Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 2497: Đoàn đội bị nhốt

Thấy rõ người tới, Kỷ Minh Bác nhanh chóng chắp hai tay.

"Kỷ Minh Bác bái kiến Tôn tiên sinh!"

"Ừm."

Tôn Du nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt dời về phía Phương Hằng bên cạnh Kỷ Minh Bác.

Kỷ Minh Bác giới thiệu: "Vị này chính là ông chủ Phương, đều nhờ vào hắn giúp đỡ mà chúng ta mới có thể thuận lợi đi đến nơi này."

"Vất vả rồi."

Giọng nói của Tôn Du khàn khàn, nhìn thoáng qua Phương Hằng, gật đầu với Kỷ Minh Bác: "Ngươi đi theo ta, hắn ở lại đây trước."

Kỷ Minh Bác ném cho Phương Hằng một ánh mắt áy náy.

Trên mặt cô gái nói chuyện mang mặt nạ, không thấy rõ diện mạo, nhưng thân thể của nàng thoạt nhìn tương đối gầy yếu.

Giọng Tôn Du khàn khàn, gật đầu với Phương Hằng, chắp tay nói: "Xin lỗi, mời đi theo ta."

"Không sao đâu Tôn tiên sinh, dẫn hắn cùng qua đi, đây không phải là đạo đãi khách của chúng ta."

Đường viền màu bạc.

Đoàn đội bị nhốt không biết chuyện của hắn, cho nên giao dịch ước định phải đợi sau khi đoàn đội bị nhốt được cứu ra toàn bộ mới có thể hoàn thành.

Nhưng mà có vẻ như cô gái với thân hình gầy yếu ngồi ở trung tâm là người đứng đầu đoàn đội này.

Phương Hằng gật đầu tỏ vẻ lý giải, lui ra sau nửa bước, điều khiển hơn mười phân thân zombie cùng lui ra phía sau.

Lúc này hai người Phương Hằng và Kỷ Minh Bác đi theo Tôn Du cùng nhau bước vô lối vào đại diện trung tâm lăng mộ, nhìn mọi người ngồi một vòng trên mặt đất.

Phương Hằng cảm thấy trước giờ hợp tác với Hắc Bảo đều rất sảng khoái, vui vẻ đồng ý yêu cầu này.

Trước đó Fana từng kết nối với Phương Hằng.

Trong khoảng hơn mười người chơi Hắc Bảo ở đây, duy chỉ có mặt nạ mà nàng mang là có chút khác biệt.

"Ta là Sarin, cảm ơn ngài đã trợ giúp, không tiếc mạo hiểm đi tới đây, Hắc Bảo ghi nhớ ân tình này." Sarin gật đầu với Phương Hằng, lại nhìn về phía Kỷ Minh Bác, hỏi: "Tình huống ở bên ngoài vẫn ổn chứ?"

Phương Hằng nghe thấy một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, không khỏi quay đầu nhìn lại.

"Liên Bang đang xây dựng thêm thông đạo dịch chuyển ở nơi đóng quân, dự tính rạng sáng có thể xây xong, sáng sớm mai đội ngũ trợ giúp phía sau Liên Bang sẽ đến, tổ trưởng hy vọng đêm nay chúng ta có thể rời khỏi nơi này."

Trên mặt mọi người đều đeo mặt nạ, không thể phán đoán ra dáng vẻ.

Những người còn lại cực kỳ cung kính với nàng.

"Vâng!"

"Ừm, bên ngoài đã chuẩn bị sẵn sàng, bây giờ Liên Bang vẫn chưa rõ mục tiêu thật sự của chúng ta thì chúng ta vẫn còn thời gian."

Trong lòng Phương Hằng hơn vài phần tò mò, không khỏi đánh giá đồ vật trong tay Kỷ Minh Bác.

Sarin tiếp nhận tinh thạch tâm linh, đặt trong lòng bàn tay, hơi nhắm mắt, thử kết nối với bên ngoài.

Hạng mục nghiên cứu khoa học của Đồng Giai!

Kỷ Minh Bác nói đơn giản rõ ràng tóm tắt nhanh chóng tính huống bên ngoài, lại cung kính đưa tinh thạch truyền tâm linh cho Sarin.

Phương Hằng gắt gao nhìn chằm chằm mảnh vỡ kia.

Trong dụng cụ thủy tinh lại chứa một mảnh vỡ vật tụ hợp lớn!

Vật tụ hợp đặc biệt có thể khiến cho thể nguyên phệ phản ứng!

Một lát sau, Sarin lại mở to mắt.

Ồ?!

Vừa thấy, trong lòng Phương Hằng cũng tức khắc chấn động.

Thứ đồ này lại là...

Sarin nói xong rồi thu hồi tinh thạch, nhìn về phía Kỷ Minh Bác, hỏi: "Đồ vẫn mang trên người, đúng không?"

Mà phải cẩn thận như vậy?

Là thứ gì?

Kỷ Minh Bác không dám có bất kỳ sơ suất gì, hắn rất cẩn thận lấy ra một dụng cụ thủy tinh từ trong balo, lại đưa cho Sarin, trong vẻ mặt mang theo vài phần nghiêm trọng.

Mảnh vỡ này lớn hơn nhiều so với mảnh lúc trước hắn lấy được từ hội trường triển lãm!

Nhớ rõ lúc trước trong quá trình đoàn đội Hắc Bảo tập kích hội trường triển lãm, họ có sử dụng thủ đoạn phát nổ làm nổ vụn cả vật tụ hợp.

Rõ ràng lúc trước trừ hắn ra, Hắc Bảo còn có những người khác cũng thừa dịp hỗn loạn lấy vật tụ hợp.

Sarin lấy vật tụ hợp và đặt trong lòng bàn tay ngắm nghía một lát, gật đầu nói: "Tốt, mọi người vất vả rồi, tin rằng mọi thứ mà chúng ta trả ra đều đáng giá, đây là bắt đầu của chúng ta."

Mọi người nghe vậy giống như Sarin, đều đứng dậy, đi tới phía sau đại điện.

Phương Hằng không biết bọn họ muốn làm gì, nhưng mà hắn phát hiện.

Có lẽ Hắc Bảo che giấu một vài chuyện với hắn.

Từ lúc bắt đầu đến đây nhìn thấy đoàn đội bị nhốt, Phương Hằng còn có một cảm giác.

Dường như Hắc Bảo cũng không nóng lòng thoát khỏi lăng mộ.

Cho nên bọn họ muốn làm gì?

Trong lòng Phương Hằng tò mò không thôi, cũng tăng nhanh bước chân.

Đi theo mọi người tiến vào phía sau đại điện đại sảnh, Phương Hằng nhanh nhìn chóng chung quanh một vòng.

Bố cục cả đại sảnh cực kỳ đơn giản.

Trung tâm đại sảnh trống trải bày một quan tài đá.

Ánh mắt dời về phía quan tài đá kia, trái tim Phương Hằng không khỏi đập mạnh.

Quan tài đá!

Lúc trước hắn từng gặp qua một quan tài đá khác cùng loại trong lăng mộ.

Mà ở đây, hắn lại gặp được một cái khác!

Phương Hằng gắt gao nhìn chằm chằm quan tài đá.

Bởi vì cấp bậc không gian học tăng lên tới cấp đại sư, hắn cảm giác nhạy cảm đối với không gian gấp mấy lần trước đó!

Chung quanh và bên trong quan tài đá đều tồn tại cạm bẫy không gian!

Hơn nữa bẫy rập đều nhắm vào bên trong!

Phương Hằng chú ý tới đoàn người Hắc Bảo đi đến quan tài đá, không nhịn được nhỏ giọng nhắc nhở: "Mọi người cẩn thận, chung quanh quan tài đá có cạm bẫy không gian đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận