Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 298: Như lâm đại địch (2)

Công ty trò chơi AEFC có lòng tin rằng một khi hoàn thành nhiệm vụ này, hơn 50% là bọn họ sẽ nắm khu tám vào trong tay.

Vì nhiệm vụ này mà công ty đã chuẩn bị hơn mười năm!

Cuối cùng một tháng trước, khu tám cũng đã mở.

Công ty trò chơi lập tức tìm được điểm nhiệm vụ - Mông Thành, hơn nữa họ còn lấy Mông Thành là trung tâm cho việc tiến hành xây dựng một loạt nơi ẩn núp.

Kể từ mười năm trước, công ty AEFC đã lập tức sắp đặt.

Tất cả đều đang tiến hành đúng như kế hoạch.

Công ty trò chơi AEFC đã thành lập hai mươi mấy nơi ẩn núp cỡ nhỏ ở xung quanh trung tâm Mông Thành, xem như là "trạm gác'.

Sau đó, bọn họ sẽ tích lũy lực lượng cho đợt trăng máu đầu tiên, sau đó bắt đầu tiến hành mở rộng sớm sau đợt trăng máu thứ ba.

"Còn về Đoàn lính đánh thuê Bụi Gai Đen..."

Về năng lực chiến đấu mà nói, đoàn lính đánh thuê Bụi Gai Đen là đoàn đứng đầu trong trò chơi sơ cấp.

"Thù lao nhiệm vụ mà bọn ta đưa ra cao gấp ba giá trên thị trường."

Mọi người lại rơi vào trong im lặng.

"Đi tìm đoàn lính đánh thuê, rồi bỏ tiền ra thuê đoàn lính đánh thuê và người chơi để tấn công tiểu đội này thì thế nào?"

"Bọn ta đã thực hiện đánh giá chiến đấu và tính toán mô phỏng ít nhất hai mươi lần, một khi bị tiểu đội kia tập kích, kết quả tốt nhất là đối phương bị thương nhẹ, còn nơi ẩn núp của chúng ta thì bị phá hủy hoàn toàn."

Nhưng không ngờ, hiện tại đợt trăng máu đầu tiên còn chưa bắt đầu mà đã suy yếu đến mức bị người khác bành trướng rồi.

Đến bọn họ mà cũng kiêng nể với nhà tù như vậy...

"Bọn ta đã thử liên lạc với mấy đoàn lính đánh thuê và công hội người chơi có tiếng, trong đó còn có cả sự tham gia của Đoàn lính đánh thuê Bụi Gai Đen với thực lực mạnh nhất ở trong trò chơi sơ cấp."

Trong bầu không khí im lặng, có một người trung niên với vẻ mặt hung ác đưa ra đề nghị: "Ngươi có nghĩ tới việc thuê người tới làm loạn bọn họ chưa?"

Mạnh Hạo nhìn người trung niên kia, rồi khựng lại một chút, sau đó hắn tiếp tục nói: "Sau khi bọn họ nghe được nội dung nhiệm vụ thì họ đã bảo là sẽ không nhận bất kỳ nhiệm vụ nào liên quan tới nhà tù, còn khuyên chúng ta tốt nhất là nên cân nhắc phát triển ở một chỗ khác, không nên đi chọc nhà tù kia."

Bầu không khí bên trong căn phòng giống như bị ngưng trệ vậy.

"Cuối cùng chỉ có hai đoàn lính đánh thuê tiếp nhận giá mà chúng ta đưa ra, nhưng sau khi họ tiến hành điều tra hiện trường thì họ đã lập tức hủy bỏ đơn đặt hàng, hơn nữa còn sẵn sàng bồi thường tiền vi phạm hợp đồng."

Không ai ngờ, vừa thức dậy, kế hoạch mà công ty bọn họ đã lập ra suốt mười mấy năm lại rơi vào trong tình cảnh sinh tử.

"Nếu giao tranh trực tiếp thì tỷ lệ chiến thắng gần như bằng 0."

"Đây là một trận nguy hiểm, nếu như không xử lý ổn thỏa, kế hoạch Mông Thành sẽ bị 'quân nhà tù' phá hủy hoàn toàn, nhiệm vụ ẩn mà chúng ta kích hoạt cũng sẽ bị phanh phui."

"Mạnh Hạo, chúng ta mời ngươi gia nhập vào công ty, vậy đương nhiên cũng sẽ tin vào khả năng của ngươi. Ngươi nghĩ sao về chuyện này?"

"Sau việc này, các thế lực lớn đều sẽ chú ý đến chúng ta, vậy nên dinh thự chỉ có thể là con át chủ bài cuối cùng của chúng ta, chưa đến thời khắc cuối cùng thì tuyệt đối không thể để nó bị bại lộ."

"Ta đã điều tra về Phương Hằng, hắn có một nhược điểm lớn nhất."

"Ngươi nói đúng, sức mạnh của dinh thự chắc chắn có thể lớn hơn cả nhà tù."

"Đây là kế hoạch mà ta đã chuẩn bị trước, nhưng muốn khởi động kế hoạch này phải có một nguồn tài chính khổng lồ."

"Công ty Meteor đâu rồi? Đã làm đến vòng thứ ba của nhiệm vụ ẩn rồi, chúng ta giúp Tsugawa Hideharu nhiều như thế, chưa chắc hắn đã khoanh tay đứng nhìn đâu."

Có thể thực hiện!...

Kế hoạch này...

Trần Quân xem nội dung trong powerpoint, rồi suy xét cẩn.

"Nhưng nếu cứ như thế, dinh thự dưới lòng đất của Tsugawa Hideharu sẽ hoàn toàn bại lộ trước mắt tất cả mọi người."

"Hắn rất tham lam."

"Tham là nguồn gốc của tội lỗi."

Khóe miệng Mạnh Hạo nhếch lên đầy tự tin, hắn nhanh chóng mở một tệp powerpoint.

Bầu không khí rơi vào yên lặng, Trần Quân ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Hạo.

"Các thành trì mạnh mẽ thường bị phá tan từ bên trong."

Trong mắt Mạnh Hạo lóe lên một tia sáng.

"Có!"

Sáng sớm, Mạc Gia Vỹ kéo cơ thể mệt mỏi dậy online.

Mệt mỏi quá!

Tối hôm qua hắn ngủ không ngon.

"Trung sĩ Mạc Gia Vỹ, tối hôm qua đoàn đội của chúng ta đã thiêu hủy thành công mười hai nơi ẩn núp."

Lucia vẫn tràn đầy sức sống, nàng khoe khoang chiến tích giống như Mạc Gia Vỹ đã từng làm vào tối hôm qua.

"Nếu như không phải xử lý tù binh, tốc độ của chúng ta sẽ có thể nhanh hơn nữa!"

Sau khi được cải tạo bằng G-virus, mỗi ngày Lucia chỉ cần tốn rất ít thời gian để nghỉ ngơi.

Hai hôm nay, mỗi ngày nàng đều làm việc liên tục cả ngày lẫn đêm suốt 24h không nghỉ.

Ban ngày dẫn Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám hành động, ban đêm thì lại dắt theo bầy zombie cùng tác chiến.

Đâu đâu cũng hỗn loạn.

"Mười hai nơi ẩn núp... Hiệu suất của Lucia lại tăng rồi..."

Trong lòng Mạc Gia Vỹ thầm nói.

Hắn vừa mới rời giường, đầu óc vẫn còn hơi hoa mắt chóng mặt.

Lucia nói tiếp: "Ta đã sắp xếp cho một tiểu đội đưa 'tù binh' về nơi ẩn núp ở nhà tù, tiếp theo chúng ta hãy đi tiếp đến khu vực ở bờ sông phía tây, ở đó có ít nhất bảy nơi ẩn núp."

Từ buổi tối đầu tiên, người chơi trong các nơi ẩn núp đều chống cự rất ngoan cố, thà rằng chết trận cũng không đầu hàng.

Mạc Gia Vỹ nói xong, ngáp một cái, cả đội ngũ từ từ tiến về phía trước.

Mạc Gia Vỹ ăn mấy cái bánh quy, rốt cuộc cảm giác lơ mơ mới giảm bớt một chút.

Sau đó hắn giơ ống nhòm tiến hành điều tra, quan sát từ xa.

Trước đó hắn đã mua tin tức từ chợ đen, gần đây chắc phải có một nơi ẩn núp cỡ nhỏ của người chơi mới đúng chứ.

Quả thật nhìn thấy rồi!

"Ấy? Cái gì kia?"

Từ đằng xa, Mạc Gia Vỹ đã trông thấy mấy cái cờ trắng phấp phới bên ngoài nơi ẩn núp.

"Cái này..."

Mạc Gia Vỹ buông ống nhòm, há hốc miệng.

"Ừ được, cứ làm theo lời ngươi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận