Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1605: Sinh trưởng (2)

Thụy Nghê ngẩng đầu, hắn nhìn cây đại thụ sừng sững ở phía xa xa cao chót vót của Vùng đất ôn dịch, đáy lòng dâng lên một sự chấn động khôn xiết.

Làm sao có thể có cây lớn như vậy?

"Cây đó là thần thụ của Vùng đất ôn dịch được thế giới bên ngoài đồn đại."

"Ừm, đúng vậy, thần thụ, ta chưa từng thấy qua cây nào lớn như vậy."

"Nghe nói cây này có linh tính."

"Ta cũng nghe nói qua, hơn nữa nó có thể trợ giúp chúng ta thủ thành..."

Trong đoàn cũng có không ít người vì hiếu kỳ mà đến.

Nghe vậy, tất cả mọi người cũng ngẩng đầu lên, thấp giọng thảo luận.

Họ đều cảm nhận được điều đó.

Pháp thuật vĩnh viễn không hề yếu đi theo thời gian mà ngược lại ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Ánh mắt hai người tình cờ gặp nhau.

Lãnh chúa Phương Hằng, chủ sở hữu của Vùng đất ôn dịch, thực lực thâm sâu khó lường.

Randolph ngẩng đầu nhìn đại thụ ở xa xa, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Sau một khắc, trong mắt Randolph tràn đầy sự kinh ngạc.

Nhìn vào ban ngày, thần thụ ở Vùng đất ôn dịch thậm chí còn ngoạn mục hơn, như thể kết nối trời và đất!

Rốt cuộc hắn đã làm điều đó như thế nào?

Kiếm thánh Đế Quốc Chippo đi cùng Blunt Lord cũng nhướng mày.

Hầu như tất cả mọi người đều có thể cảm thấy một loại rung động.

So với ngày hôm qua khi đến Vùng đất ôn dịch, ngày hôm nay thần thụ đã cao hơn rất nhiều, hơi thở sự sống chứa đựng trong đó cũng mạnh mẽ hơn.

Sự dao động của sức sống mạnh mẽ này...

Randolph khẽ gật đầu với Chippo.

Đợt dao động ma pháp này vậy mà vẫn đang tăng lên một cách điên cuồng!

Đột nhiên, Randolph ý thức được cái gì, nhíu mày, quay người nhìn về hướng của thần thụ.

Chuyện gì đã xảy ra thế?

Cành và lá lại vươn ra!

Mọi người trong đội cũng nhận thấy sự khác thường của thần thụ, tất cả họ đều chỉ vào thần thụ ở xa và hét lên.

Sắc mặt Randolph khẽ biến.

"Nhìn kìa! Nó lớn rồi! Thần thụ đã lớn rồi!"

Mắt thường có thể thấy được, phía trước xa xa có một mảng dây leo xanh tươi, lan tràn về hướng trước mặt mọi người!

Sao lại có thể như vậy?

Cả đội tập hợp lại cùng nhau, bất lực nhìn tất cả mọi thứ ở phía xa đều bị nhấn chìm trong dây leo xanh tươi!

Vô số thân rễ dày đặc và cành dây leo xanh mọc ra từ sâu trong lòng đất, từ sâu trong Vùng đất ôn dịch lan ra thế giới bên ngoài!

Tốc độ quá nhanh!

"Thật! Nó lại lớn lên rồi!"

Kiếm thánh Chippo hét lớn lên: "Đừng đi nữa!

Tất cả dừng lại, xuống ngựa, đứng tại chỗ cảnh giác!"

Toàn bộ khu rừng rậm đang nhanh chóng lan rộng!

Ngẩng đầu nhìn lên, đại thụ cao chọc trời ở Vùng đất ôn dịch lại một lần nữa lớn lên.

Hỏng bét!

Những con ngựa kéo xe vận chuyển hí lên không ngừng.

Tầng trên của thân cây khổng lồ đã chìm trong mây mù nên không thể nhìn thấy toàn cảnh thần thụ.

Họ như con thuyền phẳng lặng giữa đại dương bao la, nhìn thủy triều xanh đang ập đến.

Giống như bị nuốt chửng hoàn toàn!

Một ý nghĩ không thể cưỡng lại nổi lên trong đầu mọi người.

"Xùy xùy xùy..."

Dây leo rậm rạp tràn tới đội ngũ phía trước, nửa giây sau liền dừng lại ở trước mặt mọi người.

Sau đó, dây leo tiếp tục lan ra phía sau xung quanh đám đông.

Nhìn thấy thần thụ ở Vùng đất ôn dịch không tấn công đoàn đội, các đại lãnh chúa đã thở phào nhẹ nhõm.

Thụy Nghê cảm thấy tay mình hơi run.

Bở vì sợ.

Không phải là những kẻ Man tộc đã tấn công thành phố, mà là khu rừng rậm?

Chuyện gì đã xảy ra thế? Khu rừng bạo động là chuyện gì vậy?

Nhìn dây leo từ thế giới bên ngoài lan tràn, trên trán hắn toát ra mồ hôi lạnh.

Klein sau khi kích hoạt báo động ngay lập tức lên tường thành để quan sát tình hình.

Họ nắm chặt vũ khí trong tay, vô cùng lo lắng.

Các binh sĩ giơ vũ khí lên và nhắm vào rừng dây leo xong mạnh mẽ lan rộng về phía thành phố ở phía xa.

Dù khủng hoảng đã qua nhưng diện tích rừng vẫn lan rộng ra bên ngoài!

Thần thụ không hề có ý định dừng lại, tiếp tục lan rộng về phía sau của đội.

Và phía sau là thành Haney!

Những người chơi trong đội của Ed dẫn đầu nhìn nhau, đều nhìn ra trên mặt đối phương đều lộ vẻ kinh ngạc.

Chẳng trách ở ngoài trò chơi thái độ của Liên Bang trung ương đối xử lạnh nhạt với bọn họ như vậy.

Thực lực của Liên Bang trung ương vậy mà lại mạnh như vậy?

Tường thành thành Haney.

Các binh sĩ Đế Quốc cũng phát hoảng khi nhìn thấy rừng rậm dây leo đang lan rộng ở phía xa.

Bọn họ hoàn toàn không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, đám dây leo cuồn cuộn mãnh liệt lan tới thoạt nhìn cũng không phải người lương thiện gì, hộ vệ canh giữ tường thành lập tức lên tiếng báo động.

Mọi người quay đầu lại nhìn về phía lãnh chúa chỉ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Một vị lãnh chúa phát hiện ra cái gì đó, hắn chỉ đội ngũ phía sau: "Các ngươi nhìn kìa, bên kia!"

Trong lòng nàng càng lúc càng bất an.

Sắc mặt Mã Hiểu Uyển cũng có chút trắng bệch, dùng thanh âm chỉ mình nàng có thể nghe được lẩm bẩm nói: "Thảm họa, lan tràn..."

Xung quanh im lặng, chỉ có tiếng ma sát của dây leo lan rộng và hơi thở nặng nề của mọi người.

Hắn vô cùng kinh ngạc, chuyện phát sinh trước mắt làm cho hắn thậm chí có chút sợ hãi không dám tin vào mắt mình.

Là Man tộc ở đằng sau khống chế sao?

Klein từ khi sinh ra cho đến nay chưa từng nghe nói qua loại chuyện kỳ quái như vậy!

Nên làm gì đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận