Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1663: Buông lỏng (2)

Wangenit lạnh mặt: "đồ đã chuẩn bị ổn thỏa rồi chứ?"

Chủ quan hội nhà buôn bất lực, ông đã quá quen với thái độ của Wangenit, quay đầu ngoắc tay với thuộc hạ.

Đám nhà buôn tay sai theo đó mà đẩy xe đến, mở những chiếc thùng rỗng trên xe đẩy ra.

"Hội nhà buôn phụ trách cứ cách một thời gian sẽ vận chuyển một ít thực phẩm vào bên trong Hoàng Lăng, ngoài ra còn phụ trách quét dọn sạch sẽ khu vực Hoàng Lăng, chúng ta có thể thừa cơ hội này để trà trộn vào trong."

Wangenit bước một bước về trước, tiến vào một cái thùng rỗng.

"Yên tâm đi, ta đã vào đó được mấy lần, phòng vệ rất lỏng lẻo, họ sẽ không kiểm tra đâu."

"Ừm."

Phương Hằng nghe lời giải thích của Wangenit, gật đầu, lật người vào trong thùng theo mọi người.

Sau khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ, Phương Hằng cảm giác được chiếc thùng được người ta vận chuyển đặt xuống bề mặt đất.

"Chúng ta đến nơi rồi, có thể ra ngoài rồi."

Phương Hằng trốn trong thùng, thả lỏng bản thân cảm giác tình cảnh bên ngoài.

Giọng nói của Wangenit lập tức vọng đến.

Hội nhà buôn Dư Thành là hội nhà buôn dạng trung của Đế Quốc, họ cấu kết với Man tộc, vẫn thường làm ăn bên khu vực giữa loài người và Man tộc.

Chỗ tất cả mọi người đang ở là một gian phòng đá lưu trữ tư liệu tạm thời.

Chủ quản hội nhà buôn thấy tất cả đã trốn vào trong thùng, không kìm được thở dài, biểu thị mọi người ngụy trang tốt tiếp tục tiến về trước.

Phương Hằng vén nắp thùng, bước từ trong ra ngoài, xem xét bốn hướng.

Bất lực là đã bị Wangenit bắt thóp, vẫn luôn chịu phải uy hiếp, chỉ đành theo lệnh mà làm.

Nhân viên đi theo hội nhà buôn lập tức tiếng về trước, lấy một số tạp vật trên thùng, che chắn kín kẽ.

Rất nhanh sau đó, bên ngoài không còn động tĩnh.

Đường Minh Nguyệt và những người khác cũng lần lượt chui ra khỏi thùng, đánh giá xung quanh.

Trên đường lắc lư qua lại, hội nhà buôn vượt qua các điểm kiểm tra trên đường một cách thuận lợi.

"Đi theo tôi."

Bọn họ đã đến được khu vực nội bộ Hoàng Lăng.

Cả Hoàng Lăng là kiểu kiến trúc được xây dựng bằng đá tảng cỡ đại, phong cách cả kiến trúc khá là thô kệch.

Hai bên trái phải của phòng đá đều để tế phẩm, chính giữa có một bức tượng đá cũ.

Có thể nhìn ra, Đế Quốc vô cùng buông lỏng việc phòng thủ cho Hoàng Lăng, Wangenit cũng vô cùng quen thuộc với khu vực này, quen tay quen đường, một đường dẫn theo đám người tránh khỏi đặc vệ dọc đường, rất nhanh đã tiến vào bên trong một căn phòng đá cỡ lớn thoáng đãng khác.

Ể? Cư nhiên lại là cửa bí mật?

"Chúng ta đi theo, đều phải cẩn thận."

Đường hầm rộng khoảng năm mét, thẳng tắp về trước.

Sau khi Wangenit đã xác nhận sự an toàn của mọi người, trực tiếp đứng dậy bước khỏi căn phòng.

"Bình bịch, bình bịch..."

Cả bên trong đường hầm không thấy nửa bóng người, vô cùng yên ắng.

Hạt dạ quang được khảm ở hai bên vách phát ra ánh sáng yếu ớt làm cho mọi người có thể dựa vào đó mà nhìn rõ xung quanh.

Phương Hằng gật đầu với mọi người, căn dặn một câu cẩn thận xong cũng nhanh chóng đi theo.

Phương Hằng trong lòng loạn lên.

Wangenit dẫn trước bước vào cửa bí mật: "Nhanh lên, đi theo, chúng ta đi."

Đi theo cửa bí mật vào trong, phía sau là một đường hầm được đào bởi người.

Xem ra là phòng đá dùng để cúng bái.

Cơ quan khởi động, viên đá trên tường dịch sang phải, để lộ lối vào thông ra phía sau.

"Két!"

Phương Hằng quan sát bố cục bên trong phòng, nhìn thấy Wangenit đi thẳng đến góc trái căn phòng, gõ nhẹ lên một vị trí cố định trên bức tường.

Tiếng vọng của bước chân truyền thẳng vào tai của những người ở đây vô cùng rõ ràng.

Mọi người tiến về trước dưới sự chỉ dẫn của Wangenit, đôi lúc sẽ gặp ngã ba.

"Đường hầm này được tôi vô tình phát hiện."

Wangenit đi trước cùng của hàng ngũ, hắn dẫn đường về trước, phá vỡ sự yên ắng.

"Khu vực chúng ta đang ở đã từng là khu vực bên dưới lăng mộ, phán đoán sơ bộ diện tích ở đây ít nhất gấp mười lần phía bên trên, ngoài ra tôi đã đến đây rất nhiều lần rồi, vẫn chưa từng nhìn thấy khu vực dưới đất có đặc vệ Đế Quốc trông coi."

"Trước kia mỗi lần đến đây tôi đều bị kẹt lại ở phía trước."

Lại một lần nữa đứng trước con đường ngã tư, Wangenit đưa tay chỉ về trước.

Phương Hằng không kìm được híp mắt.

Trong đường hầm phía trước ẩn hiện một lớp sương xám nặng nề.

Sương che khuất mọi tầm nhìn.

Tất cả mọi thứ cứ như là đang ở trong một mảng bóng râm.

Wangenit tiếp tục giải thích: "Đám sương mù này còn tác động đến cảm giác của chúng ta, làm cho chúng ta bất giác lạc lối ở bên trong, mấy lần thám hiểm trước tôi đã quay đi quay lại trong đám sương mù này rất lâu, khó khăn lắm mới tìm được đường đi ra ngoài."

"Tôi vẫn luôn không thể nào tìm được đường vào dưới Hoàng Lăng thật sự, ngược lại thì đã phát hiện ra hai mật đạo thông với tầng dưới."

"Đường hầm chúng ta vừa đến chính là một trong số đó."

Phương Hằng nghe Wangenit nói, bước lên trước một bước, tiến vào sương mù.

Đây không phải là khí tức thế giới chết, mà là sương mù vong linh kỳ lạ bình thường.

Rất lạ.

Sương mù vong linh kỳ lạ là một trong số kỹ năng vong linh học tầm trung.

Là do người ở đây sắp đặt sao?

Giống như lúc này đây, sương mù vong linh kỳ dị giăng kín cả một khu vực rộng lớn, còn phải không ngừng nghỉ trong vòng 24 giờ, đây cần có một lượng lớn học giả vong linh học cùng nhau thi triển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận