hỏi: "Phương Hằng, đội zombie của ngươi đâu? Tại sao không nhìn thấy? Ngươi có phải là không thể nào khống chế zombie sinh vật ở sự kiện đặc biệt?"

Phương Hằng cảm thấy sự kiện trò chơi đặc biệt này đơn giản giống như thần giúp!

Mộng tưởng bắt đầu!

Bọn họ càng nghe lời, cũng càng dễ bị làm thoả mãn!

Theo so sánh, người chơi thông thường phần lớn không có dã tâm gì, chỉ sau khi theo đuôi công ty chơi game của công hội lớn mới xin xỏ chút vật tư.

"Đại thần, nhiệm vụ lần này bọn ta đi theo sau ngươi, ngươi nói chỗ nào bọn ta đánh chỗ đó."

"Được, cùng nhau hợp tác."

"Chào các ngươi, ta là Vu Kiệt, người phụ trách chính của Liên Bang lần này."

Vu Kiệt gật đầu với hai người Chu Nghị, tiếp tục nói: "Phương Hằng, vấn đề lớn nhất chúng ta bây giờ gặp phải bây giờ là lương thực và vũ khí, chỗ này đều không đủ để chống đỡ chúng ta vượt qua thi triều giai đoạn hai."

"Vũ khí và lương thực thì ta đã chuẩn bị một ít, có lẽ đủ dùng."

Phương Hằng nói rồi nhìn thoáng qua những người chơi lưa thưa lác đác trên quảng trường phía đông.

Được thôi!

Không có công hội lớn kia tham dự sự kiện đặc biệt lần này trái lại càng tốt!

Người chơi của công hội lớn thực lực tương đối mạnh, nhưng mưu trí cũng nhiều, đều muốn vơ vét lợi ích lớn nhất từ hoạt động, bọn họ thường ở trong đoàn đội đấu đá lẫn nhau, khó mà làm được hợp tác chân thành.

"Vận khí không tệ, dọc đường hoàn thành một nhiệm vụ."

"Đại thần, xe tải kia của ngươi là lấy từ đâu ra đấy? Mạnh quá đi."

Cho nên sau khi nhận được thông tin mà Chu Nghị để lại ở phòng làm việc thì Phương Hằng hoàn toàn đồng ý tổ đội với hắn.

Bản đồ khu vực khai thác lân cận nhà tù mà Chu Nghị để lại đã giúp hắn rất nhiều việc.

Lúc đó hắn mới vào zombie Ngày Tận Thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận