Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1227: Sương mù

"Đó là điều mà ta nên làm, tất cả đều là vì vinh quang của Huyết tộc."

"Tốt lắm, sau khi giải trừ phong ấn, ta sẽ đích thân hộ tống tế phẩm quay trở về." Triệu Thái nói xong thì đứng yên tại chỗ, kiên nhẫn chờ đợi phong ấn dần dần hoàn thành.

Toàn bộ hang động rơi vào một sự im lặng kỳ lạ.

Phương Hằng nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Lão Hắc.

Hắn vốn muốn trao đổi vài câu với Lão Hắc, tiếc rằng toàn bộ hang động quá mức yên tĩnh, lại thêm bốn người mặc áo choàng dài đen sau lưng Lão Hắc quá kỳ quái, cứ mãi đi theo Lão Hắc, một tấc cũng không rời, thế nên Phương Hằng chỉ có thể từ bỏ.

Trong chốc lát, dòng huyết dịch ở trung tâm huyết trì tăng tốc bốc hơi sùng sục tỏa ra ngoài, dường như đang sôi trào lên.

Để ý thấy huyết trì xảy ra hiện tượng khác thường, trong lòng nhóm Huyết tộc xung quanh âm ỷ kích động hẳn lên, căng thẳng nhìn chằm chằm vào chính giữa huyết trì bằng đá.

Một khối thịt màu đỏ tươi trồi lên từ trong huyết trì, từ từ trôi nổi lơ lửng trên không trung ở phía trên huyết trì.

"Dạ!"

"Xùy xùy xùy..."

Trái tim giống như đã lấy lại được sức sống, duy trì nhịp đập đều đặn giữa không trung.

Hắn đi đến trước huyết trì, chậm rãi vươn tay đến nơi trái tim Quân vương Huyết tộc ở giữa không trung, thử chạm tay lên khối thịt màu đỏ máu.

Bỗng nhiên trái tim co rút lại một chút!

"Phập phập phập!"

Trái tim của Quân vương Huyết tộc!

Khối thịt màu máu ngay lập tức có phản ứng, xúc tu màu đỏ cực kỳ nhỏ duỗi dài ra từ trên khối thịt!

Thình thịch, thình thịch...

Thình thịch!

Dưới ánh mắt tập trung của mọi người, ở một bên, một Huyết tộc được gọi là 'tế phẩm' – Riol, chầm chậm tiến lên trước.

Trong nháy mắt, sắc mặt của Riol trông hết sức tái nhợt, đôi mắt bao trùm một màu đỏ tươi, kinh mạch toàn thân trên dưới nổ tung, hình dạng vô cùng khủng khiếp.

"Riol! Đến lượt ngươi đấy!"

"Ọe..."

Xúc tu đột ngột quấn quanh ngón tay của Riol, sau đó toàn bộ trái tim nhanh chóng bò dọc theo cánh tay của hắn để leo lên cơ thể Huyết tộc, cho đến khi nó chiếm giữ được vị trí ngay tim.

Xúc tu cực nhỏ tàn nhẫn đâm vào nơi trái tim của Riol.

Riol ngẹo đầu, hôn mê bất tỉnh.

Hai Công tước Huyết tộc đi theo Triệu Thái đến đây lập tức bước lên, một trái một phải tự chống đỡ Riol đứng dậy.

Cho đến tận bây giờ, hắn cũng chưa hiểu rõ được rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra.

Micah ở bên cạnh lộ ra vẻ mặt hưng phấn.

Có ý gì vậy?

Riol không nhịn được nữa quỳ xuống đất, ôm lấy cổ họng bắt đầu liên tục nôn khan.

Hắn lấy ra một cái kèn ốc biển cầm trong tay.

Kế đó, hắn trông thấy Lão Hắc thừa dịp nhóm Huyết tộc không để ý, liền lui về phía sau nửa bước, lui tới sau lưng bốn người mặc áo choàng đen.

Phương Hằng ngờ vực, cố gắng bắt tín hiệu phát ra từ trong cái nhìn của Lão Hắc.

Thành công rồi!

Tóm lại là rất có vấn đề.

Sau khi giải trừ phong ấn, cơ thể còn sót lại của Quân vương Huyết tộc rất kỳ quái, dường như hắn dùng một loại cách thức quỷ dị để ký sinh trên thân thể của một Huyết tộc.

Phương Hằng nghiêng đầu, đang muốn hỏi Lão Hắc một chút, bất chợt chú ý tới trên mặt Lão Hắc lộ ra một nụ cười quỷ dị, đang nháy mắt ra hiệu với mình.

Lão Hắc đi lên phía trước, cạy mở miệng của Riol ra, rót thứ nước thuốc đặc sệt đen sì từ một cái bình nhỏ vào trong miệng của hắn.

Phương Hằng nhíu mày lại, trong lòng nghi ngờ không dứt.

"Dạ!"

Công tước Triệu Thái gật đầu hài lòng, nói: "Rất tốt, ta tự đưa hắn đi tìm Giản tiên sinh, các ngươi tiếp tục bắt đầu giải trừ phong ấn kế tiếp, ta rất nhanh sẽ trở lại."

Cái gì đây?

Nháy mắt tiếp theo, bên tai Phương Hằng phảng phất nghe được tiếng kèn trầm thấp vang lên.

Trong tiếng kèn có mang theo gợn sóng thủy triều nơi biển cả.

Những Huyết tộc khác cũng đều nghe thấy tiếng kèn kỳ lạ.

Nhóm Huyết tộc nhìn quanh bốn phía, lập tức trở nên cảnh giác.

Phương Hằng cũng không khỏi đề cao cảnh giác, nheo mắt lại quan sát bốn phía.

Kèn trong tay Lão Hắc biến mất không thấy đâu nữa.

Từ lúc tiếng kèn vang lên cũng chỉ ngắn ngủi có vài giây, ấy thế mà toàn bộ bên trong hang động đã nổi lên sương mù dày đặc, cự ly có thể nhìn thấy được của nhóm Huyết tộc bị giảm đi đáng kể.

Lão Hắc đang làm việc gì đấy!?

Phương Hằng muốn nhích đến gần Lão Hắc, nhưng vừa mới nhấc chân lên lại nhận ra có gì đó sai sai.

"Bảo vệ trận pháp dịch chuyển! Bảo vệ huyết trì!!"

Gay go rồi!

Bỗng chốc, Triệu Thái nhận ra có điều không ổn.

Không nhìn thấy được kẻ địch, nhưng hắn có thể cảm nhận bên trong sương mù dày đặc có mấy luồng lực lượng đang tụ hợp lại.

Sắc mặt của Công tước Huyết tộc Triệu Thái u ám, hắn cũng mau chóng nhìn khắp bốn phía.

Hắn phải tốn hơi sức rất lớn mới có thể di chuyển được trong loại trạng thái này.

Sương mù ở bốn phía vẫn đang không ngừng dày hơn, cự ly có thể nhìn thấy được càng lúc càng ngắn.

"Cẩn thận! Có kẻ địch!"

Một tên Huyết tộc hét lên.

Đột nhiên, Phương Hằng nhìn thấy trong sương mù đằng trước hiện lên một bóng người.

Bóng người nhanh chóng lướt qua phía trước một tên Huyết tộc.

"Á!"

Huyết tộc hét thảm một tiếng, âm thanh rơi ùm xuống nước vang lên.

"Cảnh báo! Có kẻ địch xâm nhập!"

Trên mặt nước có một sức kéo quái lạ, quấn chặt lấy lòng bàn chân của hắn.

Khoảng chừng hai ba centimet, phủ qua cả đế giày.

Phương Hằng cúi đầu nhìn xuống phía dưới, dưới chân vậy mà không biết đã dâng lên một làn sóng thủy triều từ lúc nào.

Giam cầm!?

Ơ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận