Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 318: Viên đạn thời gian

Càng không cần phải nói trong những dụng cụ máy tính này còn có tài liệu quý giá.

Hắn còn đanh định mang tất cả tài liệu liên quan về nơi ẩn núp, sau đó tiếp tục triển khai nghiên cứu Kế hoạch Kén đây...

Kế hoạch Kén quá giá trị!

"Vù!!!"

Hai thể dị hóa một trái một phải đồng thời lao về phía Phương Hằng.

Gai xương trong tay chúng vẽ ra một tiếng xé gió mỏng manh trong không trung.

Trong chớp mắt, Phương Hằng đột nhiên có một loại cảm giác kỳ lạ.

Tốc độ chảy thời gian xung quanh đột nhiên trở nên chậm hơn.

Mô tả kỹ năng: Trong chiến đấu, người chơi nhận ra tốc độ chảy tăng nhanh, hiệu quả của kỹ năng liên quan tới thuộc tính cơ sở của người chơi (kỹ năng này bị động kích phát, trong quá trình kích phát sẽ tiêu hao càng nhiều giá trị thể lực).

Một đao chém về phía trước!

Kỹ năng: Viên đạn thời gian.

"Xùy!!"

Cùng lúc đó, góc nhìn phía dưới bên phải có một dòng nhắc nhở của trò chơi lướt qua.

Hai thể dị hóa bị một đao chém đứt.

Hắn nhận ra mình có thể bắt giữ và dự phán động tác của thể dị hóa một cách dễ dàng.

Ánh sáng trắng hiện lên.

'Nhắc nhở: Tổng số thuộc tính chiến đấu cơ sở mà người chơi sở hữu cao hơn 120 điểm, thức tỉnh kỹ năng – viên đạn thời gian trong thực chiến'.

Động tác của chúng giảm gần gấp đôi!

Phương Hằng nheo mắt lùi về phía sau nửa bước, nhanh chóng cắt sang đại khảm đao của đồ tể.

"Viên đạn thời gian..."

Đẳng cấp kỹ năng: — (sau khi người chơi có được kỹ năng này thoả mãn điều kiện sẽ có xác suất thức tỉnh trong khi chiến đấu).

Phương Hằng cúi đầu nhìn đại khảm đao trên tay, lẩm bẩm tự hỏi.

Hiệu quả gãy chi kích phát!

Thi thể rơi trên mặt đất rồi lập tức tan thành một vũng máu loãng.

Cộng thêm vừa rồi còn nhận được ba điểm toàn bộ thuộc tính từ Tsugawa Hideharu.

Lần sử dụng đại khảm đao chiến đấu cuối cùng vẫn là khi chiến đấu kịch liệt với đàn zombie ở thành phố Pinewood.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía đám thể dị hóa đang giữ một khoảng cách nhất định với mình kia.

Đặc biệt là sau khi có một lượng lớn đàn zombie.

Thế giới hiện thực.

Hắn đã không tiến hành vật lộn cận chiến được một khoảng thời gian.

Mỗi khi có sự kiện đặc biệt cùng loại với trăng máu xảy ra trong sever trò chơi, các nơi ở Liên Bang đều sẽ triệu tập các lãnh đạo có liên quan mở hội nghị tác chiến từ xa, tính toán toàn cục.

Phòng họp tầng ba.

Trung tâm văn phòng chính phủ Liên Bang Tô thành.

Phần lớn thời gian hắn đều trực tiếp khống chế đàn zombie chiến đấu, sử dụng súng ống tiến hành phụ trợ ở bên cạnh.

Nếu vậy thì...

Phương Hằng giơ đại khảm đao trong tay lên.

Hắn cảm thấy mình còn có thể tham thêm một đợt nữa!...

Trong khoảng thời gian này, cấp bậc nhân vật của hắn đã lên tới mười sáu cấp, còn nhận được kỹ năng huyết thống huyết tộc cấp thấp.

Phương Hằng khẽ nheo mắt.

"Hoá ra mình mạnh như vậy à?"

Không biết từ bao giờ mà thuộc tính cá nhân của hắn đã tăng lên trên diện rộng.

Sau khi bảo đảm điểm tài nguyên tạm thời trong trò chơi an toàn, Trần Ngự là người đầu tiên offline.

Điều hắn lo lắng nhất bây giờ chính là nhà tù của Phương Hằng!

Nơi có chứa khoảng hơn một nghìn người.

Trong đó có hơn hai trăm người là những nhân vật quan trọng tham gia vào kế hoạch trăng máu của Liên Bang.

Không thể có bất cứ sai sót gì được!

Trần Ngự đẩy cửa phòng họp ra.

Mùi thuốc lá ập tới làm hắn nhíu chặt mày.

Trong phòng họp sương khói lượn lờ.

Hầu hết người phụ trách các khu vực Tô thành đều ngồi trong đây, mặt ủ mày ê, dáng vẻ u ám.

Vua zombie hẳn là đã bắt đầu làm mới, nhưng vẫn còn cách giai đoạn nguy hiểm nhất một khoảng rất xa.

Theo lý thuyết, cấp trăng máu càng cao thì về sau sẽ càng khó khăn mới đúng.

Trong nhà tù có ít nhất hơn một nghìn người, trăng máu ít nhất cũng level 30.

Chuyện này không đúng!

Trần Ngự nghe cũng ngốc.

"Đúng rồi, họ còn hỏi ta sau khi trăng máu chấm dứt bên kia có nhận người không, hắn bằng lòng tự trả tiền, có hay không có thịt nướng đều không sao, chủ yếu là hoàn cảnh trong nhà tù tốt."

"Ừm, điểm tài nguyên bên kia đã gần ổn định, độ khó trăng máu level 5 cũng không cao, tần suất zombie làm mới đã hạ thấp, ta offline đi xem trước, tình hình của khu trực thuộc chúng ta phân công quản lý kém lắm à?"

Giọng nói của đồng nghiệp không tự giác lại nhỏ hơn một chút: "Rất kém, hai nơi ẩn núp kế hoạch trăng máu bị giết, năm nhà còn lại còn chưa liên lạc được, chắc là cũng gặp phiền phức."

"Nhà tù thì sao? Tình hình trong nhà tù thế nào?"

"Phía nhà tù rất an toàn, cứ cách năm phút, người của chúng ta sẽ tiến hành liên lạc với liên lạc viên của nhà tù. Nghe nói số lượng đàn zombie bên đó đã bắt đầu giảm bớt trên diện rộng, tất cả đều nằm trong khống chế."

"Hả? Có phải ngươi nghĩ sai rồi không? Số lượng đàn zombie bên nhà tù đang giảm bớt á?"

"À... Chắc là không sai đâu, phía nhà tù không có vấn đề gì lớn."

"Ta vừa nghe một người bạn ở nhà tù nói rằng bữa trưa hôm nay của bọn họ chính là xiên thịt nướng với bia, ta nghĩ đầu bếp ở đó còn có tâm trạng nướng thịt thì chắc là rất an toàn."

Người đồng nghiệp kia nghe hắn nói vậy không khỏi cười khổ.

Hay thật, bọn họ ở đây lo lắng buồn bã bận muốn chết, người ở nhà tù thì đã ăn thịt nướng uống bia chúc mừng rồi.

Trần Ngự nhỏ giọng trả lời.

Một đồng nghiệp quen biết với Trần Ngự đi tới hạ giọng nói: "Đội trưởng Trần, tình hình điểm tài nguyên bên kia của ngươi có tốt không?"

Khi tâm trạng không tốt, dù ai tới cũng sẽ bị hắn mắng hai câu.

Trong lòng Trần Ngự trầm xuống, hắn biết tính cách của lão đại Trương Nhạc Khôn.

Xem ra tình hình không tốt lắm.

Trương Nhạc Khôn, lãnh đạo cấp trên của hắn đang ngồi cạnh cửa số liên tục hút thuốc.

Sao lại bắt đầu kết thúc rồi?

Không lý nào...

Bọn họ thu phục vua zombie như thế nào?

Trần Ngự đang không hiểu ra sao, trên màn hình điều khiển chính trong phòng chợt chuyển thành một quan quân cao cấp của Liên Bang.

Tôn Diệu Bang – tổng phụ trách khu thứ tám Zombie Ngày Tận Thế.

Nhìn thấy Tôn Diệu Bang, tất cả mọi người trong phòng họp đều đứng thẳng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận