Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1394: Thêm chút đồ

Giữa không trung, Tần Vũ đang quan sát trạng thái của Giản Mục Chi bỗng nhíu chặt mày.

Hắn chú ý đến bên phải lộ ra vài đội hữu lao về phía Giản Mục Chi bị hất bay đi.

Là đội nào?

Muốn cướp công sao?

Trong lòng Tần Vũ không vui.

Quét qua mấy thành viên của nhóm nhỏ đó một lượt, hắn phát hiện nhũng người này rất quen mặt.

Là tổ điều tra của Liên Bang bên ngoài sao?

tổ điều tra của Liên Bang bên ngoài cầm tiền làm việc, cũng khó trách họ không phối hợp chút nào, phần lớn là thấy Giản Mục Chi bị thương, muốn lên cướp công.

Không ổn!!

Hai thành viên trong tổ cách Giản Mục Chi gần nhất nhận thấy tình hình không ổn, lập tức chặn hướng mấy người Phương Hằng.

Vượt ngoài dự liệu của Tần Vũ, Giản Mục Chi vậy mà không có bất kỳ phản kháng nào.

"Ngăn chúng lại! Mấy kẻ này có vấn đề!"

Đương nhiên tiểu đội bốn người này không có ý nghe lời, nhanh chóng tiến đến gần Giản Mục Chi.

Một móng vuốt màu máu đánh về phía Trước.

Nhưng làm gì dễ dàng như vậy?

"Tránh ra!!"

Hử!?

Tần Vũ trầm giọng nói: "Cẩn thận! Phát độc vẫn cần một khoảng thời gian, đừng đến quá gần!"

Trong lòng Tần Vũ hơi động, lập tức phản ứng lại.

Hai thành viên tổ điều tra Liên Bang cảm nhận được uy lực trong móng vuốt màu máu, sắc mặt hơi thay đổi, tránh sang hai bên.

Sau khi tiểu đội bốn người đến gần Giản Mục Chi, vậy mà nhẹ nhàng khống chế được Giản Mục Chi, đem Giản Mục Chi nhanh chóng chạy xa.

"Bùm!"

Jeol quay đầu, hét lớn về sau.

Huyết quang lấp lánh!

Không đợi đám người Liên Bang phản ứng lại, mười mấy quả bom màu máu liên tiếp ném qua.

Có chuyện gì vậy? Thân vương Huyết tộc vẫn luôn đánh chính diện từ lúc nào lại trà trộn vào đoàn đội của họ vậy!?

Tần Vũ gào lớn, lập tức đưa mọi người đuổi về hướng mấy người Phương Hằng.

Vậy mà lại là Thân vương Huyết tộc!

Joel tự nhiên lấy từ túi áo ra một cái huyết tủy cấp cao, đưa cho Giản Mục Chi.

Móng vuốt rơi vào hang đá phía sau, nổ vỡ một hố sâu.

Giản Mục Chi nghe xong đồng tử co lại, lập tức cảnh giác.

Joel sắc mặt âm u, nói tiếp: "Ngươi đã lừa ta rất thảm."

Giản Mục Chi đưa tay nhận lấy huyết tủy, một hơi nuốt xuống.

Quần chúng lộ ra vẻ mặt sửng sốt.

"Ha ha ha ha! Muốn ta chết, các ngươi vẫn kém xa!"

Giản Mục Chi cho rằng sẽ phải chết, thấy hai người cứu hắn vậy mà lại là hai Thân vương Joel và Leob, đột nhiên có một loại vui mừng trước tuyệt vọng.

"Giản tiên sinh."

"Bùm! Bùm bùm!!!"

"Đuổi!! Chúng chưa chạy xa đâu!"

Đợi đến khi đám người Liên Bang phản ứng lại, bốn người Phương Hằng đã đem theo Giản Mục Chi bị thương nặng nhanh chóng trốn khỏi!

Ngay lập tức trở thành cảnh hỗn loạn.

Có ý gì?!

Phút sau, sắc mặt Giản Mục Chi thay đổi.

Hắn phát hiện khí huyết trong cơ thể điên cuồng cuộn trào!

Huyết tủy có vấn đề!

Joel?!

Giản Mục Chi đột nhiên quay đầu nhìn về phía Joel.

Hắn thấy trên mặt Joel thoáng nét âm u.

Không kịp nghĩ tiếp, khí huyết trong cơ thể điên cuồng cuộn trào, Giản Mục Chi không nhịn được phát ra tiếng kêu.

"Kẹt kẹt kẹt kẹt..."

"Hừ! Hời cho ngươi rồi!"

Trước mặt nhiều thanh tra Liên Bang như vậy, thậm chí còn có tiểu tổ điều tra chuẩn cấp S, muốn cưỡng chế đem Giản Mục Chi đi có lẽ không thể làm được.

Hắn cũng muốn tham thêm một chút, chỉ đáng tiếc sự việc xảy ra gấp gáp, trước mắt Chung Hạo Dương chỉ tìm được một lá bùa có thể phong ấn Quân vương Huyết tộc.

Ánh mắt Phương Hằng quét qua mọi người, quả quyết rút lui!

"Đi!"

Xong!

Nửa giây sau, Phương Hằng rút ống lấy mẫu đã đầy ra, nhanh chóng đẩy ra sau.

"Soạt!!!"

Một lưỡi kiếm màu máu lóe qua.

Joel chém một đao về phía trước, một lưỡi kiếm màu máu lóe lên trong không trung.

"Soạt!"

Cả chân phải của Giản Mục Chi bị một đao chém xuống!

"Đùng!!!"

Micah sớm đã chuẩn bị xong hòm gỗ, đem di hài Quân vương Huyết tộc dung hợp với cơ thể Giản Mục Chi bỏ vào hòm gỗ: "Đùng" một tiếng nắp quan tài đóng chặt lại.

Phương Hằng rút ra một lá bùa phong ấn dán vào miệng hòm gỗ.

"Xong!"

Soạt!

Phương Hằng bước lên trước hai bước, trong tay xuất hiện năm ống lấy mẫu màu bạc, cắm mạnh vào cơ thể Giản Mục Chi!

Giản Mục Chi hai tay che lấy mặt, trong miệng kêu lên những tiếng kêu đau khổ.

"A a!!!!"

Một gương mặt đáng sợ xuất hiện trên má trái còn lại của Giản Mục Chi, gương mặt đó dường như muốn chui ra khỏi cơ thể Giản Mục Chi!

Trong mắt Joel lóe lên tia phẫn nộ, một chân đạp Giản Mục Chi bay về phía quân Liên Bang đang đuổi đến, cùng Leob ném bom màu máu về phía sau!

"Bùm bùm bùm!!!"

Phút chốc, số bom dày đặc rơi trên người Giản Mục Chi phát ra tiếng nổ ầm vang.

Chỉ riêng dư âm của vụ nổ thôi cũng khiến cả hang đá rung chuyển dữ dội.

"Tổ trưởng! Phải làm thế nào?"

Trong tiếng nổ, Tần Vũ ngẩng đầu nhìn lên cao.

Xuyên qua khí huyết sau vụ nổ, hắn thấy từng nhất cử nhất động của đám người Phương Hằng.

Trong lòng Tần Vũ vô cùng nghi hoặc.

Đám người đó rốt cuộc là ai?

Nội bộ Huyết tộc xảy ra chuyện gì? Tại sao họ lại chuyển qua động thủ với Giản Mục Chi?

Thấy dáng vẻ của họ, là lấy được một phần di hài Quân vương Huyết tộc từ người Giản Mục Chi?

Đột nhiên, Tần Vũ nhíu chặt mày.

"Soạt! Soạt soat!!"

Giữa không trung, cơ thể vốn bị bom nổ cho thất linh bát lạc của Giản Mục Chi nhanh chóng lành lại.

Khí huyết trong cở thể hắn không những không suy yếu, mà còn mạnh hơn hồi nãy!

Nhìn kĩ Giản Mục Chi, lúc đó hai mắt Giản Mục Chi đã hoàn toàn nhắm lại, đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận