Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 894: Trận chiến mở màn

"Đừng để ý, bậc thầy Bồ Thời là người chơi của trò chơi trung cấp, đây là dáng vẻ bình thường của hắn, đối với ai cũng như nhau, như thể mọi người mắc nợ hắn hàng triệu vậy." Lý Thiếu Cường nhỏ giọng phàn nàn với Phương Hằng: "Hắn có xuất thân lớn, hơn nữa hắn là một trong những đại boss được trung ương Liên Bang phái tới thường trực ở hiệp hội."

Đàm Sóc gật đầu bày tỏ sự tán đồng.

Hắn đẩy chiếc xe đẩy nhỏ đi theo phía sau hai người suốt dọc đường.

Đi qua một đường hầm quanh co khúc khuỷu phía sau, đám người đi đến một căn phòng nhỏ khác ở bên cạnh.

Hai thiị giả vong linh xem xét cẩn thận chứng minh thân phận của ba người Phương Hằng, đưa ba phần nến hồn đang cháy lần lượt về phía ba người.

"Học giả tôn kính, bên trong hành lang Trầm Luân tràn đầy nguy hiểm, mời ba vị trông chừng cẩn thận nến hồn của mình."

"Một khi nến hồn bị tắt bọn ta sẽ có cảm ứng đồng thời sẽ lập tức phái người vào hành lang kiểm tra, cho nên lúc gặp phải nguy hiểm khó có thể chống đỡ, mời ngay lập tức dập tắt nến hồn."

"Nến hồn có thể đốt cháy hai mươi tư giờ, mời thật cẩn thận, nhanh chóng trở về một lối ra bất kì trước khi nến hồn tự động dập tắt."

"Chúng ta đến rồi."

Nhìn thấy cảnh tượng phía sau cửa lớn, Phương Hằng không khỏi nheo mắt lại.

Dưới sự chỉ dẫn của thị giả. ba người lại lần nữa đi vào một cánh cửa nhỏ phía sau căn phòng.

Đây là...

Ba người Phương Hằng gật đầu bày tỏ đã hiểu.

"Đúng vậy, là mê cung thiết kế nhằm vào thể linh hồn, mê cung có thể giam giữ bọn họ, khiến bọn họ lại lần nữa bị hút vào."

"Một khi cảm ứng được nến hồn, cửa lớn của lối ra sẽ tự động mở ra."

Mê cung sao?

"Mời ba vị đi theo ta."

Thị giả dặn dò ba người: "Vẫn mong nhất định cẩn thận, nếu như không may xảy ra chuyện ngoài ý muốn dẫn đến nến hồn bị dập tắt, ta sẽ xem xét tình hình thực tế suy nghĩ xem có nên thu hồi tư cách tiến vào hành lang Trầm Luân của các ngươi hay không."

Cửa lớn phía trước cảm ứng được nến hồn đến gần sẽ tự động mở ra.

"Càng đến gần ngoại vi hành lang Trầm Luân, cường độ của thể linh hồn sẽ càng nhỏ, trái lại càng xâm nhập sâu vào bên trong, cường độ của thể linh hồn sẽ càng cao, ngọn lửa của nến hồn cũng sẽ dần suy yếu."

Thông qua con đường phía sau cửa nhỏ, đi đến tận cùng.

"Nến hồn có thể làm căn cứ phán đoán vị trí phía trước."

Hiện ra trước mắt Phương Hằng là một tòa mê cung cỡ lớn, nhìn qua có thể thấy phía trước xuất hiện vài chỗ ngã rẽ.

Thị giả giải thích, tiếp tục ngẩng đầu nói: "Không cần lo lắng bị lạc đường trong mê cung, nến hồn sẽ chỉ dẫn các ngươi hướng để rời khỏi, nhớ kỹ, mỗi một cây nến hồn nhiều nhất có thể đốt cháy hai mươi tư giờ, mời dự trữ sẵn sàng ít nhất hai tiếng thời gian rời đi."

Trên tường đá bốn xung quanh cách một khoảng sẽ có treo nến hồn.

Phương Hằng gật đầu, hắn không tiến lên phía trước thăm dò ngay lập tức, mà ngẩng đầu nhìn lên phía trên.

Tiếng gõ phát ra nặng nề vô cùng.

"Chúc linh hồn của các ngươi được an yên."

Sau khi xác nhận không có nguy hiểm thì hít sâu một hơi, gật đầu với Đàm Sóc ở phía sau.

"Cuối cùng, xin đừng tiết lộ với bên ngoài bất cứ chi tiết nào các ngươi nhìn thấu và nghe thấy bên trong đại sảnh Trầm Luân, cảm ơn."

Lê Thiếu Cường cẩn thận dặn dò.

"Thời gian duy trì của ma dược khoảng ba tiếng, hiệu quả sẽ dần suy giảm tùy theo sự trôi đi của thời gian, trên lý thuyết sau năm tiếng mới sẽ hoàn toàn mất đi tác dụng, an toàn là thứ nhất, chúng ta đừng tiết kiệm, ba tiếng bôi thuốc một lần để đảm bảo hiệu quả của thuốc."

Hai người lấy tên nỏ ra, cẩn thận tỉ mỉ bôi ma dược lúc trước bỏ số tiền lớn ra để mua lên từng cây cung.

Thị giả nói xong, rời khỏi hành lang Trầm Luân, yên lặng đứng bên ngoài cửa đợi.

Chạm vào vách đá vô cùng nhẵn mịn và lạnh buốt, không giống như khối đá bình thường.

"Phương Hằng, chúng ta có thể bắt đầu bôi thuốc rồi."

Lý Thiếu Cường cũng quan sát một vòng xung quanh.

Cao khoảng năm mét, trần nhà cũng bị tường đá bịt kín lại.

"Tùng tùng tùng..."

Phương Hằng lại thử đi đến bên tường đá, giơ tay gõ nhẹ vào vách tường.

Ánh sáng yếu ớt nến hồn tỏa ra chiếu sáng cả đường hầm mê cung.

Phương Hằng nhìn hai người cẩn thận tỉ mỉ như vậy, cũng nâng cao cảnh giác.

Đáng tiếc.

Đặc hiệu của kỹ năng lưỡi đao máu kèm theo bảo vệ cổ tay của Thánh khí Huyết tộc là duy trì tính cắt đứt chảy máu, cũng là tổn thương thuộc về vật lý, đối phó sinh vật linh hồn cũng không có tác dụng.

Nếu không sử dụng luôn lưỡi đao máu để cắt, cũng sẽ không cần tốn nhiều tiền.

Nghĩ rồi, Phương Hằng lấy đại khảm đao vác ở phía sau ra, bôi đều một lớp thuốc trên đại khảm đao.

"Chúng ta xuất phát thôi."

Nhìn thấy mọi người đã chuẩn bị xong xuôi, Lý Thiếu Cường dẫn đầu tiến về phía trước.

Phương Hằng và Đàm Sóc đi sát phía sau, dọc đường kéo xe đẩy nhỏ.

"Ta trước nay cũng chưa từng đến nơi này, nhưng từng nghe bạn bè lúc chém gió sau khi uống rượu nhắc đến, nói là ở bên ngoài về cơ bản rất hiếm khi tìm thấy thể linh hồn, chúng ta phải đi vào bên trong một chút, càng vào bên trong, số lượng thể linh hồn trôi nổi sẽ càng nhiều."

Lý Thiếu Cường cố gắng hết khả năng nói ra tin tức mà mình biết.

"Ta còn nghe nói nơi này là xây dựng phỏng theo hành lang Trầm Luân thần tích của Tử Giới, làm ra một loại hình thái mê cung, nó sở hữu năng lực có thể giam giữ thể vong hồn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận