Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1864: Tàn chương

Trước kia mỗi thí luyện thần tuyển chỉ dài tối đa khoảng mười lăm phút, lần này nhiều người tham gia nên hình thành nên nhiều quang cầu gai nhọn, theo lý thì tốn nhiều thời gian hơn cũng là chuyện bình thường.

Nhưng sau khoảng 30 phút, vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, khiếng người ta không khỏi cảm thấy nghi ngờ.

"Két..."

Bỗng nhiên, ánh đèn đỏ ngoài cửa chính đại sảnh Thành Kính tối dần.

Mí mắt Tang Đạt giật giật, hắn hạ giọng nói: "Xem ra có kết quả rồi, chúng ta vào trong xem đi."

Hắn vừa đẩy cửa bước vào, cảnh tượng bên trong đại sảnh Thành Kính đập vào mắt.

Vẻ mặt mọi người đều tỏ ra rất nghiêm trọng.

Cột đá thạch anh giữa đại sảnh đã hoàn toàn đổ nát, các tín đồ thì hôn mê bất tỉnh nằm la liệt dưới đất.

Còn nguyên nhân khiến cột đá bị vỡ...

Tang Kiệt quay sang nhìn một tín đồ đang núp trong góc, hạ giọng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Quan sát cảnh tượng xung quanh, Tang Kiệt và các quan thẩm phán đã có một vài suy đoán tổng quát.

Các tín đồ còn lại vẫn chưa hết bàng hoàng, cẩn thận núp phía sau.

Phương Hằng trông có vẻ không bị thương.

Đám quan thẩm phán nghe vậy lập tức hốt hoảng nhìn về phía cột đá thạch anh ở trung tâm.

Phương Hằng đâu? Xảy ra chuyện gì rồi?

Dưới ánh mắt của Tang Kiệt, tín đồ cảm thấy vô cùng áp lực, hắn vội vàng quỳ xuống, nói: "Quan thẩm phán, lúc nãy khi chúng ta ở trong khu vực thi đấu, một vài người đã xảy ra tranh chấp, cột đá không chịu nổi những đòn tấn công nên đã phát nổ."

Vậy tốt rồi.

Kadar cảm thấy lo lắng, hắn tìm kiếm khắp đại sản, mãi đến khi thấy Phương Hằng đang đứng trong góc mới thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt Tang Kiệt bất chợt lướt về phía Phương Hằng.

Tang Kiệt thu lại ánh mắt, tiếp tục hỏi: "Sao đó thì sao?"

Trong quá trình chiến đấu ở thí luyện, cột đá thạch anh ở trung tâm chẳng may bị đánh vỡ, khiến cho các cột đá khác cũng bị ảnh hưởng.

"Sau đó chúng ta nhìn thấy thánh quang tỏa ra từ cột đá trung tâm, thánh quang rất chói mắt nên ta đã nhắm mắt, tiếp theo đó ta lại cảm thấy sức mạnh thánh quang nên vội vàng hấp thụ sức mạnh đó."

Mấy Thánh kỵ sĩ ngồi xuống kiểm tra đống đổ nát bên cạnh cột đá trung tâm, một lúc sau một người quay về nói thầm với Tang Kiệt: "Đại nhân, không thấy tàn chương của Cuốn sách Lời thề đâu hết."

Cho tới giờ, tàn chương của Cuốn sách Lời thề đều bị khóa trong cột đá thạch anh này, chúng là một phần vô cùng quan trọng tạo thành thí luyện thần tuyển.

Tang Kiệt từ từ nhìn về phía Phương Hằng, hỏi: "Ngươi làm đúng không?"

"Nhìn những vết thương này thì có vẻ đúng như lời hắn nói..." Một thánh kỵ sĩ kiểm tra vết thương trên người Milmo, sau đó ngẩng đầu nói: "Quan thẩm phán, đây đúng là vết thương do các trang còn sót lại của Cuốn sách Lời thề gây ra, ngoài ra còn cả tác dụng phụ từ việc sử dụng loại thuốc nào đó."

"Keng..."

Tang Kiệt cúi xuống liếc nhìn Milmo đang ngất dưới đất.

"Ta cũng không biết, ta giống họ thôi. Lúc cây cột nổ tung ta cũng bắt chước nhắm mắt hấp thụ năng lượng trong thánh quang, đợi lúc ta mở mắt phù văn đã bay về phía ta."

Tín đồ cúi đầu, cẩn thận giải thích tất cả những chuyện đã xảy ra: "Đợi đến cảm thấy sức mạnh thánh quang dần biến mất, ta mới mở mắt thì thấy họ bắt đầu đánh nhau, sau đó Milmo chiến bại nên bị đánh ngất."

Phương Hằng!

Kadar càng cảm thấy giật thót, hắn quay sang nhìn Tang Kiệt, rồi lại nhìn chằm chằm Phương Hằng, ánh mắt chứa đựng sự kích động.

Nghe vậy, các tín đồ còn đỡ, thế nhưng các quan thẩm phán cứ như nghe thấy chuyện gì rất khó tin, sắc mặt họ thay đổi, nhìn nhau trao đổi ánh mắt.

Máu ứa ra từ dưới da của Milmo, trông như hắn đã dùng sức mạnh cường hóa nào đó trong thời gian ngắn nên bị phản lại.

Tàn chương của Cuốn sách Lời thề bay lơ lửng trong lòng bàn tay hắn, liên tục tỏa ra ánh sáng mờ ảo.

Mọi người trong đại sảnh cùng quay sang nhìn Phương Hằng.

Kadar hỏi: "Phương Thạc, chuyện của mấy trang sách còn sót lại này là như thế nào?"

Nghe vậy, các quan thẩm phán nhíu mày, dáng vẻ suy tư.

Nếu đã bị phát hiện thì hiện tại nói thật vẫn là tốt nhất.

Phương Hằng giơ tay nói với vẻ bất đắc dĩ.

"Đúng vậy, hắn ra tay trước, ta chỉ phản công bị động mà thôi, mọi người ở đây đều có thể làm chứng."

Không ngờ hắn lại được tàn chương của Cuốn sách Lời thề thừa nhận!

Thiên tài!

Chắc chắn là thiên tài!

Không nghi ngờ gì nữa, chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, hơn nữa dạy dỗ tỉ mỉ, chắc chắn Phương Hằng sẽ trở thành giáo hoàng mạnh nhất đại lục này!

Cả thánh đình có tất cả 38 quan thẩm phán, thế nhưng cho đến bây giờ chưa đến một nửa được tàn chương của cuốn sách Lời thề thừa nhận!

Trong phương diện thần thánh học, Phương Hằng có thiên phú kinh người!

Đám quan thẩm phán nhìn Phương Hằng, ánh mắt chứa đầy sự hâm mộ, trong lòng cảm thấy ngũ vị tạm trần.

Rất khó để điều khiển tàn chương của cuốn sách Lời thề, trong số họ những người làm được điều này đều cần thời gian rất dày, thế nhưng không ngờ bây giờ người trẻ tuổi này lại có thể hoàn thành dễ như trở bàn tay.

Kadar liếc nhìn Milmo đang ngất xỉu dưới đất, thầm cười mỉa hắn không biết tự lượng sức, dám chủ động tấn công Phương Hằng.

"Xem ra mọi chuyện đã rõ, trong thí luyện các tín đồ đã bất cẩn phá hủy cột đá thạch anh, dẫn đến chuyện kích hoạt tác dụng tàn chương của cuốn sách Lời thề, cũng là họ gặp may, hấp thụ được năng lượng của tàn chương của cuốn sách Lời thề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận