Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 2202: Nở hoa

Sau hơn mười phút, Phương Hằng dựa theo tọa độ mà La Húc đưa cho, bò ra khỏi thông đạo dưới lòng đất của một căn nhà thấp.

La Húc và Tôn Chiêu Vũ sớm đã đợi sẵn trong phòng.

"Phương Hằng, bọn ta đã kiểm tra qua rồi, có thể là bởi vì phong ấn bát giác cường độ ô nhiễm cực cao, dẫn tới một lượng lớn người ô nhiễm trong thời gian ngắn đã sản sinh dị hóa, trong khu dân nghèo đã xuất hiện rất nhiều hoa Mạn đà la địa ngục màu đỏ, nhưng phần lớn trong số chúng vẫn còn trong tình trạng chưa nở hoa. Ngươi nhìn xem, chính là ở đằng kia."

Phương Hằng nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Cách đó không xa, mấy khối vật hủ hóa cách nhau không xa, chúng quấn quanh trên tảng đá vỡ to lớn.

Túi hoa Mạn đà la địa ngục màu đỏ trên xác chết căng ra, trông có vẻ như suy dinh dưỡng.

La Húc nhắc nhở: "Phương Hằng, cẩn thận một chút, Mạn đà la địa ngục màu đỏ có năng lực ảo giác cực kỳ mạnh, tác dụng kỹ năng ảnh hưởng trên diện rộng, tốt nhất là dùng đòn công kích có khoảng cách cực xa để đối phó bọn chúng."

"Ừm..."

Hai người bọn La Húc không khỏi nhìn về phía Phương Hằng.

"Không được, sinh vật được triệu hoán cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi ảo ảnh. Trên lý thuyết, chúng ta có thể ở phía sau triệu hoán sinh vật để hành động bất cứ lúc nào, nhưng vẫn còn quá khó. Dưới ảnh hưởng của ảo ảnh, sinh vật được triệu hoán cũng sẽ có sai lệch trong việc tiếp nhận mệnh lệnh."

Con mắt trên bầu trời vẫn luôn quan sát từ phía trên.

Phương Hằng suy nghĩ một chút, hỏi: "Dùng triệu hoán sinh vật thì sao?"

Với Con mắt toàn tri, Phương Hằng có thể nhìn xuyên qua sương mù, vậy nên đối phó với hoa Mạn đà la địa ngục màu đỏ hắn lại không hề thấy sợ.

Đáng tiếc, Con mắt toàn tri là thông qua phương thức cấy ghép mới có được, phân thân zombie không thể trực tiếp kế thừa hiệu ứng, nhìn thấu được ảo ảnh.

Phương Hằng khẽ ừm một tiếng, sau đó ngẩng đầu cẩn thận nhìn vào bầu trời ở bên ngoài cửa sổ.

La Húc phân tích: "Giải thích thế nào được nhỉ, ví dụ, bên trái và bên phải mà sinh vật triệu hoán nhìn thấy lại khác với bên trái và bên phải mà chúng ta thấy."

Cái rắc rối ở đây chính là "Lưỡi đố kị".

Bầu trời vẫn bị bao phủ bởi một lớp mây dày.

Trùng hợp là, cả hai người bọn họ đều thiên về hướng cận chiến, thiếu thủ đoạn tấn công tầm xa, một khi không cẩn thận thì sẽ bị ảo ảnh gây ảnh hưởng, muốn đối phó với sinh vật Mạn đà la địa ngục màu đỏ cũng không phải là không làm được, nhưng cần tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa yếu tố rủi ro rất cao.

Dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết vấn đề!

Một khi hắn rời khỏi phạm vi trong phòng, hắn liền sẽ bị phát hiện, ô nhiễm trong biển ý thức cũng sẽ cấp tốc tăng lên.

"Được rồi, các ngươi ở lại đây đi."

Phương Hằng gật đầu.

Vậy thì chỉ còn cách mạnh tay thôi.

Nhắc nhở màu đỏ nhanh chóng nhảy ra.

Một khi Phương Hằng gặp nguy hiểm, bọn họ sẽ lập tức ra tay giải cứu hắn.

"Ù..."

La Húc không ngờ Phương Hằng lại kích động như vậy, còn chưa kịp nói thì Phương Hằng đã từ cửa sổ lao ra ngoài rồi.

La Húc hét lớn lên một tiếng để nhắc nhở.

Phương Hằng nói rồi nhanh chóng lao ra khỏi gian phòng thấp!

Hắn nhìn thấy thân thể Phương Hằng không hề dừng lại, cứ thế xuyên qua hai làn sóng, tiếp tục lấy tốc độ cao công kích hoa Mạn đà la địa ngục màu đỏ.

Mặc kệ luôn hà!

Một giây sau, trong mắt La Húc hiện lên một tia kinh ngạc.

Hắn và Tôn Chiêu Vũ vội vàng bước lên hai bước, đứng bên cửa sổ quan sát.

Thánh quang của Cuốn sách lời thề phát sáng xuất hiện trước mặt hắn.

Mạn đà la địa ngục màu đỏ sau khi hủ hóa nhận ra con mồi đang tới gần, vật hủ hóa bên dưới vặn vẹo vặn vẹo, hình thành một loạt gai nhọn hủ hóa, đồng thời phóng thích ra hai đợt sóng tinh thần mà mắt thường có thể nhìn thấy!

"Cẩn thận! Đó là đòn tấn công ảo giác!"

Trên bầu trời, đôi mắt hiện ra từ những đám mây dày đặc nhanh chóng khóa chặt trên người Phương Hằng.

Cuốn sách lời thề!

Phương Hằng nhanh chóng lao về phía trước, hai tay chắp trước người.

'Nhắn nhở: Ô nhiễm trong cơ thể bạn đang tăng nhanh, hãy cẩn thận!'.

Không ngờ hắn lại có thể bỏ qua ảo ảnh của Mạn đà la địa ngục màu đỏ?

Sao mà hắn có thể làm được vậy?

Vút! Vút Vút vút!

Những tia sáng chi chít bắn ra từ Cuốn sách lời thề trước mặt Phương Hằng, lao đến tấn công vật hủ hóa.

"Bùm bùm bùm bùm!"

Những tia sáng vàng liên tiếp nổ tung!

Cuốn sách lời thề gây vụ nổ trong hơn 30 giây, Phương Hằng vẫy tay về phía trước.

Từ trong tàn cốt do vụ nổ thần thánh để lại, một số tinh thạch màu xám bay vào lòng bàn tay của Phương Hằng.

"Vút! Vút!"

'Nhắn nhở: Người chơi nhận được Tinh thạch hủ hóa×7'.

Xong rồi! Đi thôi!

Với tinh thạch hủ hóa trong tay, Phương Hằng lập tức quay người chạy, không dừng lại một giây.

Hắn nhanh chóng trở lại ngôi nhà thấp phía sau.

Khi La Húc và Tôn Chiêu Vũ nhìn thấy Phương Hằng quay trở lại, cả hai đều nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ.

Tổng cộng mới có qua bao nhiêu thời gian chứ?

Bọn họ tự hỏi bản thân, nếu bọn họ dành thêm chút thời gian thì vẫn sẽ có thể đối phó được với Mạn đà la địa ngục màu đỏ, nhưng chắc chắn sẽ không thể dễ dàng nhẹ nhàng như kiểu của Phương Hằng được.

Hơn nữa còn sử dụng sức mạnh hệ Thần thánh.

Dù có nghĩ như thế nào, vẫn cứ cảm thấy kỳ lạ.

"Đi, chúng ta quay trở về."...
Bạn cần đăng nhập để bình luận