Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1208: Cốt Thần Điện tan nát

“Các người đã làm gì khi bọn ta bị mắc kẹt bên trong? Toàn nói những lời châm chọc!”

“Vậy nên, ta trước nay đều rất chán bọn Liên Bang.”

“Không mở ra thông đạo khẩn cấp, chúng ta sẽ phải chờ chết ở bên trong này, ngoại trừ Liên Bang, tính mạng của người khác thì không đáng giá, đúng không?”

Thực ra, đạo sư Pushy từ trước đến nay đều bày ra cái bộ mặt khó coi đó, độ thiện cảm của đám người chơi với đạo sư Pushy vẫn luôn rất thấp, nhưng mà lần này ở trong hành lang Trầm Luân, đạo sư Pushy liều chết thăng cấp Vu Yêu mới có thể cứu thoát bọn họ từ bên trong hành lang Trầm Luân.

Hơn nữa, nếu so sánh thì các loại hành vi của Liên Bang trung tâm còn làm người khác chán ghét hơn.

Đám người chơi thấy vậy lần lượt giơ cao Cuốn sách người chết.

Phần lớn đám người chơi ở trận doanh Vong linh học đều là là hệ Phật, không tranh không đoạt, không màng thắng lợi, thế mà vừa nãy ở trong hành lang Trầm Luân trải qua nhiều chuyện như vậy, hiếm khi mọi người có cùng chung mối thù.

Cùng lắm thì chiến luôn!

Hề Vĩnh Chí nói xong rồi tập trung ánh mắt nhìn vào Pushy, trầm giọng hỏi: “Pushy, Cốt Thần Điện ở trong tay ngươi, đúng chứ?”

Hề Vĩnh Chí nhìn thấy Cốt Thần Điện cái là hai mắt sáng rực lên, trong lòng không chế nổi sự kích động.

Với dăm ba câu, Pushy đã biết được vấn đề nằm ở đâu.

Pushy nói rồi lật mở bàn tay, cầm Cốt Thần Điện mà lúc trước đoạt được ở trung tâm đại sảnh trong tay.

“Vô tình dẫn đến tranh đoạt, xin các vị hãy bình tĩnh một chút.” Hề Vĩnh Chí bước lên nửa bước, có ý ổn định cục diện: “Cách đây không lâu Liên Bang nhận được tin tức tình báo không rõ nguồn gốc, có liên quan đến Pushy và thế lực phản Liên Bang Dạ Kiêu, mục đích phá hoại hành lang Trầm Luân là vì đoạt lấy Cốt Thần Điện, vẫn mong các vị tin tưởng Liên Bang.”

Gần ngay trước mắt!

Ai sợ ai chứ!

Chính là nó!

“Bọn ta chỉ là tiến hành điều tra theo lệ thường, sẽ không làm khó ngài Pushy, bọn ta sẽ công bố kết quả điều tra ra bên ngoài.”

Nhìn thấy sự kích động của đám người chơi, các thành viên của Liên Bang trung tâm phía sau Hề Vĩnh Chí cũng có chút lo lắng, giơ vũ khí lên cảnh giác.

“Thì ra là các ngươi đang tìm cái này.”

Pushy nhận ra sự tham lam trong ánh mắt của Hề Vĩnh Chí, tay phải hắn dùng một lực nhẹ.

Cốt Thần Điện!

“Bùm!”

Đạo cụ đặc biệt mà mười hai tài phiệt vẫn luôn khổ sở tìm kiếm!

“Đúng.”

“Cốt Thần Điện ở bên trong khu vực trung tâm là giả, lúc ta tìm thấy nó thì nó đã bị người ta đánh tráo rồi.” Pushy lắc đầu, hờ hững đáp lời: “Cũng tốt, ta cũng rất muốn biết hành lang Trầm Luân rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, là kẻ nào đứng sau giở trò, Liên Bang muốn điều tra ta dương nhiên phối hợp, chúng ta sẽ tự đi với ngươi một chuyến.”

“Nó là đồ giả.”

Không thể nào! Cốt Thần Điện làm sao lại có thể là giả được chứ?

Cốt Thần Điện nổ thành một nắm bụi mịn.

Hoặc có thể là Pushy đang lừa hắn?

Dưới ánh nhìn kinh ngạc của tất cả mọi người, Cốt Thần Điện trong tay Pushy nổ trung trong nháy mắt!

Giả sao? Sao có thể chứ?

Vẻ mặt Tiền Diệu Vân cũng đầy sự kinh ngạc.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn Tiền Diệu Vân ở trong đám người chơi sau lưng Pushy, muốn hỏi hắn xác nhận.

Đồng tử Hề Vĩnh Chí lập tức co lại, trong lòng dâng lên một cơn phẫn nộ, nhìn chăm chăm Pushy: “Cái gì! Pushy ngươi có biết ngươi đang làm cái gì...”

Trong kế hoạch đã xảy ra vấn đề gì sao?

Cấp trên mười hai tài phiệt đã có được Cốt Thần Điện trước đó rồi, lại còn làm một cái giả đặt ở bên đó?

Hay là trước khi bọn họ ra tay thì đã có người nhanh chân đến trước tráo đổi Cốt Thần Điện rồi?

Hề Vĩnh Chí nhíu chặt lông mày, truy hỏi: “Ý của ngươi là gì?”

Là đồ giả?

Cốt Thần Điện đã hoàn toàn bị nổ trung tan nát, chỉ còn lại bụi trên mặt đất.

Hề Vĩnh Chí nghe những gì Pushy nói, nhất thời có chút ngẩn ngơ.

“Đi thôi, chúng ta cùng đi hiệp hội hội nghiên cứu vong linh.” Pushy đi đến trước Hề Vĩnh Chí: “Ta cũng nghi ngờ người có liên quan đến thế lực phản Liên Bang, ngươi làm sao biết trước được chúng ta sẽ rời đi từ bên trong hành lang Trầm Luân?”

Hề Vĩnh Chí sầm mặt.

“Pushy, ngươi đây là có ý gì hả?”

Pushy phớt lờ Hề Vĩnh Chí, ngược lại lại nhìn Phương Hằng trong đám đông: “Phương Hằng, ngươi quay về một chuyến, Cuốn sách Đảo Ngôn Thần thánh học mà hai ngày trước ta cho ngươi để ở nơi đóng quân tạm thời đem nó về giao cho sư phụ Dicky của ngươi, những người khác đều đi theo ta, chúng ta cùng đi xem xem Liên Bang có bằng chứng gì để chứng minh chúng ta có liên quan đến tổ chức Dạ Kiêu.”

Nói xong, Pushy mặt không biểu cảm nhìn Hề Vĩnh Chí: “Chúng ta có thể đi rồi.”

Hề Vĩnh Chí nghiến răng: “Được, đi.”

đạo sư Pushy cùng với một đoàn người chơi rời đi, trong nháy mắt chỉ còn lại Phương Hằng, Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc ba người bọn họ vẫn ở nguyên chỗ cũ.

Tiền dưỡng lão Lý Thiếu Cường tích góp nhiều năm đều nằm trên người Phương Hằng, hắn tưởng rằng Cuốn sách người chết thu thập trong khoảng thời gian này đều bị bỏ lại trong hành lang Trầm Luân, hắn ở lại là để chuẩn bị thương lượng với Phương Hằng làm sao mới có thể vực lại được tinh thần.

Đàm Sóc lại cứ đi theo Lý Thiếu Cường, thế là hẵn cũng ở lại cùng.

Vun vỡ mà Cốt Thần Điện để lại sau khi nổ tung?!

Hắn kinh ngạc phát hiện ra, bụi phấn vốn dĩ rơi vãi khắp mặt đất lại có khí tức vong linh hơi yếu.

Phương Hằng nheo mắt lại chỉ còn một khe hở.

Đó là...

Cảm giác và tri giác của Phương Hằng rất nhạy bén, hắn bỗng chốc quay đầu nhìn về hướng truyền đến âm thanh.

“Xì xì xì...”

Hơn nữa bây giờ bên trong hành lang Trầm Luân bao phủ khí tức thế giới chết, chỉ dựa vào hắn?

Cho dù có cộng thêm một trăm Đàm Sóc với một ngàn Lý Thiếu Cường cũng không đủ chết!

Vậy nên, đạo sư Pushy đang ám thị cho mình chuyện gì?

Ám thị mình quay lại hành lang Trầm Luân xem xem?

Phương Hằng sờ sờ dưới cằm.

Hai người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc cũng nghĩ không thông, nhưng hai người cũng cảm thấy không đúng, bọn họ nhìn nhau một cái, hỏi: “Ông chủ Phương à, chúng ta thực sự quay lại bên trong xem chút à?”

“Ta cũng...”

Phương Hằng đang nói đột nhiên nhíu mày lại.

Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng xì xì xì.

Nói thật, một đống sách cao chất ngất như vậy, bên trong rốt cuộc có hay không cuốn sách gọi là Đảo Ngôn Thần thánh học thì Phương Hằng cũng không rõ.

Cuốn sách rách đó?

đạo sư Pushy bảo mình quay về hành lang Trầm Luân lấy Cuốn sách Đảo Ngôn Thần thánh học là ý gì?

Phương Hằng bày tỏ không hiểu.

Nhìn đám người cùng Pushy rời đi, Phương Hằng cảm thấy khó hiểu!

Phương Hằng cũng đứng nguyên tại chỗ chẳng động đậy gì.

Phương Hằng trong lòng kích động.

Sự giao động của dòng sức mạnh khí tức này, hắn rất quen thuộc, quả thực có liên quan đến Cốt Thần Điện.

“Này, ông chủ Phương, tay ngươi sao vậy?”

Lý Thiếu Cường đột nhiên chú ý đến tay phải của Phương Hằng có vấn đề, vẻ mặt hắn kì lạ, đi đến bên cạnh Phương Hằng quan sát, liền hỏi nhỏ.

“Ử?”

Phương Hằng nghe vậy liền dơ tay phải lên kiểm tra.

Hắn giờ mới chú ý đến, không biết bắt đầu từ bao giờ, hoa văn màu đen lúc trước ở trên cánh tay phải giờ lại hiện lên rõ ràng lẫn nữa.

“Xì xì xì...”

Vừa dơ tay, bụi mịn ở xung quanh lại lần nữa xuất hiện phản ứng yếu ớt.

Ý?

Chẳng lẽ mảnh vụn của Cốt Thần Điện lại có cảm ứng với tay của mình?!

Phương Hằng suy đoán trong lòng, hắn thử dơ tay phải lên, rồi tập trung tinh lực vào đó.

“Xì xì xì xì xì...”

Có rồi!

Chịu sự ảnh hưởng của sức mạnh phù văn trên cánh tay phải của Phương Hằng, bụi mịn rơi vãi khắp nơi trên mặt đất nhanh chóng tập trung lên phía trước!

Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc kinh ngạc phát hiện ra, vô số hạt bụi trên mặt đất nhanh chóng bay lên, ngưng tụ trước lòng bàn tay tay phải đang dơ lên của Phương Hằng.

Xì xì xì!!

Dưới sức kéo của sức mạnh mà Phương Hằng chưa biết, bụi mịn nhanh chóng ngưng tụ thành từng mảnh nhỏ của Cốt Thần Điện!

Mảnh vỡ Cốt Thần Điện đang trôi nổi giữa không trung, rất nhanh chóng ngưng tụ và khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận