Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 195: Tổ hậu cần

Phương Hằng để ý tới dáng vẻ như người có trí tuệ uyên thâm của Lão Hắc ở trong điện thoại, cứ như hắn đang nắm giữ thêm thông tin về nhiệm vụ lần này vậy.

"Thôi kệ, ngày mai đi hỏi trước vậy."

Phương Hằng tự nhận chỉ số IQ của hắn chắc chắn không thể bằng với cái lão làng Lão Hắc kia.

Sau đó hắn dứt khoát không suy nghĩ thêm nữa, trùm đầu lại và nhanh chóng đi vào giấc ngủ. ...

Ngày hôm sau thức dậy.

Phương Hằng điều khiển tất cả phân thân zombie tự đâm chết lẫn nhau.

Trước khi đi, hắn thuận tiện chạy tới doanh địa Thương nhân tận thế để mua một ít vật liệu dự trữ.

Xăng, thuốc nổ cỡ nhỏ...

"Có thể nói cho ta biết lý do không?"

Catalina hừ một tiếng, nàng cúi đầu lấy sổ ghi chép ra kiểm tra: "Đúng là tổ 9 còn dư một trống chỗ, ngươi có thể gia nhập vào, nhưng từ đây tới đó rất xa. Ban đầu khi chúng ta phân tiểu tổ và đoàn, chúng ta đều dựa trên khoảng cách khu vực để chia."

"Ồ, ngươi muốn thay đổi địa điểm xuất phát để gia nhập vào tổ 9?"

"Hừ, không thành thật gì cả, ta thấy ngươi đang có mục đích khác."

Hắn đã cân nhắc đến việc ngộ nhỡ khi vào thành phố Pinewood, Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám bị công kích trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ. Nếu xe chở hàng và quầy bar mà bị phá hủy thì có thể sẽ gây tổn thất lớn.

"Ngươi đi theo ta."

Mấy thứ này đều là nhu yếu phẩm.

"Ngươi có cách, đúng không?"

Phương Hằng quyết định làm theo những gì Lão Hắc nói, hắn lái xe máy tới quầy bar của Catalina trước.

Phương Hằng không lái xe chở hàng, mà chọn lái xe máy.

"Số 9 là con số may mắn của ta."

Theo cửa sau đi vào phòng, Phương Hằng nhìn thấy một máy móc kim loại tràn đầy cảm giác công nghệ cao.

Sau khi biết ý định tới của Phương Hằng, Catalina không khỏi tò mò.

Thế giới Zombie Ngày Tận Thế cũng có loại phương tiện dịch chuyển công nghệ cao này sao.

"Ngươi nói đúng, tiêu 20 trị số vinh dự là ngươi có thể bắt đầu dịch chuyển không gian, trực tiếp dịch chuyển tới điểm liên lạc gần nhất của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám là tổ 8, từ đó qua điểm tập hợp mất khoảng nửa tiếng."

Catalina đẩy cửa hông quầy bar ra.

Tóc hắn đã hoa râm.

Mở mắt ra lần nữa, Phương Hằng đã đến một trạm khác của các Đoàn kị sĩ Hắc Ám.

Đây là một khu vực sa mạc.

Lại là ẩn giấu à?

Dầu mỏ là một trong những nguồn chính.

Từ trước tới giờ hắn chưa từng thấy trong diễn đàn có thảo luận nào liên quan tới nó.

Sau khi giải thích mục đích của mình, Phương Hằng được hai tên lính của Đoàn kị sĩ Hắc Ám đưa vào doanh trại tạm thời.

Khi Phương Hằng đến điểm hẹn thì đã mười giờ rưỡi.

Phương Hằng lên xe đạp và đi qua sa mạc.

"Bắt đầu nhé, ngươi đứng ở giữa đi."

Nguyên liệu đáng giá nhất trên sa mạc là dầu mỏ.

Có thể tìm thấy rất nhiều mỏ dầu ở đây.

Trong giai đoạn sau của trò chơi, nơi ẩn núp của người chơi bắt đầu bị mở điện, tiêu tốn rất nhiều điện năng.

Người phụ trách trụ sở là một người tên Lão Ân.

Phương Hằng nói và mở bản đồ.

"Cám ơn, ta tự mang."

"Catalina đã nói với ta về ngươi. Điểm hẹn ở ngay phía bắc nhà ga. Cách đó khoảng 30 phút đi bộ. Ta có thể cho ngươi mượn một chiếc xe đạp."

"Ngươi là Phương Hằng?"

Bên trong lều, Thượng tá Buck đứng dậy.

"Ta đã nghe qua tên của ngươi rồi, Phương Hằng. Ngươi đã tìm cách lấy được mẫu vật sống của Erecta từ Công ty Meteor, giúp chúng ta có thể nhận được nhiều thông tin có giá trị. Thay mặt cho Đoàn kị sĩ Hắc Ám, ta cảm ơn những nỗ lực của ngươi."

'Nhắc nhở: Độ thân cận của Buck dành cho ngươi tăng lên một chút'.

"Ta là Thượng tá Buck, tổng chỉ huy phụ trách chiến dịch ở thành phố Pinewood."

Phương Hằng ngẩn đầu nhìn Buck.

Hóa ra hắn là tổng chỉ huy cuộc hành quân!

Buck trông rất thô kệch, lông mày rậm và đôi mắt to, một cái đầu hói.

Nhưng hắn rất nhiệt tình.

Phương Hằng lúng túng gật đầu.

Lucia dường như đã nghe thấy điều đó, nàng tỏ vẻ không hài lòng.

Buck quay lưng lại, nheo mắt nhìn Phương Hằng. Hắn thì thầm: "Nàng rất xinh đẹp, đúng không?"

"Giới thiệu một chút, đây là Lucia, đội trưởng đội hậu cần lần này."

Sống mũi cao, dáng người cao lớn.

Sau đó, trong nháy mắt, hắn nhìn thấy một cô gái tóc vàng cuộn sóng trong đám đông.

Miễn là có thể vào Thành phố Pinewood, ngay cả khi hành động một mình cũng không có vấn đề gì.

Tham gia tổ hậu cần không phải là một vấn đề lớn.

Phương Hằng gật đầu nói: "Được rồi, ta sẽ làm theo sự sắp xếp của ngươi."

Buck bước tới và vỗ vai Phương Hằng.

"Đi, ta đưa ngươi đến điểm tập kết của đội hậu cần."

Một nơi khác trong doanh trại.

Mọi người đều hướng sự chú ý của họ sang Phương Hằng.

"Xin chào, ta là Phương Hằng."

Phương Hằng gật đầu với những người này, đồng thời hắn không quên quan sát, cố gắng phân biệt họ là người chơi hay NPC.

Đến là được...

Đây có phải là kế hoạch của Lão Hắc?

Phương Hằng lẩm bẩm trong lòng.

Còn có đội hậu cần ư?

"Nếu không phiền, tạm thời ngươi có thể đi theo đội hậu cần. Sau khi đến thành phố Pinewood, ta sẽ chỉ đạo trực tiếp hoạt động của đội hậu cần."

"Thật không may, vì tiểu đội của ta đã đủ người rồi, ta không thể cho ngươi nhiều vị trí."

"Thằng nhóc này thật biết nhìn, nhưng ta khuyên ngươi không nên có bất kỳ ý nghĩ gì đối với nàng. Ngươi quá yếu, không đủ để nàng ấy đánh."

Phương Hằng ho nhẹ.

"Khụ, ta không tin..."

"Ha ha ha, nói đùa thôi, một tiếng rưỡi nữa máy bay trực thăng sẽ cất cánh."

Vẻ mặt của Buck trở nên nghiêm túc, hắn chỉ vào chiếc trực thăng đang đậu ở một bên và vài chiếc rương lớn ở phía bên kia.

"Bởi vì chiếc trực thăng này được sử dụng để vận chuyển vật tư, nên có những hạn chế nghiêm ngặt về trọng lượng của phi hành đoàn."

"Chúng ta cần giảm bớt đi ba lô cá nhân của mọi người, mỗi người chỉ có thể mang tối đa 100kg vật phẩm, ngươi có thể cất những món đồ tạm thời không cần dùng ở đó."

Chỉ 100kg?

Thật rắc rối.

Phương Hằng lộ ra vẻ đau khổ.

Ba lô của hắn đã đầy ắp.

Tải trọng của người chơi liên quan đến sức mạnh thể chất và cấp độ nhân vật.

Nói chung, người chơi có thể đóng gói các đạo cụ vừa và nhỏ, vật phẩm, nguyên liệu, thực phẩm, v. v. vào ba lô của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận