Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 414: Đổi (2)

Mạc Gia Vĩ chợp mắt một cái, vẻ mặt đầy mờ mịt.

Hắn nhất thời không biết nên hỏi tiếp thế nào.

Bố cục? Mở rộng quy mô sản xuất?

Mạc Gia Vĩ suy nghĩ, đây cũng đâu phải là trò chơi trồng trọt ở nông trường cỏ đâu...

"Phương Hằng, có phải ngươi đang đi nhầm đường rồi không?"

"Không sai, chúng ta lượn quanh một chút trước khi đi tới xưởng sửa xe hơi."...

Tại quảng trường phía đông.

Vu Kiệt xác định rằng lần này bọn họ đã gặp phải phiền phức.

Bọn họ không thể nào cũng gặp phiền phức ở giai đoạn một của nhiệm vụ được.

Này là tại sao chứ?

Những người chơi thuộc công ty lớn, đại công hội đâu rồi?

Bọn họ không tham gia vào sự kiện đặc biệt lần này!

Vu Kiệt phát hiện hầu hết những người chơi tới tập hợp ở đây đều đến từ các công hội nhỏ và công ty nhỏ của phía đông Liên Bang.

Chuyện lớn rồi!

Vấn đề lớn rồi!

Vu Kiệt chưa từng nghĩ đến việc sẽ xảy ra sự tình như vậy.

Trong đó thậm chí còn có vài đội rải rác!

Còn 20 phút nữa là xong giai đoạn một của nhiệm vụ tập hợp, mà hiện tại tổng cộng còn chưa tới 100 người chơi đến tập hợp!

Vậy khả năng lớn nhất là...

Lượng người chơi ở phe phía đông bọn họ khá ít, nhưng cường độ thi triều ở giai đoạn hai trong trò chơi cũng không vì vậy mà giảm xuống một chút!

Tại sao hắn không thấy một ai hết vậy?

Nếu cứ như vậy, thì toàn bộ phe phía đông bọn họ sẽ có xác suất bị đào thải ở giai đoạn hai của nhiệm vụ rất cao!

Bởi vì thiết lập trò chơi không thể offline, Vu Kiệt tạm thời không thể liên lạc được với bên ngoài để biết ở bên ngoài rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì thông qua đường dây Liên Bang.

Độ khó ở giai đoạn hai của nhiệm vụ chống lại thi triều dựa theo cấp bậc của tất cả người chơi tham gia vào giai đoạn hai của trò chơi. Hơn nữa, ngoài thời gian mở trò chơi, tiến trình trò chơi thì còn có một loạt hệ số độ khó được thống kê và tổng hợp ra.

Trước khi bước vào sự kiện đặc biệt, Trần Ngự đã chào hỏi Phương Hằng, đến lúc cần Liên Bang hội và Phương Hằng sẽ cố gắng hết sức hợp tác giúp đỡ lẫn nhau trong sự kiện đặc biệt.

Cách duy nhất để có thể xoay chuyển được cục diện...

Nhưng dù như thế nào, điều Vu Kiệt có thể làm bây giờ chỉ là cố hết sức hoàn thiện phòng ngự quảng trường đông và chờ Phương Hằng đến.

Dựa theo thực lực của đội họ hiện tại, ngoài người chơi của Liên Bang ra thì hầu hết đều là một đám binh tôm tướng tép.

"Vãi, đã nói lần này có nhiệm vụ đặc biệt chưa? Sao mấy công hội lớn đều không đến? Ông chủ có phải bị hố rồi không? Tin tức mua từ chợ đen là giả sao?"

Mặc dù tỷ lệ chết ở sự kiện đặc biệt cực kỳ cao, tất cả những người chơi của Liên Bang tham gia vào nhiệm vụ lần này cũng đã tính sẽ hy sinh một mạng, nhưng này cũng quá...

"Tiểu tử ngươi thông minh, mau nghĩ cách đi!"

Chu Nghị bực bội vò đầu bứt tóc.

"Có lẽ không đến nỗi như vậy , ta hợp tác với hắn một thời gian rồi."

Tỷ lệ vượt qua giai đoạn hai của thi triều một cách an toàn chắc chắn không vượt quá 10%!

Trong nhóm người, có hai người chơi cũng đang nhỏ tiếng thì thầm.

"Ông chủ, không ổn lắm..."

"Ừm, người đến ít quá, mấy người công hội lớn cũng không thấy đâu."

Vu Kiệt nghĩ tới Phương Hằng - người mà hắn đã vài lần vào mấy ngày trước.

Hay là Phương Hằng không thể khống chế bầy zombie trong môi trường sự kiện đặc biệt?

Chẳng lẽ hắn xảy ra chuyện gì?

Nhưng mà vì sao Phương Hằng đến tận bây giờ vẫn chưa xuất hiện?

Lục Vũ buông lỏng tay: "Còn có thể làm thế nào, hoặc là đợi chết ở đây, hoặc là ngồi chờ đại thần đến rồi tất cả dựa vào hắn thôi."

Nói rồi hai người quay đầu lại, gương mặt mong chờ nhìn hướng cổng quảng trường đông.

Bọn họ đang đợi Phương Hằng.

Giai đoạn lúc đầu mới vào game, bọn họ có một đoạn giao tình với Phương Hằng trong nhiêm vụ nhà tù đầu tiên.

Sau này, hai người Chu Nghị và Lục Vũ ở lại bên cạnh khu nhà tù cảm thấy không cạnh tranh được với Phương Hằng liền dứt khoát đến thế giới bên ngoài phát triển.

Sau đó nữa, thông qua tin tức các diễn đàn, bọn họ nhận được các loại tin tức từ nhà tù.

Hâm mộ, hối hận, bất đắc dĩ...

Cả đêm không ngủ được

Bọn họ đã phán đoán chính xác tình hình ngay từ đầu.

Tần Minh đi đi lại lại, nhỏ giọng thì thầm, hết sức khó hiểu.

"Sao hắn vẫn chưa đến?"

Trong số rất nhiều người chơi lo lắng nhìn về hướng cổng quảng trường đông còn có Tần Minh.

Trông chờ mòn mỏi.

Chu Nghị tán thành gật đầu, lại ngẩng đầu nhìn hướng cổng quảng trường đông ở đằng xa một cái.

"Anh hùng tư tưởng lớn gặp nhau!"

Hắn chỉ may mắn là lúc đó hắn đã không lựa chọn đối địch với Phương Hằng mà ngược lại có giao tình khá tốt với hắn.

Nhiệm vụ sự kiện đặc biệt lần này vốn dĩ bọn họ còn đang do dự có muốn tham dự hay không.

Sau khi Lục Vũ nhắc nhở, hắn lập tức tìm cách liên hệ với phòng làm việc của Phương Hằng và gửi lời chào hỏi đến Phương Hằng.

Tước khi bước vào sự kiện đặc biệt họ đã có chủ ý rõ ràng.

Cho dù đến lúc vào thành phố Nguyên Sâm gặp phải tình huống đặc biệt gì, dù sao đi theo Phương Hằng ôm đùi hắn là xong!

Nhưng Chu Nghị không bao giờ ngờ được, bước thứ nhất đã gặp vấn đề.

Đại thần đến bóng người cũng tìm không thấy...

"Ngươi nói đại thần có phải gặp chuyện gì ngoài ý muốn không?"

Lục Vũ nói chắc chắn: "Không đến mức đó, ta nghĩ với năng lực của đại thần, khả năng cao là gặp phải nhiệm vụ đặc biệt gì nên bị trì hoãn."

Bây giờ Chu Nghị hối hận sắp chết rồi.

Một điểm dư lại trên tay Phương Hằng cũng đủ cho bọn họ được lợi.

Sớm biết như vậy, lúc đầu nên ngoan ngoãn ôm đùi cho nhanh!

Trên lí luận thì như vậy không sai, nhưng họ không ngờ Phương Hằng lại có thể mạnh đến mức khó tin như thế!

Như vậy thì không bằng mau chóng rút lui, chạy đến nơi khác phát triển.

Họ tự nhận rằng họ hoàn toàn không có cách nào để cạnh tranh với Phương Hằng, người đã chiếm giữ nhà tù.

Hắn là ông chủ một công ty game nhỏ, tuyển dụng nhân viên ở máy chủ thứ tám, xây dựng nơi ẩn núp.

Vốn dĩ tất cả đều phát triển theo hướng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận