Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1222: Cánh tay trái (2)

Tiện miệng hỏi một câu, trong lúc nói chuyện Phương Hằng đã giơ tay ra ấn lên trên trụ đá.

Huyết tộc chấp hành nghi thức hít một hơi thật sâu, khó khăn gật đầu với Phương Hằng.

Thành công rồi!

'Nhắc nhở: Người chơi phát hiện thân xác tàn dư bị phong ấn của Quân vương Huyết tộc'.

'Nhắc nhở: Trước mắt thân xác tàn dư đã giải trừ phong ấn giai đoạn một'.

'Nhắc nhở: Người chơi có thể lựa chọn giải trừ phong ấn giai đoạn hai, khôi phục một phần lực lượng của thân xác tàn dư của Quân vương'.

'Nhắc nhở: Thân xác tàn dư của Quân vương Huyết tộc là vật phẩm đặc biệt, không thể nào bỏ vào ba lô, không thể nào tiếp xúc với đường hầm không gian'.

'Nhắc nhở: Nhiệm vụ trước mắt làm mới, tên gọi nhiệm vụ - Di cốt của Quân vương'.

Cảm giác bị bỏng trong lòng bàn tay truyền đến, Phương Hằng dùng toàn lực bắt lấy trụ đá.

Những mảnh đá vụn li ti bắn ra xung quanh!

Tình huống trước mắt nguy cấp, Phương Hằng nhanh chóng quét qua một lượt nhiệm vụ, không kịp nghĩ nhiều, giơ tay nắm chặt vị trí chính giữa của trụ đá, mạnh mẽ dùng lực.

Dưới áp lực khổng lồ, trụ đá nổ tung trong lòng bàn tay Phương Hằng!

'Yêu cầu nhiệm vụ:???'.

Độ dài hơn một mét, cầm bẳng một tay thì có hơi tốn sức.

'Tên gọi nhiệm vụ: Di cốt của Quân vương'.

Tầng đá vụn bên ngoài dần dần bóc ra, xuất hiện một khối đá dài khoảng hơn một mét, ngoại hình có hơi cong queo uốn lượn được trụ đá bao bọc ở chính giữa!

'Phần thưởng nhiệm vụ:???'.

'Giải thích nhiệm vụ: Thông qua chỉ dẫn ở vùng đất sơ khai, ngươi có được di cốt của Quân vương, nhưng di cốt vẫn đang ở trạng thái bị phong ấn, hoặc là ngươi có thể giải trừ phong ấn của hắn hoặc là thông qua phương thức khác có được lực lượng của di cốt'.

"Rầm!"

Xem ra có lẽ là bộ phận cánh tay trái của Quân vương Huyết tộc bị phong ấn, cầm vào tay vô cùng nặng.

Khối đá bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng màu đỏ chói mắt trong lòng bàn tay!

Cho nên dưới kiểu tình huống này, tiếp sau đây nên làm thế nào?

Cánh tay của Quân vương Huyết tộc bị phong ấn đã hóa thành một khối hóa thạch to lớn.

Phương Hằng cầm hóa thạch lên, thử đặt nó trong tay ước lượng một chút.

Quay đầu nhìn, hầu tước Huyết tộc Micah ở một bên khác đang nhanh chóng lại gần hắn.

"Nat! Nhanh!"

Lông mày Phương Hằng cau lại, tiện tay nhặt cánh tay trái của Quân vương Huyết tộc vừa nãy vừa mới vào tay lên, mạnh mẽ vung về phía trước.

"Làm tốt lắm, Nat! Qua đây giúp đỡ!"

Thành viên đoàn điều tra Liên Bang đuổi đến Tuân Xuyên nhìn thấy chỉ là một khối đá đánh tới chính diện, giơ tay muốn trực tiếp một đấm đánh nát hắn.

Nhanh chóng rời đi.

Đến cả đội trưởng cũng chịu tổn thất vì tên tiểu tử kia, khối đá kia nhất định có điều đáng ngờ!

Nghe thấy Trúc Thư ở phía sau nhắc nhở, bỗng nhiên cũng hồi hồn trở lại.

"Tuân Xuyên! Cẩn thận khối đá đó!"

Đang suy nghĩ xem chạy trốn thế nào, Phương Hằng nghe thấy có người đang gọi.

Cánh tay trái hóa thạch có thuộc tính kèm theo hay không thì Phương Hằng không rõ, nhưng thứ đồ này cực kì nặng hơn nữa cũng cực kì cứng!

"Vù!"

Tảng đá tạo ra một cơn gió mạnh trong không trung.

Phương Hằng lúc này mới ý thức được Nat là cái tên giả vừa nãy hắn tiện mồm nói ra.

Micah sắp xông đến trước mặt Phương Hằng, mũi chân ở trên mặt đất, cực kì nhẹ nhàng né sang phía bên phải.

"Giao cho ngươi rồi!"

Một tinh anh của tổ điều tra Liên Bang khác đang đuổi sát theo phía sau Micah.

Tuân Xuyên vội lùi về phía sau, đồng thời nhanh chóng nâng tấm khiên lên chống đỡ.

"Tùng!!!"

Một cỗ lực lượng khổng lồ lan dọc theo ltấm khiên.

Tuân Xuyên cảm giác cả nửa bên người chỗ chịu phải va chạm trong nháy mắt tê nhức, tấm khiên suýt chút nữa tuột khỏi tay, cả người cũng theo đó lùi về sau bị đánh bay ra ngoài!

Khối đá kia rốt cuộc là thứ gì!

Tuân Xuyên vô cùng ngạc nhiên.

Vẫn may vừa rồi không dùng nắm đấm để đánh, nếu không há chẳng phải người cũng tàn phế rồi!

Cúi đầu xuống nhìn, trên tấm khiên đã chi chít những vết nứt.

Phương Hằng nhìn thấy cánh tay trái bằng đá của Quân vương Huyết tộc nhẹ nhàng đánh bay người của Liên Bang ra ngoài, trong lòng cũng nhẹ nhõm theo.

Quả nhiên người của Liên Bang không chống chịu nổi hai giây, lại bắt đầu ẻo lả.

Xem ra trong tiểu đội này cũng chỉ có tên to con kia lợi hại hơn một chút, những người khác cũng đều là mặt hàng bình thường.

Phương Hằng thăm dò Micah: "Này, nhìn ngươi có vẻ tình hình không tốt lắm."

Micah đi phía trước dẫn đường, một mạch men theo thông đạo cùng Phương Hằng nhanh chóng tiến về phía trước chạy trốn ra ngoài.

Đừng nói, càng dùng càng cảm thấy thuận tay!

Phương Hằng nói rồi nhún vai, lại thử vung vẩy một chút cánh tay trái của Quân vương Huyết tộc vừa mới vào tay.

Lông mày Phương Hằng nheo lại, nâng cánh tay trái hóa thạch bị phong ấn của Quân vương lên, nhanh chóng lao về phía Micah.

"Đứng lại!"

Tuân Xuyên thấy vậy hét lớn một tiếng còn muốn đuổi theo, một vòng Huyết tộc cao cấp ở xung quanh đến chi viện liều mạng bám lấy đám người Tuân Xuyên.

Nhân lúc các Huyết tộc tranh thủ được khe hở, Phương Hằng thuận lợi chui vào bên trong đường hầm.

Micah giơ tay lại lần nữa ấn vào cơ quan bên trên vách đá, rơi xuống vách đá phía sau cơ quan.

"Rầm!!"

Cửa đá lại lần nữa rơi xuống, đóng chặt lối vào đường hầm.

Micah khẽ cười một tiếng, nói: "Huynh đệ không ngờ rằng ngươi cũng đáng tin cậy đấy, chúng ta đi trước."

"Ừm."

Hả? Lại còn có mật đạo?!

Cơ quan trên vách đá kêu lên kèn kẹt, lộ ra một lối vào đường hầm đen như mực.

Phương Hằng nhìn tiếng nói, Micah giơ tay ấn lên trên vách tường, đang vẫy tay ra hiệu với hắn.

"Nhanh! Nat! Đi theo ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận