Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1937: Cực hạn (2)

Khuôn mặt của Kỷ Hiểu Ba lộ ra vẻ nghiêm trọng, hắn nhìn chăm chú vào vài con oán linh lao tới từ phía trước, trong tay nắm chặt một người bù nhìn màu đen,"Phương ca, chỉ có hai người chúng ta có phải hơi..."

Vù...

Phía sau hiện lên một tia thánh quang màu vàng kim.

Gì!?

Dao động hơi thở thánh quang?

Kỷ Hiểu Ba lập tức cảm thấy khiếp sợ.

Hắn quay đầu lại, nhìn thấy trong tay Phương Hằng tế ra Cuốn sách lời thề màu ám kim, vẻ mặt của Kỷ Hiểu Ba lập tức trở nên vô cùng kỳ quái.

Đó là gì? Cuốn sách sơ khai à?

"Rầm! Bùm bùm!"

Phương Hằng lợi dụng kỹ năng ghi chép trong Cuốn sách lời thề mở ra một lá chắn thánh quang, lại duỗi tay nhấc phiến đá luyện kim lên hấp thu khí tức thế giới chết.

Bùm!

"Vù... !"

"Thúc! Thúc thúc thúc!!"

Chẳng lẽ Phương Hằng là gian tế Thánh đình phái tới?

Đồ chơi của Thánh đình à?

Kỷ Hiểu Ba há miệng thở dốc, hắn dùng một loại ánh mắt nhìn kỹ đánh giá Phương Hằng từ trên xuống dưới một lần nữa.

Mười bảy tàn chương liên tục bay ra từ trong Cuốn sách sơ khai, sinh vật oán linh lao tới đầu tiên lập tức bị tàn chương xỏ xuyên qua!

Hơn nữa, nhìn hoa văn bên trên và dao động lực lượng là biết tuyệt đối không phải Cuốn sách sơ khai bình thường!

Trong lúc nhất thời, thể oán linh lao tới xung quanh sôi nổi bị tàn chương xuyên thấu và nổ tung.

"Được, được..."

Cả cơ thể sinh vật oán linh đều nổ tung!

Kỷ Hiểu Ba lấy lại tinh thần, hắn liên tục trả lời rồi nhanh chóng đi theo.

Vì sao Phương Hằng lại sử dụng thủ đoạn Thần thánh học thuần thục như vậy? Hơn nữa ngay cả cường độ còn mạnh hơn cả dao động vong linh hắn để lộ ra vô số lần nữa?

Phương Hằng nhấc phiến đá luyện kim bước về phía trước hai bước, hắn nhìn thoáng quan Kỷ Hiểu Ba còn hơi sững sờ đứng tại chỗ rồi nhỏ giọng nói: "Đi theo ta nhanh lên, đi sảnh lớn hành lang Trầm Luân!"

Thánh quang toả ra thu hút sự chú ý của sinh vật oán linh bên trong hành lang Trầm Luân, càng ngày càng có nhiều oán linh bị hấp dẫn tới đây, Tàn chương của Thánh lại điên cuồng kích động theo, phóng ra một lượng lớn hơi thở thánh quang!

Phương Hằng cảm ứng được năng lượng còn lại trong Cuốn sách lời thề cũng đang nhanh chóng tiêu hao!

"Nhanh lên!"

Tàn chương của Cuốn sách lời thề bao phủ xung quanh và nhanh chóng tấn công xung quanh!

"Một!"

Phương Hằng đã tới đây rất nhiều lần nên hắn vô cùng hiểu biết về kết cấu hoàn cảnh bên trong hành lang Trầm Luân, hắn dẫn Kỷ Hiểu Ba chạy như điên về phía trước.

Vù! Vù vù!!

Vừa mới rẽ sang một lối rẽ phía trước, Phương Hằng đã hô to: "Ba! Tiến vào trò chơi!"

"Hai!"

Khi đi vào sâu hơn, càng ngày có càng nhiều thể oán linh chen chúc lao về phía hai người Phương Hằng.

Phương Hằng dẫn Kỷ Hiểu Ba chạy như bay về phía trước rồi hét to: "Ta đếm tới ba, lập tức tiến vào trò chơi."

"Hả!?"

Kỷ Hiểu Ba ngẩn người, sau đó đã nghe thấy Phương Hằng bắt đầu đếm.

Tuy thứ đồ chơi Tàn chương của Thánh này mạnh, nhưng năng lượng nó tiêu hao cũng quá lớn!

Không ổn, sắp thấy đáy rồi!

Phương Hằng đã có thể cảm nhận được năng lượng bên trong Cuốn sách lời thề đang ào ào điên cuồng chảy ra.

Càng nhiều thể oán linh bị hấp dẫn, nhao nhao tập trung về phía hai người Phương Hằng.

Đồng tử Kỷ Hiểu Ba bỗng chốc co lại.

Hắn nhìn thấy dưới chân Phương Hằng đối diện hiện ra dấu vết của ma pháp trận thánh quang!

Cái quỷ gì thế? Tộc Á Nhân?!

"Vù! Vù vù!!"

Phù văn thánh quang và hài cốt màu trắng lần lượt bao phủ lấy Phương Hằng và Kỷ Hiểu Ba rồi kéo vào trong ma pháp trận bên dưới.

Hai người gần như là biến mất trong hành lang Trầm Luân cùng một lúc, sau đó lại cùng xuất hiện trong trò chơi.

Kỷ Hiểu Ba còn chưa lấy lại tinh thần, hắn quay đầu lại nhìn chằm chằm Phương Hằng, khuôn mặt lộ ra vẻ không dám tin,"Ngươi, ngươi cũng là?"

"Ta không phải."

"Hả?"

Kỷ Hiểu Ba liên tục chớp mắt vài cái, trên mặt tràn đầy vẻ khó hiểu,"Vậy sao ngươi lại biết..."

"Được rồi!"

Hai người nhảy vào khu vực sảnh lớn, Phương Hằng hô to: "Hiểu Ba, nhờ ngươi đó."

Mượn dùng sức mạnh của Cuốn sách lời thề, Phương Hằng nhanh chóng đánh bại sinh vật oán linh. Sau khi bổ sung năng lượng thêm hai lần nữa, cuối cùng hai người cũng đến sảnh lớn trung ương hành lang Trầm Luân.

Hai người cùng gật đầu rồi lại quay về tiến vào trò chơi.

Sau khi liên tục tiêu hao ba đống trang bị hệ Thần thánh, Phương Hằng thu hồi những ý tưởng lung tung rối loạn trong đầu rồi khẽ gật đầu với Kỷ Hiểu Ba ở bên cạnh,"Chúng ta đi thôi!"

Số lượng không ít nhưng cấp bậc đều vô cùng thấp.

Phương Hằng lại tế ra Cuốn sách lời thề, cùng lúc đó, hắn vươn một bàn tay về phía trước.

Từng điểm sáng màu vàng kim toả ra từ từng đống trang bị và bị Cuốn sách lời thề hấp thu.

Rất nhanh sau đó, một đống trang bị trên mặt đất đều trở thành sắt vụn.

Trong lòng Phương Hằng không khỏi thở dài.

Tiếp tục như vậy thì không được.

Cuốn sách lời thề mạnh thì mạnh đó, nhưng tiêu hao cũng không ít.

Hay là bồi dưỡng một ít tín đồ Thánh đình trong thế giới để cung cấp ít lực lượng tín ngưỡng cho Cuốn sách lời thề nhỉ?

"Xong."

Khu vực phía bên cạnh, mười mấy đống trang bị Thần thánh học chồng chất trên mặt đất, đây đều là những thứ hắn kiếm được trong khoảng thời gian trước, tối hôm qua mới vận chuyển khẩn cấp tới đây.

Phương Hằng đi về phía sảnh lớn bên cạnh.

Kỷ Hiểu Ba còn có chút mờ mịt, hắn rầu rĩ ồ một tiếng rồi khẽ gật đầu.

"Ồ..."

"Không biết, tóm lại phải giữ bí mật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận