Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1449: Nghĩ cách cứu viện

Giai đoạn trước mắt mục tiêu của Man thú là tiến công thôn xóm, vậy cứ xây dựng trong thôn một đàn tế máu.

Dùng thôn xóm xây dựng cứ điểm phòng ngự, đến lúc đó cũng không cần đi tới đi lui vận chuyển huyết dịch, có thể tránh được không ít phiền phức.

Ừm, điều kiện trước hết là đánh thắng được.

Đang nghĩ, hai con ngựa chiến từ bên phải của thôn lao nhanh đến.

Trên tháp canh, một tên thủ vệ nhận ra một người trong đó trên ngựa chiến, lập tức bẩm báo: "Đoàn trưởng, người kia là Shrek, ta nhận ra, ta và hắn lúc trước từng kết bạn! Hắn vốn là thủ vệ phụ trách trạm tiền tiêu ở lâm khu."

Shrek cưỡi trên chiến mã đuổi về phía thôn xóm cũng chú ý đến bóng người trên tháp canh, vẫy tay về phía tháp canh hét lớn.

"Báo cáo! Ta là binh lính hạng ba Shrek! Trạm gác lâm khu tiền tuyến chịu sự uy hiếp của Man tộc, trạm gác đã rơi vào tay giặc, đoàn trưởng Đinh Vũ đang thống lĩnh đội ngũ còn lại chống cự với Man tộc, bọn ta nhận được mệnh lệnh của đoàn trưởng Đinh Vũ đến thông báo trước, Man tộc chẳng mấy chốc sẽ đến đây, mong lập tức chuẩn bị tác chiến!"

Đám người nghe vậy trong lòng lại thấy nặng nề.

Vừa rồi mới không đến hai phút nhỉ? Kẻ địch cứ thế mà đến cửa rồi!

'Nhắc nhở: Bộ phận kiến trúc thuộc bên ngoài thành Haney (bao gồm thôn xóm, tháp canh, mỏ quặng, ... ) đã rơi vào tay địch, mong người chơi cẩn thận (Trước mắt Man tộc đã khống chế/phá hủy 28% khu vực kiến trúc thuộc bên ngoài thành Haney'.

Mã Hiểu Uyên không khỏi nhìn về phía Phương Hằng/

Mọi người đồng loạt lớn tiếng hô: "Chiến đấu vì Đế Quốc!"

Đã bị diệt rồi?

Phương Hằng nói: "Đến cũng thật trùng hợp, chi bằng chúng ta chủ động xuất kích, nhân cơ hội này đi thử xem thực lực của Man tộc."

Khắp cả thông xóm đều bao trùm một bầu không khí căng thẳng đến cực độ.

'Nhắc nhở: Đội ngũ Man tộc đang truy kích đội ngũ trạm gác còn sót lại, dự tính trong vòng 45 phút nữa đội ngũ Man tộc đến trước thôn xóm của người chơi, mong người chơi chuẩn bị sẵn sàng'.

Thực sự là nhanh quá đi mất!

Biện pháp và binh lực bảo vệ phòng ngự của tháp canh mạnh hơn thôn xóm của bọn họ rất nhiều.

"Đừng sợ!" Áo Thương miễn cưỡng trấn tĩnh: "Mọi người nghe lệnh, chuẩn bị phòng ngự sẵn sàng! Nhấy định phải ngăn cản người Man thú ở bên ngoài thôn! Chiến đấu vì Đế Quốc!"

Lại chủ động xuất kích?

Thảm họa mà!

Điên rồi sao?

Hai dòng nhắc nhở của trò chơi làm mới, hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ nhìn nhau.

Mạc Gia Vĩ vẫn chưa đáp lại, Áo Thương trước tiên là ngây người: "Bây giờ?"

Phòng ngự của thôn xóm nói là bình thường vẫn thực sự là giữ thể diện cho bọn họ.

Phương Hằng gật đầu, quét mắt qua một vòng cơ sở hạ tầng phòng ngự bằng gỗ bên ngoài thôn xóm.

Cũng không đợi Áo Thương đáp lại, Phương Hằng vỗ vai Mạc Gia Vĩ: "Chúng ra đi!"

Mạc Gia Vĩ gật đầu nói: "Không thành vấn đề."

"Ừm, có thể..."

Hắn còn nghi ngờ chính mình có phải là nghe nhầm rồi không.

Dù sao tối qua nàng và cả đoàn đội lính đánh thuê đều đã tận mắt nhìn thấy sự cường đại của Vong Linh.

Nàng cũng có hơi không chắc chắn.

Mã Hiểu Uyên tỏ ra khổ sở.

Áo Thương phát hiện Phương Hằng hình như là người chủ sự, quay đầu nhìn về phía Phương Hằng, lại một lần nữa xác nhận lại với hắn: "Các ngươi chuẩn bị chủ động xuất kích?"

"Không phải, đợi đã, các ngươi..."

Áo Thương muốn ngăn cản, nhưng không cản được.

Nhìn hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ từ trên cao nhảy xuống, hướng thẳng về phía tây của thôn, Áo Thương không khỏi quay đầu nhìn về phía Mã Hiểu Uyên: "Chủ động xuất kích? Bọn họ rốt cuộc là ai? Thực sự đáng tin sao?"

"Cơ sở hạ tầng phòng ngự bên ngoài thôn xóm khá là bình thường, năng lực phòng ngự vô cùng có hạn, thay vì ở đây lãng phí thời gian, chi bằng trực tiếp chính diện nghênh chiến phần thắng lớn hơn một chút."

"Đúng rồi, binh sĩ kia ra cũng đem theo cùng luôn."

Còn không đáng tin bằng công sự phòng ngự bằng gỗ mà các zombie bố trí tạm thời.

Quả thực chính là rách nát tả tơi!

Nhưng kiểu "cường đại" này chỉ là nhắm vào loại thể sinh mạng trí tuệ cấp thấp như ruồi muỗi này.

Đối với quân đoàn Man tộc mà nói...

Thực sự đáng tin không?

Man tộc, đó là một thứ vô cùng đáng sợ!

Chỉ là nghĩ thôi cũng khiến người ta cảm thấy lạnh trong lòng.

Hai người Phương Hằng đuổi về phía binh sĩ bên ngoài thôn, đám zombie bên ngoài thôn hừng hực khí thế cũng theo Phương Hằng cùng thay đổi phương hướng.

Hai binh sĩ trên chiến mã còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Bọn họ nhìn thấy hai người Phương Hằng từ trước mặt chạy về phía bọn họ, sốt ruột nói: "Hai vị, tình hình quân sự khẩn cấp, trạm gác lâm khu phía trước đã rơi vào tay địch, phó trưởng đoàn Đinh Vũ đang cố gắng hết sức kéo dài tốc độ tiến lên của Man tộc, ta cần lập tức cầu kiến đoàn trưởng Áo Thương..."

"Ta biết rồi." Phương Hằng ngắt lời: "Đưa ta qua đó."

Shrek ngây người: "Hả? Cái gì?"

"Quay đầu, dẫn đường, ta và Áo Thương đã bàn bạc rồi, đi cứu đoàn trưởng nhà các ngươi."

Nghĩ cách cứu viện?

Shrek ngây người, trong lòng nói chỉ bốn người chúng ta?

Lời còn chưa nói ra, Shrek đã cảm giác được dưới chân truyền đến cảm giác chấn động.

Nhìn về phía sau người Phương Hằng, hắn thấy hơn mười quái vật máu thịt to lớn phía sau.

Đó là cái gì?

Ngoại trừ quái vật máu thịt, phía sau bọn chúng còn có từng đám từng đám quỷ ăn xác đi theo.

"Đây..."

Hai người Shrek bỗng chốc mắt trừng lên to như chuông đồng.

Đó đều là những quái vật gì!?

Vong linh!?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận