Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1111: Chờ đợi

Triệu Tu có cảm giác như hắn bị một lực lượng lớn đánh vào phía trước cơ thể, mặc dù đã chuẩn bị đối phó xong, nhưng cơ thể hắn vẫn không thể chịu nổi mà loạng choạng ngã ra sau, hắn liên tục bước lùi lại mấy bước rồi mới đứng vững trở lại.

"Ngươi đứng lại cho ta!"

Triệu Tu cảm thấy bị mất mặt, thẹn quá hóa giận, nên hắn đã rút súng lục ra và nhắm thẳng vào lưng của Phương Hằng.

Phương Hằng vẫn không quay đầu lại mà tiếp tục cùng Mạc Gia Vĩ rời khỏi khu giao dịch công cộng của công ty Mãnh Cầm.

"Ha..."

Trước ánh mắt của rất nhiều người chơi, sắc mặt của Triệu Tu thay đổi mấy lần, cuối cùng hắn cười lạnh lùng một tiếng rồi cất súng đi.

Hắn thật sự không dám ra tay ở trong khu vực an toàn.

Việc bị công ty Mãnh Cầm liệt vào danh sách đối tượng không được chào đón không phải là chuyện đùa.

Nhìn đám người nổi giận đùng đùng chạy ra khỏi công ty khoa học kỹ thuật Duy Hưng, những người chơi bên trong đại sảnh lại trở nên ồn ào.

Hai công ty lớn đánh nhau, chuyện này cũng thú vị thật đấy!...

Dù có mạnh hơn nữa thì liệu có thể mạnh hơn vũ khí laser chục năm không.

Cái tên Triệu Tu kia là người hẹp hòi, nên khi bị thua thiệt hắn nhất định sẽ lấy lại thể diện.

Có người chơi sở hữu năng lực thiên phú chiến đấu mạnh mẽ.

Đi thẳng về phía trước, bọn họ tiến vào khu vực rừng rậm.

Sau khi ép cho bản thân tỉnh táo lại, Triệu Tu bĩu môi với những người chơi ở đằng sau lưng.

Tỷ lệ khai thác quặng sắt vào đêm qua quá thấp, nên việc quét độ cống hiến có hơi chậm.

Vậy thì sao chứ?

"Đi theo bọn họ, xem xem làm thế nào mà bọn họ kiếm được nhiều quặng sắt như vậy."

Đây cũng là lần đầu tiên công ty khoa học kỹ thuật Duy Hưng chịu thua.

Mạc Gia Vĩ ho nhẹ một tiếng, hắn dừng bước và nhìn ra sau lưng, hỏi: "Phương Hằng, vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì đây, giữ bọn họ lại sẽ rất phiền phức."

Triệu Tu càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, hắn lại chặn thuộc hạ và nói: "Còn nữa, bảo Tô Bưu đi theo, quan sát tình huống mà ra tay."

"Ừ, ngươi nói không sai, chúng ta phải giải quyết hết bọn họ trước đã."

Sau khi Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ rời đi, họ lập tức đi về khu vực phía bắc, để chuẩn bị đi tìm một khu đào mỏ cấp cao một chút.

"Khụ khụ."

Sau khi thăng lên làm huyết mạch thợ săn quái vật, năng lực nhận biết của Mạc Gia Vĩ cũng tăng lên đáng kể, hắn cũng đã sớm cảm giác được có người chơi đang đi sau lưng họ suốt dọc đường.

Vừa nói dứt lời, Phương Hằng dừng bước.

Hắn bước tới và cẩn thận nhìn Phương Hằng.

Một công ty trò chơi hạng ba thật sự không đáng cho hắn để vào mắt.

Ví dụ như việc đối phó với những cái gai như Phương Hằng.

Phương Hằng vốn muốn kiếm điểm cống hiến rồi rời đi ngay.

Tô Bưu gật đầu một cái: "Xin lỗi người anh em, ta chỉ lấy tiền người, trừ họa thay người, đừng trách ta."

"Ừm."

Phương Hằng vừa nhìn thấy người được cử đến, trên mặt hắn cũng không hề tỏ vẻ hốt hoảng, mà hỏi: "Triệu Tu bảo các ngươi tới?"

Nhưng bây giờ đối phương đã không chịu từ bỏ mà tìm tới cửa, vậy thì không còn cách nào khác.

Tô Bưu vẫn luôn hoạt động ở khu vực này.

Hắn là tên côn đồ được thuê bởi công ty khoa học kỹ thuật Duy Hưng.

Hắn xử lý một số chuyện không thể phô bày ra được.

Cả hai người họ cùng xoay người lại và nhìn ra đằng sau lưng.

Người cầm đầu là một trung niên có thân hình khá to con, trông có vẻ như là một người có luyện võ.

Ở đằng sau lập tức có hơn hai mươi người chơi đồng loạt để lộ thân hình.

"Bọn ta đã phát hiện ra các ngươi rồi, tất cả đi ra đi."

Trong lúc đang nói chuyện, hơn hai mươi người do Tô Bưu dẫn tới đã bao vây đám người của Phương Hằng ở giữa.

"Ừm, ngươi nói đúng, nhưng hành động này của ngươi rất nguy hiểm, không cẩn thận thì rất dễ bị lật xe đấy."

Tô Bưu nhướng mày, hắn cảm thấy Phương Hằng giống như đang kéo dài thời gian, thế nên hắn vung tay ra lệnh: "Ra tay!"

Những người chơi đồng loạt giơ súng shotgun lên và nhắm thẳng vào đám người Phương Hằng.

Phương Hằng vẫn ung dung đưa tay về phía trước.

"Vù..."

Ơ!

Đồng tử của Tô Bưu co lại.

Hắn sửng sốt phát hiện, một kết giới bảo vệ màu máu được mở ra ngay bên cạnh Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ!

"Bộp bộp bộp..."

Tất cả viên đạn bay tới đều lập tức bị đánh bật ra khỏi kết giới bảo vệ!

Đó là cái quỷ gì vậy!

Kỹ năng thiên phú!

"Soạt soạt soạt..."

Không đợi đến lúc Tô Bưu nghĩ ra thì bên tai hắn đã lập tức có tiếng soạt soạt vang lên.

Thể nhiễu sóng!

Hắn nhìn xung quanh thì thấy có những sinh vật bò ra từ trong bụi cây bốn phía, Tô Bưu và đám người chơi vừa thấy chúng đã lập tức tái mặt.

Do tiếp xúc lâu ngày trong môi trường phóng xạ không rõ ở bên ngoài nên làn da của Licker đã trở nên bị thối rữa rất nặng.

Dịch mủ không ngừng chảy ra từ chỗ thối rữa trên cơ thể chúng, còn máu thì gần như là điên cuồng chảy ra mỗi giây.

Nhưng thể bất tử có hiệu quả miễn dịch với những tổn thương đó.

Vì vậy lúc này, ở góc nhìn của các người chơi thì bọn họ chỉ nhìn thấy một sinh vật nhiễu sóng mang hình người đang bò ra, cả người chúng đều là máu mủ, máu chảy khắp cả mặt nên cũng chẳng nhìn thấy rõ mặt chúng, chỉ có thể nhìn thấy đường viền của hộp sọ.

Thú nhiễu sóng dị hóa!

Trong lúc nhất thời, những người chơi đứng sau lưng Tô Bưu không khỏi run người.

Bọn họ chưa từng bị nhiều thú nhiễu sóng dị hóa như vậy bao vây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận